Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

KHỔ TẬN CAM LAI - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-10-14 21:54:17
Lượt xem: 1,772

"Tôi ra đi trắng tay, chỉ mang theo con gái.

 

"Tôi là người xa xứ gả đến Bắc Kinh, năm con gái tôi chào đời, bố nó ngoại tình. Họ còn bày mưu lấy hết tài sản trong hôn nhân và vu oan rằng con không phải là con của anh ta."

 

Sau đó, bà ấy nở một nụ cười tươi rói, "May mắn là tôi đã vượt qua, con gái tôi ngày càng lớn, thứ không g.i.ế.c được tôi chỉ khiến tôi mạnh mẽ hơn."

 

10  

 

Trong thời gian này, tôi nhận được một cuộc gọi từ Hạ Tư Viễn.

 

Anh ta thở dài khe khẽ, hạ giọng nói: "Em có thể đón Dương Dương về ở cùng một thời gian được không? Thanh Thanh đang ở giai đoạn cuối thai kỳ rồi, thực sự không thể chịu nổi Dương Dương quá nghịch."

 

Lúc đó, tôi vừa hoàn thành một công việc dọn dẹp ở khu biệt thự. Tôi ngồi trên sàn nhà sáng bóng, đổ mồ hôi nhễ nhại, thở dốc.

 

"Hạ Tư Viễn, Dương Dương là con tôi nuôi lớn, tôi biết tính thằng bé. Làm sao nó có thể nghịch đến mức khiến các người chịu không nổi?"

 

Anh ta cười trừ: "Bài tập ngoài giờ của nó nhiều quá, mỗi ngày phải giám sát nó đọc thơ, đọc sách ngoài giờ và làm thủ công, Thanh Thanh thực sự bận không kham nổi.”

 

"Dù sao em cũng là mẹ ruột mà, đúng không?"

 

Khi con người ta cạn lời đến mức tuyệt vọng, thật sự có thể bật cười.

 

Tôi buột miệng: "Tôi là mẹ ruột, còn anh là ba đỡ đầu sao?"

 

"Dương Dương là con anh, quyền nuôi con cũng thuộc về anh. Đừng kéo Lam Thanh Thanh vào, người khác thuê người chăm sóc cha mẹ, còn anh thì thuê người chăm con, thật là quá nhàn rỗi."

 

Anh ta bị tôi vạch trần, bực tức trách móc tôi.

 

"Em để con mình bơ vơ, đi làm người giúp việc cho người ta, không sợ Dương Dương bị mất mặt à?”

 

"Nhan Mộng, ly hôn rồi, em lại sa ngã đến mức này sao? Không thể tìm được một công việc tử tế à?"

 

Tôi cảm thấy anh ta nói ra những lời này thật chẳng khác nào kẻ đến đường cùng, mặt dày đến không thể tưởng.

 

"Hạ Tư Viễn, anh ngoại tình trong hôn nhân, làm người dưới quyền mang thai, nói ra không thấy xấu hổ sao?”

 

"Đừng dùng Dương Dương để uy h.i.ế.p tôi. Dù nó cũng là con anh, anh cũng nên có trách nhiệm của một người ba."

 

Tôi cúp máy và nhận được khoản tiền chuyển khoản từ chủ biệt thự.

 

Hai nghìn tệ tiền tạm ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/kho-tan-cam-lai/chuong-7.html.]

 

Sau khi họ kiểm tra, tôi sẽ nhận nốt số tiền còn lại.

 

Những lo lắng trong lòng tôi dường như được xoa dịu một phần bởi "khả năng của đồng tiền".

 

Theo lời khuyên của bà Lưu, tôi đã đăng ký tham gia các lớp đào tạo chuyên môn trong thời gian rảnh, học các kỹ năng như chứng chỉ chăm sóc mẹ và bé cao cấp, chứng chỉ bảo mẫu trẻ em, và chuyên gia tổ chức, sắp xếp đồ đạc.

 

Tôi đặt mục tiêu hướng đến những khách hàng cao cấp, nếu có thể làm việc tại những gia đình này, thu nhập của tôi ít nhất sẽ tăng gấp đôi.

 

Nhưng để làm được điều đó, trước hết tôi phải nâng cao bản thân mình.

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

 

Thời gian đó thực sự rất khó khăn.

 

Ngoài giờ làm giúp việc theo giờ, tôi dành thời gian học các khóa học trực tuyến và làm bài kiểm tra.

 

Đôi khi hai nhà chủ cách nhau khá xa, tôi phải vội vã đi bằng chiếc xe điện cũ mua với giá 500 tệ.

 

Làm việc mệt nhọc đến mức mồ hôi ướt đẫm, khi gió lạnh đầu thu thổi vào, tôi cảm thấy lông trên lưng dựng đứng.

 

Đôi khi gặp những chủ nhà khó tính, họ yêu cầu tôi làm lại công việc.

 

Khi tôi về đến căn hộ thuê thì trời đã tối.

 

Quấn mình trong chiếc chăn, tôi lại tiếp tục ôn bài đến khi đêm khuya tĩnh lặng. Thường đến nửa đêm, bụng đói đến cồn cào, tôi có cảm giác mình có thể ăn cả một con bò.

 

Một ít mì, một cây xúc xích, rau cải giá năm xu, thêm vài giọt dầu mè.

 

Đó là bữa ăn đủ để an ủi tâm hồn cô đơn của tôi trong đêm khuya.

 

Tôi từng hô hào rằng sẽ giảm cân, nhưng trong thời gian này tôi đã sụt tới 10kg một cách điên cuồng.

 

Một ngày nọ, tôi nhìn vào gương.

 

Tóc rối bù, da dẻ sạm đen, quần áo không vừa vặn treo lủng lẳng trên người.

 

Chỉ duy nhất đôi mắt của tôi vẫn sáng lấp lánh, rực rỡ như những vì sao, như thể tôi đã được tái sinh.

 

11  

 

Ngày tôi thi đỗ chứng chỉ chăm sóc mẹ và bé cao cấp, tôi đã mời Hàn Hân đi ăn.

 

Thời gian qua cô ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều.

Loading...