Kết thúc một cuộc tình - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-07-06 12:43:44
Lượt xem: 65

37、

“Lục Cảnh Hành! Nhà họ Lục đã bị mày phá hủy, mày là thằng súc sinh!” Mắt Lục Tử Hành dần đàn hiện lên tơ m..áu đỏ tươi, vươn tay run rẩy chỉ vào Lục Cảnh Hành.

Lục Cảnh Hành mặt không đổi sắc, trong đôi mắt thâm thúy bắt đầu khởi động. Hắn giẫm giày da từng bước một đi qua, ghé vào bên tai Lục Tử Hành cười khẽ một tiếng, nói nhỏ như ác ma.

“Em trai yêu quý của anh... nhà họ Lục mất rồi, những khoản vay nặng lãi mà mẹ em nợ cũng không ai có thể hoàn trả. Em đoán xem, một người phụ nữ đã quen với cuộc sống giàu có thiếu nợ lớn, nhưng chỉ có thể trà trộn đi làm công cho người ta, bà ta sẽ xảy ra chuyện gì?”

Trước khi phá sản, người mẹ kế kia mỗi ngày quẹt thẻ trả tiền vui chơi, quẹt thẻ xong liền vay tiền.

Vốn có tình yêu đích thực của cha hắn vì bà ta mà che đậy, hiện tại cha hắn bản thân mình lo còn chưa xong, thứ chờ đợi bà ta chính là khoản tiền lớn cả đời cũng không trả nổi!

Không chỉ như thế, Lục Cảnh Hành còn có thể cho công ty đòi nợ tốt nhất truy đuổi, cam đoan làm cho quãng đời còn lại của bà ta đều trốn đông trốn tây.

“Mày, mày...”

Lục Tử Hành tức giận đến hai mắt đỏ ửng, trên mặt chỉ còn lại sự hoảng sợ. Cả người hắn rét run, cảm thấy cả người đều bị rút cạn sức lực, rơi vào vực sâu!

Lục Tử Hành hiện tại đã hiểu được, ông anh trai này mới là người lạnh lùng vô tình nhất, không có tâm nhất của nhà họ Lục!

“Tôi đã nói rồi, sẽ làm mẹ con các người thân bại danh liệt.” Lục Cảnh Hành rũ mắt xuống, trong mắt tràn đầy chán ghét lạnh như băng: “Nếu các người không vi phạm pháp luật, làm loạn kỷ cương, thủ đoạn của tôi cũng sẽ không ác như vậy. Lục Tử Hành, tất cả đều là các người tự chuốc lấy.”

Dáng vẻ m..áu lạnh của Lục Cảnh Hành khiến người bên ngoài không khỏi rùng mình.

Nhưng hắn không thèm để ý chút nào, thậm chí hận không thể có thanh danh càng doạ người càng tốt, để cho người khác chỉ có thể sợ hãi nhìn lên, không dám đụng vùng đất thuần khiết mà hắn thực sự muốn bảo vệ.

Trước kia vùng đất thuần khiết mà hắn thực sự muốn bảo vệ là mẹ hắn, mẹ hắn c..hết rồi, bất giác chỉ còn lại có Kỷ Chỉ Y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-37.html.]

Lục Tử Hành nở nụ cười khàn khàn, ánh mắt trống rỗng tuyệt vọng: “Cảnh Hành, có đôi khi tao thật sự rất hâm mộ mày, lại ghen tị đến hận không thể g..iết mày!”

Lục Cảnh Hành lẳng lặng nhìn y.

Lục Tử Hành nói một câu tối nghĩa: “Vì cái gì mày có thể có được người phụ nữ yêu mày như vậy, còn tao chỉ có thể trông chờ vào cuộc liên thương mại lạnh như băng, một người vợ chưa cưới chán ghét, chỉ vì đổi lấy tranh đoạt gia sản trợ lực? Cho nên, tao vừa nhìn thấy nhà họ Kỷ, đã ra tay hủy diệt bọn họ! Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì tao vùi dưới vũng bùntay chân dính đầy m..áu, nhà họ Kỷ lại sạch sẽ, còn có thể kiếm nhiều tiền như vậy?!”

Lục Cảnh Hành không muốn nhìn y lấy một cái, xoay người đi: “Những lời này, mày vào ngục nói đi.”

Chuyện này Lục Cảnh Hành đã sớm biết. Hôm nay thù lớn đã báo, nội tâm của hắn lại trống rỗng. Hắn vẫn luôn biết, người nhà họ Lục đều là động vật m..áu lạnh, bản thân mình cũng không ngoại lệ. Nhưng Lục Cảnh Hành kế thừa sự điên cuồng và thâm tình của mẹ, cũng mắc căn bệnh tên mang tê tình yêu như bà.

Bước ra khỏi trụ sở Lục thị, hắn quay về chỗ ở.

Nhà rất lớn, định kỳ có người đến quét dọn sạch sẽ, nhưng không có một chút hơi người.

Lục Cảnh Hành rót cho mình một ly trà nóng, nằm trên sô pha, nhưng một ngụm cũng không uống. Một lát sau, hắn cầm rất nhiều bình rượu đến, uống hết ly này đến ly khác.

“Đến quản anh đi.” Lục Cảnh Hành khàn khàn thì thào, dần dần biến thành khó có thể ức chế bi thiết kêu gọi: “Kỷ Chỉ Y, đến quản anh đi... Anh đang uống rượu, em không quản anh sao? Đêm nào anh cũng về nhà, nhưng nhà thì sao? Anh không có nhà, ngay cả em cũng không cần anh.”

Không biết qua bao lâu, Lục Cảnh Hành thất hồn lạc phách cầm lấy điện thoại, gọi số lúc trước tra được.

Đầu dây bên kia đổ chuông hai tiếng, một giọng nói mềm mại dễ nghe vang lên: “Alo? Xin chào?”

Là số điện thoại mới của Kỷ Chỉ Y.

Giọng nói hắn ngày nhớ đêm mong vô số lần lúc này ở bên tai, giống như là có một cái móc nhỏ đang cào trái tim hắn.

Im lặng hai giây sau, Lục Cảnh Hành khàn giọng mở miệng: “Chỉ Y, anh rất nhớ em...”

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...