Kết thúc một cuộc tình - Chương 38

Cập nhật lúc: 2024-07-01 16:30:54
Lượt xem: 52

38、

Tay Kỷ Chỉ run lên, thiếu chút nữa cầm không vững di động.

Tịch Chu bên cạnh đỡ cô, hỏi: “Sao vậy? Ai gọi tới?”

Kỷ Chỉ Y cười cười với anh, nhỏ giọng nói qua điện thoại: “Lục Cảnh Hành, bây giờ tôi còn có chuyện khác, tối nay tôi sẽ tìm anh nói rõ ràng.”

Cô không đợi Lục Cảnh Hành nói xong liền cúp máy, nhắn tin gửi địa chỉ qua cho hắn.

“Lục Cảnh Hành nói còn chưa ký đơn ly hôn, chuyện này em phải đi nói chuyện với anh ấy.” Kỷ Chỉ Y nhíu mày.

Cô sờ sờ trái tim đang đập không ngừng trong ngực, chỉ cảm thấy cuộc sống của mình vô cùng hoang đường.

Lục Cảnh Hành nói nhớ cô, nhưng cô không muốn tin, cũng không dám tin. Lỡ như kết cục lại tan xương nát thịt thì sao?

Nhưng chuyến đi này không thể không đi, cô bây giờ vẫn là vợ trên danh nghĩa của hắn.

Ý cười trong đáy mắt Tịch Chu ngưng kết thành băng sương: “Anh lo anh ta sẽ tiếp tục dây dưa với em.”

“Không sao, em chỉ hy vọng hai người không vì em mà xung đột.” Kỷ Chỉ Y cười nhạt: “Em không muốn trở lại quá khứ, nhưng em không muốn làm tổn thương anh ấy.”

Tịch Chu yên lặng nhìn cô, cuối cùng gật đầu, ôn hòa nói: “Được, lát nữa anh đưa em qua, có chuyện gì thì gọi anh.”

Kỷ Chỉ Y thả lỏng trái tim, cười nhìn anh: “Anh Chu, cám ơn anh. Em không dám tưởng tượng nếu không có anh, em sẽ làm gì...”

Lúc này cô còn chưa ý thức được, Tịch Chu đối với mình quan trọng đến mức nào.

……

Chạng vạng tối, Kỷ Chỉ Y bước vào một quán cà phê.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-38.html.]

Lục Cảnh Hành đã sớm ngồi ở đó chờ cô.

Đáy mắt hắn quyến luyến, quấn lấy cô, một khắc cũng không muốn rời đi.

Kỷ Chỉ Y bị ánh mắt này nhìn đến đứng ngồi không yên: “Lục Cảnh Hành, giữa chúng ta đã sớm kết thúc.”

Lục Cảnh Hành thân thể căng cứng, không chịu nhượng bộ: “Không, còn chưa kết thúc. Chỉ Y, anh không tin em không cảm nhận được, anh nhớ và yêu em... Anh yêu em! Anh làm sao có thể dễ dàng buông tay!”

Nghe được những lời này từ miệng hắn, trong lòng Kỷ Chỉ Y lại không có chút gợn sóng.

Cô cúi đầu nhìn cánh tay mình, nhẹ nhàng cười: “Anh có biết yêu là gì không, Lục Cảnh Hành... sự lạnh lùng và khinh thường của anh, chính là minh chứng cho việc yêu tôi sao?”

Trong đầu bỗng nhớ Tịch Chu chăm sóc mình từng ly từng tý, cô không khỏi thở dài: “Yêu không phải như anh.”

Sắc mặt Lục Cảnh Hành trắng bệch, miệng đầy chua xót.

Hắn theo tầm mắt của cô thấy rõ trên cổ tay trắng nõn kia một vết sẹo dữ tợn, hô hấp đột nhiên cứng lại.

Trước mắt dường như thấy được cảnh tượng Kỷ Chỉ Y từng c.ắ.t c.ổ tay mình đến mức có thể thấy cả xương. Nhớ tới bệnh án cô giấu sâu trong tủ quần áo cũng giống như những đơn thuốc, uống thuốc chống trầm cảm như cơm.

Trái tim đau như bị d.a.o nhọn đ.â.m rách một lỗ hổng, ngay cả m..áu tươi cũng chảy khô.

Lục Cảnh Hành từng trải qua một lần bị thương nghiêm trọng nhất, cũng chưa từng đau như vậy, đau đến toàn thân đều run rẩy, xương cốt đều đau đớn.

“Xin lỗi, xin lỗi...” Lục Cảnh Hành vội vàng mở miệng: “Là trước đây anh chưa từng nhìn thẳng vào trái tim mình, bỏ lỡ em nhiều năm như vậy. Cho đến ngày phát hiện em gặp chuyện không may, anh mới biết mình quá sai. May mà bây giờ vẫn chưa muộn, em còn sống...” Hắn đưa tay, cẩn thận nâng cổ tay cô, đau lòng tột đỉnh.

“Là anh không quan tâm em, sau này nhất định mỗi ngày anh sẽ về nhà cùng em, cái gì cũng nghe em, anh biết mình tính tình quá kém, từ nay anh cũng sẽ sửa!”

Nói xong, hốc mắt Lục Cảnh Hành hơi đỏ lên.

“Chỉ Y, em quay đầu lại nhìn anh đi, được không?”

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...