Kết thúc một cuộc tình - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 23:29:30
Lượt xem: 144

6、

Mùi rượu xen lẫn mùi thơm quanh quẩn, cho dù có cứng hơn nữa, Lục Cảnh Hành cũng không chịu nổi.

Hắn rốt cuộc nhẫn nại không được, đảo khách thành chủ, hai người hô hấp quấn lấy nhau...

Đối với chuyện này, Lục Cảnh Hành từ trước đến nay chiếm thế thượng phong, mà lần này lại là Kỷ Chỉ Y cố ý chọc giận, hắn lại phóng túng vài phần.

Đau đớn cực độ, khiến khóe mắt Kỷ Chỉ Y rơi lệ.

Nhưng cô lại ôm chặt Lục Cảnh Hành, lẩm bẩm: “Yêu anh... Em rất yêu anh...”

Lục Cảnh Hành nghe xong, cảm xúc dâng lên khiến hắn phiền lòng không thôi, dùng môi chặn giọng nói của cô.

……

Hai tiếng sau.

Lục Cảnh Hành đi vào phòng tắm.

Kỷ Chỉ Y thần trí thanh tỉnh không ít, vội vàng lấy thuốc ra nuốt xuống.

Vừa định thu hồi bình thuốc, liền thấy Lục Cảnh Hành không biết lúc nào xuất hiện trước mặt cô.

Tay cô run lên, bình thuốc rơi thẳng xuống đất, lăn tới bên chân Lục Cảnh Hành.

Trái tim Kỷ Chỉ Y vọt lên tận cổ họng!

Nhưng mà, Lục Cảnh Hành chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, liền bỏ qua cô đi tới bên giường, cầm lấy di động đang rung.

Kỷ Chỉ Y sững sờ nhìn hắn.

Một loại bi ai khó tả từ đáy lòng của cô lan tràn toàn thân.

Trước kia, lúc cô uống thuốc, vẫn trốn Lục Cảnh Hành.

Nhưng bây giờ cô phát hiện, thật ra cô căn bản không cần trốn tránh, bởi vì hắn căn bản không quan tâm cô uống thuốc gì...

Kỷ Chỉ Y cứng ngắc quay đầu, chỉ thấy khóe môi Lục Cảnh Hành nhếch lên nụ cười yếu ớt, nghiêm túc trả lời.

Ánh mắt hơi đỏ, Kỷ Chỉ Y không khống chế được đi theo Lục Cảnh Hành, giữ c.h.ặ.t t.a.y hắn trả lời tin nhắn, khàn giọng hỏi: “Cảnh Hành, mấy năm nay, anh có thích em chút nào không, dù là một chút...”

Câu hỏi này, càng giống như là đang cầu xin hắn.

Cầu xin hắn đừng đưa ra câu trả lời sẽ đẩy cô xuống vực sâu.

Lục Cảnh Hành dừng tay, lập tức thờ ơ mở miệng: “Kỷ Chỉ Y, tôi không yêu cô, cô không biết sao?”

Một câu nói, tuyên án tử hình cho cô!

Sắc mặt Kỷ Chỉ Y trắng bệch, như rơi xuống vực sâu lạnh thấu xương.

“Em... biết.”

Cô vẫn luôn biết, nhưng hắn là người đã cứu cô thoát khỏi địa ngục năm cô mười sáu...

Người cô yêu, sự cứu rỗi của cô.

“Nếu đã biết, diễn tư thái này cho ai xem?” Lục Cảnh Hành không chút lưu tình rút tay ra.

Giống như một ngọn nến bắt được trong đêm tối, đột nhiên bị gió thổi tắt.

Tay Kỷ Chỉ Y buông thẳng xuống.

Lại nghe Lục Cảnh Hành hờ hững mở miệng: “Ngay từ đầu tôi đã nói với cô, chúng ta là đám cưới thương mại.”

Trái tim giống như bị vô số cây gai nhọn quấn chặt lấy, ngay cả hô hấp cũng mang theo m..áu thịt xé rách đau đớn!

Kỷ Chỉ Y đã không còn sức lực để nói gì nữa, cảnh tượng trước mắt cô trở nên vặn vẹo, dán thành từng khối màu.

Cảm giác buồn nôn bò lên cổ họng, cả người cô phát run, trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh.

Thấy Kỷ Chỉ Y có gì đó không ổn, Lục Cảnh Hành nhíu mày, trong mắt hiện lên chút khác thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-6.html.]

Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng chuông đột nhiên vang lên cắt đứt suy nghĩ của hắn.

Lục Cảnh Hành dừng một chút, nhận điện thoại.

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói lo lắng của Thẩm Lạc Yên: “Cảnh Hành, em tra ra một chuyện lớn, anh mau tới câu lạc bộ một chuyến đi...”

Ánh mắt Lục Cảnh Hành tối sầm lại: “Anh tới ngay.”

Tiếp theo, hắn mặc quần áo tử tế, không thèm liếc mắt nhìn Kỷ Chỉ Y liền xoay người rời đi.

Hắn vừa đi, Kỷ Chỉ Y lập tức thất tha thất thểu vọt tới bồn rửa tay bên cạnh, nôn toàn bộ thuốc mới uống ra.

Cho đến khi không còn gì để nôn ra nữa, cô mới thoát lực ngã xuống sàn nhà lạnh lẽo.

Câu nói cuối cùng của Lục Cảnh Hành vang vọng bên tai cô.

Kỷ Chỉ Y nghĩ, hắn nói đúng, ngay từ đầu bọn họ cũng chỉ là liên hôn thương mại, chỉ là cô si tâm vọng tưởng, đơn phương xem giao dịch lạnh như băng là lời thề bên nhau cả đời.

Lần đầu tiên cô nảy ra ý nghĩ có lẽ nên buông tay trước khi cuộc đời cô kết thúc.

……

Ngày hôm sau.

Kỷ Chỉ Y sửa soạn cho bản thân, dùng phấn nền che khuất sắc mặt mệt mỏi.

Vừa bước vào câu lạc bộ, đã được thông báo đi họp.

Phòng họp.

Kỷ Chỉ Y vừa vào cửa, liền mẫn cảm nhận được tất cả mọi người nhìn về phía cô, ánh mắt nhìn tràn ngập thù địch.

Cô nắm chặt tay, đến gần bàn họp, chỉ thấy Lục Cảnh Hành ngồi ở vị trí đầu, còn Thẩm Lạc Yên ngồi ở bên cạnh hắn, vị trí trước kia thuộc về cô.

Kỷ Chỉ Y dừng một chút, yên lặng ngồi xuống chỗ trống đối diện Lục Cảnh Hành.

Ngay sau đó, Lục Cảnh Hành đứng lên.

Hắn từ trên cao nhìn xuống cô, lạnh lùng hỏi: “Kỷ Chỉ Y, chuyện của Tần Hoài, cô biết được bao nhiêu?”

Một tờ báo bị ném trước mặt cô.

Kỷ Chỉ Y mở ra nhìn, ánh mắt co lại...

Chỉ thấy trang đầu tờ báo có tiêu đề bài viết: [Vừa đoạt giải quán quân đã bị chơi! Thợ sửa chữa Tần Hoài vì lương cao mà chuyển công tác đến 'Đông Thừa', đối thủ một mất một còn của 'Cảnh Hành'! ]

Hình ảnh kèm tin tức, chính là hình ảnh Tần Hoài và Kỷ Chỉ Y cùng nhau uống rượu ngày hôm đó!

Tần Hoài chuyển đến Đông Thừa? Kỷ Chỉ Y chấn động tại chỗ, tâm tình vô cùng phức tạp.

Cô đang định nói thì tay đua A Hạo nhịn không được châm chọc: “Còn cần hỏi gì nữa? Lão đại! Cô ta khẳng định là cùng phe với Tần Hoài! Bây giờ còn làm bộ như không có việc gì trở lại làm việc, là muốn mang cơ mật của đội đua đi, thật không biết xấu hổ...”

Kỷ Chỉ Y nắm chặt tay, nhìn Lục Cảnh Hành giải thích: “Tôi chỉ biết Tần Hoài từ chức, không biết anh ấy đến Đông Thừa.”

“Vậy sao?”

Biểu tình rõ ràng không tin tưởng của Lục Cảnh Hành bị cô thu hết vào đáy mắt. Trái tim và thân thể Kỷ Chỉ Y có chút lạnh lẽo.

Đúng lúc này, Thẩm Lạc Yên chen vào nói: “Còn có một chuyện, tôi cho rằng cô Kỷ cần giải thích một chút...”

Cô ta lấy ra một xấp sổ cái đập lên bàn.

“Tôi đã điều tra rõ, Tần Hoài trước kia thường xuyên ăn bớt nguyên vật liệu kiếm lời bỏ cào túi riêng, mà chi trả sổ sách cho anh ta đều là do cô Kỷ đây làm!”

Thẩm Lạc Yên nói một hơi, làm cho cả phòng họp nổ tung!

Ánh mắt thù hận của mọi người nhất thời như đao nhọn đ.â.m về phía Kỷ Chỉ Y.

Tâm tình Kỷ Chỉ Y trầm xuống, nhưng vẫn trầm ổn như cũ: “Chuyện này không có khả năng, tất cả đồ vật mua sắm đều lưu lại hóa đơn, cần phải kiểm tra thực hư...”

Cô còn chưa nói xong, bên tai đã vang lên tiếng khiển trách không kiên nhẫn của Lục Cảnh Hành.

“Đủ rồi.”

Giọng hắn lạnh như băng, ánh mắt nhìn Kỷ Chỉ Y đầy chán ghét: “Kỷ Chỉ Y, cô bị đuổi việc rồi. Từ giờ phút này trở đi cô không còn là người đại diện của tôi nữa. Từ bây giờ hãy rời khỏi đội đua Cảnh Hành cho tôi!”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...