Chạm để tắt
Chạm để tắt

Khởi đầu của cái chết - 7 (END)

Cập nhật lúc: 2024-09-09 15:33:48
Lượt xem: 759

49

 

Chung Cảnh Xuyên bất đắc dĩ nói: “Mẹ, mẹ có thể đừng giày vò phần mộ tổ tiên được không?”

 

Bà hùng hồn nói: “Cha con ở dưới cửu tuyền cũng không phù hộ cho con sớm kết hôn, nói tới nói lui đều trách ông ấy. Hai ngày nay mẹ đến mộ ông ấy thấy bên cạnh mộ ông ấy còn có một phần đất mộ còn trống, mẹ chuẩn bị mua để dời qua.”

 

Đợi đã, bên cạnh?

 

Đó không phải là bên cạnh mộ bạn gái cũ của Tiếu Tiềm sao?

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Tôi theo bản năng nhìn Chung Cảnh Xuyên. Anh cũng ý vị sâu xa nhìn tôi gật đầu. Hai chúng tôi đều ngầm hiểu mà ngậm miệng lại.

 

Chỗ đất mộ kia sở dĩ vẫn còn trống , là Tiếu Tiềm bảo người giữ lại, hẳn là chuẩn bị cho tôi. Hắn muốn g.i.ế.c tôi, sau đó để tôi làm bạn với bạn gái cũ của hắn.

 

50

 

Tôi giữ c.h.ặ.t t.a.y mẹ Chung: “Dì, dì nghe con nói, phần mộ tổ tiên không cần dời đi, con và cảnh sát Chung là thật.”

 

Mẹ Chung Cảnh Xuyên sửng sốt rồi vỗ đùi một cái: “Dì đã nói rồi, phòng con trai dì mỗi ngày đều treo ảnh của con, không có khả năng không có ý gì với con.”

 

“Mẹ, con đã nói đó là tư liệu vụ án.”

 

Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào. Ánh chiều tà rơi trên đồng phục cảnh sát của Chung Cảnh Xuyên khiến khuôn mặt đẹp trai của anh càng thêm nổi bật.

 

Hai năm nay, Chung Cảnh Xuyên thường xuyên xuất hiện bên cạnh tôi. Tôi không nhận ra hình như tôi thích anh, tim đập thình thịch mà không hề hay biết.

 

51

 

Trên mặt Chung Cảnh Xuyên hiện lên sự kinh ngạc. Nhưng lập tức liền nở một nụ cười ôn hòa.

 

Trên người anh có khí chất ẩn giấu trong thành phố. Cho dù ở thời điểm bình thường không phát hiện được sự tồn tại của anh nhưng lại trong thời khắc quan trọng anh sẽ luôn xuất hiện ở bên cạnh, khiến người ta vô cùng an tâm.

 

Chúng tôi đến với nhau một cách đầy kịch tính. Cha mẹ hai bên đều rất vui mừng.

 

Từ sau khi trải qua chuyện lần trước, mẹ tôi rất hài lòng vì tôi đã tìm được bạn trai có biên chế mà đã trải qua kỳ khảo hạch quốc gia.

 

Bà dặn dò tôi lần nữa: “Những người làm việc bên ngoài đều không đáng tin. Sĩ quan Chung là đảng viên, ở bên cậu ấy là tốt nhất.”

 

52

 

Sau khi Tiếu Tiềm bị bắt, vẫn xin gặp tôi.

 

Sau khi xuất viện tôi đến trại giam gặp hắn một lần. Hắn trông gầy đi rất nhiều, nhìn chằm chằm vào tôi và mỉm cười ma quái: “Lương Hứa Hứa, vận khí của em thật tốt, thế mà cũng có thể được người ta cứu.”

 

“Đúng vậy, tôi không giống anh, nửa đời sau chỉ có thể sống trong tù.”

 

Hắn mỉm cười một cách thờ ơ: “Chỉ tiếc, là em không chết, khu đất mộ trống anh để lại cuối cùng lại bị trống một cái.”

 

“Không sao, giữ lại cho anh dùng, tôi tin rằng anh rất nhanh có thể dùng tới.”

 

53

 

Tiếu Tiềm nở nụ cười: “Vẫn nhanh mồm nhanh miệng như vậy.”

 

Tôi không để ý tới hắn, đứng dậy định đi.

 

Hắn bỗng nhiên lại mở miệng nói: “Thật ra ngày đó ở nghĩa trang Nam Giao, anh đã muốn g.i.ế.c em, dụng cụ đã chuẩn bị xong. Nếu không phải do tên cảnh sát thối kia, anh đã sớm động thủ rồi. Em đừng tưởng rằng anh không biết, ngày đó anh ta cố ý tới là vì đã theo dõi anh lâu rồi.”

 

Tôi cảm thấy gió thổi lạnh sống lưng. Ngày đó ở nghĩa trang Nam Giao, là tôi chủ động đề nghị chia tay với hắn. Cho nên ngày đó, hắn liền nổi lên ý đinh g.i.ế.c tôi.

Tôi không dám ở chỗ này lâu, vội vã rời đi.

 

54

 

Sau khi Tiếu Tiềm bị bắt, cha mẹ bạn gái cũ của hắn đã đến gặp tôi một lần.

 

Hai ông bà cảm ơn tôi đã đòi lại công lý cho con gái họ. Hai người lớn tuổi này  đã sống trong sợ hãi và đau buồn. Thời gian trôi qua thật khó khăn.

 

Sau khi Tiếu Tiềm bị bắt, vì lúc trước làm chứng cứ giả ở hiện trường vụ cháy mà cha hắn cũng bị bắt. Mẹ hắn không chấp nhận được kết cục như vậy, không lâu sau cũng chuyển khỏi thành phố này.

 

Công lý được thực thi và mọi thứ đều ổn định trở lại.

 

55

 

Nửa năm sau khi vụ án kết thúc, tôi và Chung Cảnh Xuyên chính thức quyết định kết hôn.

 

Nhắc tới cũng cảm thấy kỳ quái, sau khi ở bên nhau thì mọi chuyện cứ thế mà thành. Anh hiểu rõ tôi con hơn chính bản thân tôi. Thậm chí còn biết rằng thứ Sáu hàng tuần tôi đến cửa hàng đồ ngọt để mua bánh Basque.

 

"Thật ra, anh đã để mắt tới em kể từ khi em và Tiếu Tiềm hẹn hò."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khoi-dau-cua-cai-chet/7-end.html.]

 

Hóa ra anh đã biết tôi từ rất sớm.

 

Tôi nói đùa: “Có phải khi đó anh đã rung động với em rồi không?”

 

Chung Cảnh Xuyên đột nhiên nghiêm túc gật đầu.

 

“Anh từng nghĩ, nếu vụ án này là anh đoán sai, Tiếu Tiềm là người tốt, vậy anh tuyệt đối sẽ không quấy rầy cuộc sống của hai người.”

 

Cũng may tất cả suy đoán của anh đều hợp lý và chính xác, từ vụ phóng hỏa phòng khiêu vũ đến vụ cháy biệt thự sau này, Tiếu Tiềm đúng là một hung thủ g.i.ế.c người.

 

56

 

Tôi bỗng nhiên có cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.

 

May mắn thay mọi thứ đã đến kịp lúc. Tình yêu của Chung Cảnh Xuyên dành cho tôi luôn được ẩn giấu dưới cảm giác an toàn, anh chưa bao giờ chủ động tới gần quấy rầy, lại luôn xuất hiện vào lúc tôi cần nhất.

 

“Cảm ơn anh, Chung Cảnh Xuyên.”

 

Anh giống như tấm vé bồi thường mà số phận gửi cho tôi, giống như ngày đó ở trên đường lớn, vì cầu cứu mà tôi thuận miệng gọi một câu “Chồng ơi”.

 

Hôm nay đã trở thành hiện thực.

 

(--END--)

-------

 

MARY SUE PHIÊN BẢN NAM [FULL]

Đề cử: Hướng ngoại hay ngại

Raw: Thanh Tiếu Quân

Tác giả: 月鹿

Editor: Nhuquynh Le

Beta: Nhân Trí

-----

Ngày tôi ra nước ngoài du học, bạn trai tự mình lái xe tiễn tôi ra sân bay.

Không may trên đường trở về, hắn va phải một người.

Đối phương bị mắc bệnh ung thư giai đoạn cuối, cố tình lao tới va chạm với ô tô để tống tiền nhưng không ngờ vì thế mà mất mạng.

Bạn trai tôi là người tốt bụng, không những chủ động bồi thường tiền mà còn giấu tôi, đưa con gái đối phương về nhà chăm sóc.

Sau khi học xong tôi về nước.

Cô gái kia lần đầu tiên gặp tôi liền hoảng hốt nhào vào trong lòng bạn trai tôi, cứ như tôi là thú hoang dọa người.

Tôi tra hỏi Giang Duật Phong, nhưng hắn lại quay sang chỉ trích tôi: "Nếu như không vì phải tiễn em ra sân bay, anh cũng sẽ không vô tình đ.â.m c..hết mẹ cô ấy. Cả hai chúng ta đều phải chuộc tội."

Tôi quyết định chia tay hắn và kết hôn với người anh trai nuôi do ông nội sắp xếp.

Cuối cùng, trong buổi lễ đính hôn, Giang Duật Phong lại giống như phát đ..iên muốn dẫn tôi đi, nói rằng người mà hắn yêu nhất đời này chỉ có tôi.

Tôi cười lạnh: "Giang Duật Phong, anh dựa vào cái gì mà cảm thấy tôi còn muốn ở bên anh?”

1

“Em ngốc quá, cho dù A Đường có trở về thì anh vẫn sẽ đối xử tốt với em cả đời.”

Vừa mới đẩy cửa ra, tôi đã bắt gặp Giang Duật Phong đang nhẹ nhàng lau nước mắt cho một cô gái trước mặt. Giọng điệu của hắn đặc biệt nghiêm túc khi nói những lời này, rất giống bộ dáng năm đó hắn thề thốt muốn cưới tôi trước mặt ông nội tôi.

Tôi nhìn xuống chiếc valy vẫn đang cầm trong tay.

Chúng tôi đã không gặp nhau trong ba năm. Sau khi hoàn thành xong việc học, tôi lập tức trở về nước. Vì muốn cho Giang Duật Phong một bất ngờ mà tôi còn báo cho hắn số chuyến bay khác, cố tình về sớm hơn một ngày. Nhưng không ngờ, chào đón tôi lại là cảnh tượng này.

Trong nhất thời, tôi cứ đứng ở cửa không biết nên hành động tiếp theo như thế nào. Cô gái kia tất nhiên là đã khóc muốn cạn cả nước mắt. Cho dù được Giang Duật Phong hứa hẹn như vậy, nhưng vẫn cứ ngồi trên sô pha khóc lóc một cách thảm thiết.

Giang Duật Phong tiếp tục nói: "Tiêm Tiêm, em đừng quá lo lắng. A Đường là người rất tốt, huống hồ hai bọn anh đều có trách nhiệm với chuyện xảy ra năm đó. Cô ấy sẽ cùng anh chăm sóc thật tốt cho em.”

Cô gái tên Tiêm Tiêm kia nghe xong liền ngẩng đầu lên, nước mắt lưng tròng trông rất đáng thương. Bộ dáng ngây thơ đáng yêu, giờ phút này càng thêm mong manh, yếu đuối tựa như không thể tự gánh vác nổi bản thân.

“Nhưng nếu chị ấy không thích em, còn bắt buộc anh phải lựa chọn giữa em và chị ấy thì em phải làm sao đây? Giang Duật Phong, em đã không còn mẹ rồi, anh đừng bỏ rơi em nữa.”

Lời nói xen lẫn tiếng khóc nức nở bi thương làm cho tôi thiếu chút nữa cũng cảm động muốn rơi nước mắt.

Giang Duật Phong hai mắt đỏ bừng, chỉ thiếu điều quỳ xuống đất nữa thôi, giọng nói nhẹ nhàng khó tả: "Tuyệt đối không có chuyện đó. Tiêm Tiêm, nếu anh đã nói sẽ chăm sóc cho em cả đời, thì chắc chắn sẽ là cả đời!"

------Đọc full tại Monkeyd

Loading...