Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Khoe Mẽ - 6

Cập nhật lúc: 2024-08-13 16:53:10
Lượt xem: 987

6.

Tôi vẫn luôn giữ thái độ khiêm tốn vì vậy tôi không nói với ai về việc tặng dãy tòa nhà dạy học.

Tôi trả lời trong nhóm: "Mẹ Quân Quân, cô lấy tiền của mọi người để mua BMW. Chìa khóa xe lại để cô đem tặng làm quà cho cô giáo chủ nhiệm, cô nghĩ mọi người là kẻ ngốc sao?!"

"Tôi lấy tiền của mọi người để làm quà? Thật buồn cười!" Mẹ tiểu Quân né tránh vấn đề và gửi một tin nhắn thoại: "Vài chục nghìn này, tôi thật sự không thèm!"

"Mẹ Quân Quân, cô đừng giận." 

Ngay lập tức có một người khác, được lưu trong danh bạ là mẹ của Hoan Hoan, an ủi: "Mẹ của Điềm Điềm rõ ràng là ghen tị với cô, cô ấy không có tiền nên mới nói như vậy."

"Thôi, thôi, đừng lôi thôi nữa." Lại có một phụ huynh khác nói với tôi: "Mua BMW cho cô giáo chủ nhiệm, cô đóng tiền hay không?"

Tôi không khách sáo trả lời: "Không đóng, tôi không có nghĩa vụ này."

Mẹ của Quân Quân lại gửi một tin nhắn thoại: "Ha ha, đồ nghèo."

Ngay lập tức, một loạt tin nhắn hùa theo mẹ Quân Quân. 

"Mẹ của Điềm Điềm, cô mau rời khỏi nhóm đi."

"Tôi thấy xấu hổ thay cho cô, đây vốn là nhóm của tầng lớp cao cấp. Còn cô, một con chuột đào hang ở dưới đất thì chạy vào đây làm gì."

"Đúng vậy, vốn không cùng đẳng cấp và mức thu nhập, gia đình công nhân nhà nghèo còn vào trường quý tộc làm gì? Khác biệt về tầng lớp, sao phải cố hòa nhập?"

.....

Những lời mỉa mai và chỉ trích liên tiếp vang lên trong nhóm, tôi thậm chí chưa kịp phản bác thì đã bị mẹ của Quân Quân đuổi ra khỏi nhóm hội phụ huynh. 

Tôi có chút tức giận.

"Em sao vậy vợ yêu?" Chồng tôi vừa tan sở về, thấy tôi không vui nên hỏi.

"Không có gì đâu anh." Tôi nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, cười một cái cho qua chuyện.

Chồng tôi nói tiếp: "À, phải rồi. Vợ à, chúng ta đã tặng dãy tòa nhà cho trường của con gái, hiệu trưởng vừa liên hệ với anh muốn gặp mặt chúng ta đấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/khoe-me/6.html.]

"Được ạ." Tôi gật đầu.

...

Ngày hôm sau, khi tôi đang tập yoga ở nhà thì đột nhiên nhận được điện thoại từ cô giáo chủ nhiệm. 

Ở đầu dây bên kia điện thoại, giọng cô giáo lạnh lùng: "Cô đến trường một chuyến đi."

Tôi hơi bối rối không biết chuyện gì sảy ra: "Có chuyện gì vậy?"

Giọng cô giáo chuyển thành ra lệnh: "Tôi không có thời gian giải thích nhiều với cô, cô ngay lập tức đến đây!"

Tôi nghĩ rằng con gái mình gặp chuyện gì, không chút do dự lập tức đến trường.

Trong phòng làm việc của cô giáo chủ nhiệm. 

Trên bàn cô giáo chủ nhiệm đang để chìa khóa xe in logo BMW.

 Lúc này, cô giáo đang nói chuyện thì thầm với mẹ của Quân Quân. Còn con gái tôi, Điềm Điềm đang cúi đầu đứng trong góc phòng bị phạt.

"Bé con, con sao vậy?" Tôi nhanh chóng chạy đến trước mặt con gái. 

Trên cánh tay bé nhỏ của con đầy những vết bầm tím. Chiếc váy hoa đẹp đẽ của đứa nhỏ cũng bị rách và đầy dấu tay bẩn thỉu.

"Sao con gái tôi lại thành ra thế này?" Tôi giận dữ quát lên với cô giáo chủ nhiệm.

"Cô còn dám hỏi tôi à?" 

Cô giáo chủ nhiệm liếc nhìn tôi từ trên cao: "Con gái cô đáng bị như vậy!"

"Tôi khuyên cô tốt nhất hãy kể rõ ràng từng chút một, chuyện gì đã xảy ra với con gái tôi!" Mắt tôi lập tức đỏ bừng lên.

"Con gái cô là đồ ăn cắp!" Mẹ của Quân Quân lạnh lùng nói

"Con nhỏ này đã ăn cắp hộp bút của con trai tôi."

(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)

"Chuyện đó hoàn toàn không thể sảy ra được!" Tôi ôm chặt con gái đang run rẩy khóc ở trong lòng. 

"Con gái tôi tuyệt đối không bao giờ làm chuyện trộm cắp!".

Loading...