Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHÔNG NGOAN - C7

Cập nhật lúc: 2024-07-15 11:45:24
Lượt xem: 2,199

7.

 

Trên đường về, Triệu Sách đạp mạnh chân ga phóng rất nhanh.

 

“Anh Sách anh lái nhanh quá đi, người ta sợ đó.”

 

Không sai, trên xe còn một người nữa, ngồi ở vị trí phó lái.

 

Đó chính là cô nữ sinh nhỏ mà gần đây Triệu Sách luôn để ý đến, Lâm Thi Lộ.

 

Mới vừa rồi Lâm Thi Lộ mặc chiếc áo hai dây thiếu vải, nhìn Triệu Sách với đôi mắt đỏ hoe.

 

Triệu Sách hơi cau mày, suy nghĩ một lát rồi dẫn cô ta theo.

 

“Anh đưa em về trước nhé.”

 

Triệu Sách cứ như mắc bệnh nặng vậy.

 

Hắn và Lâm Thi Lộ liếc mắt đưa tình cả quãng đường, thiếu điều liếc ra sao hỏa luôn.

 

Còn liên tục nhìn gương chiếu hậu xem trộm biểu cảm của tôi nữa.

 

Tôi sẽ đau lòng ư?

 

Không đâu.

 

Tôi sẽ tức giận chăng?

 

Hình như cũng không luôn.

 

Hóa ra nếu không thương thì sẽ chẳng đọng lại chút cảm xúc nào cả.

 

Rất nhanh xe đã dừng trước nhà Lâm Thi Lộ.

 

“Anh đưa em lên lầu.”

 

Triệu Sách vừa nhìn vào mắt tôi vừa nói lời này.

 

Cứ như thể muốn nhìn tôi tức giận hay ghen tị vậy.

 

Tôi không mấy để tâm: “Không vấn đề gì, anh đưa cô ta lên giường luôn cũng được.”

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

“Tôi không vội đâu, hai người cứ từ từ vào việc.”

 

Rầm một tiếng, đáp lại tôi chính là những tiếng đóng cửa liên tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khong-ngoan/c7.html.]

 

Tôi hào phóng đến vậy cơ mà, rốt cuộc anh ta còn tức giận cái gì chứ?

 

Sau khi đi cả trăm mét, Lâm Thi Lộ lại đi đôi giày cao gót lộc cộc chạy về.

 

Quên lấy son là giả, nhưng muốn đ.â.m chọt tôi vài câu thì đúng là thật.

 

“Sao cô lại không chịu ly hôn chứ? Vì sợ lớn tuổi rồi chẳng ai thèm à?”

 

“Cô năm nay đã 27 rồi, đúng là nên lo về vấn đề đấy thật.”

 

“Nhưng mà, người anh Sách thích chính là tôi, cô làm vậy cũng vô dụng thôi.”

 

Tôi nhìn gương mặt xinh đẹp nhưng ngu ngốc của cô ta, mỉm cười.

 

Người lần trước mắng tôi là ả đàn bà mặt vàng trong điện thoại hẳn là con nhỏ này nhỉ?

 

“Sao cô luôn nói đến tuổi tác thế nhỉ, cô nhắm mình không sống được đến năm 27 tuổi à?”

 

“Hắn thích cô mà con để cô làm con giáp thứ 13 à? Thế thì hắn thật là không hiểu chuyện.”

 

“À đúng rồi, tôi có giấy chứng nhận, cô có không? Tôi dù có ly hôn cũng sẽ được chia tài sản, còn cô một khi bị vứt bỏ thì một xu cũng chẳng có.”

 

“Còn trẻ thì đừng chăm chỉ dưỡng sinh như thế, ngày ngày giấu một bụng trà xanh.”

 

Gương mặt cô ta tái mét vì tức giận.

 

“Cô…”

 

Tôi nhanh chóng nâng kính cửa sổ xe lên.

 

Suýt chút nữa là kẹp mũi của cô ta.

 

Xe này tốt ở khả năng cách âm.

 

Tôi ngồi trong xe hưởng điều hòa xem cô ta nhìn về phía kính xe, miệng khép mở liên tục.

 

Xét thấy thời cơ đã chín muồi, tôi hạ kính xuống, ngoáy ngoáy lỗ tai: “Nãy giờ cô nói gì thế? Nói lại lần nữa nghe nào.”

 

“Cô…”

 

Tôi tiếp tục nâng kính xe lên.

 

Để bản thân chịu ấm ức làm gì? Chọc điên người khác trước đã rồi tính tiếp.

 

 

Loading...