Kết thúc một cuộc tình - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-06 11:17:48
Lượt xem: 41

3、

Nhìn quần áo của hai người, thì chính là hôm nay.

Cho nên, đây chính là chuyện vừa mới xảy ra...

Đầu ngón tay Kỷ Chỉ siết chặt, đôi mắt bị tấm ảnh này đ.â.m đến đau đớn. Đơ hồi lâu, cô dùng hết sức gõ chữ vào hộp thoại: [Cô là ai?]

Đầu bên kia rất nhanh trả lời: [Cô thật đáng thương.]

Bốn chữ đơn giản, sáng loáng đầy ác ý chế giễu dường như đánh cô sụp đổ.

Kỷ Chỉ Y bất lực buông điện thoại ra, không thể hỏi tiếp.

Là ai gửi thì như thế nào?

Cô thậm chí không có dũng khí chất vấn Lục Cảnh Hành.

Bởi vì trong lòng Kỷ Chỉ Y biết rõ, hắn không yêu cô.

Đi hỏi, đơn giản là tự rước lấy nhục, ngay cả chút thể diện cuối cùng cũng không giữ lại...

Một đêm không ngủ.

Ngày hôm sau, đôi mắt Kỷ Chỉ Y thâm quầng, ra ngoài sớm.

Hôm nay cô muốn đại diện đội đua đến chỗ ban tổ chức nhận tiền thưởng.

Giải thưởng Quán quân là 20 triệu, còn tặng kèm một cặp đồ trang sức nho nhỏ làm phần thưởng.

Đồ trang sức là hai con búp bê một nam một nữ, in logo chính thức của giải đấu, là độc nhất vô nhị trên toàn thế giới.

Xuất phát từ tâm tư riêng, Kỷ Chỉ Y giữ để lại thẻ thưởng, coi như... quà kỷ niệm ngày cưới của Lục Cảnh Hành.

Cầm phần thưởng, Kỷ Chỉ Y đón xe trở lại câu lạc bộ đua xe.

Vừa bước vào cửa, cô đã bắt gặp Lục Cảnh Hành đang dẫn Thẩm Lạc Yên đi tham quan câu lạc bộ.

Ba người đối mắt nhìn nhau, Lục Cảnh Hành lại không có ý chào hỏi, giống như cô chỉ là một người xa lạ.

Kỷ Chỉ Y cắn chặt môi, cố nén cảm giác cay đắng trong cổ họng, bước lên phía trước nói với Lục Cảnh Hành: “Cảnh Hành, em đi nhận tiền thưởng cuộc thi.”

Lục Cảnh Hành khẽ gật đầu, ngữ khí lạnh nhạt: “Cảm ơn, để ở phòng làm việc đi.”

“... Được.”

Kỷ Chỉ Y trả lời, nhưng không rời đi.

Cô nhìn Thẩm Lạc Yên bên cạnh Lục Cảnh Hành, Thẩm Lạc Yên cũng không tránh không nhường, trong mắt có cười mang theo chút trêu tức.

Kỷ Chỉ Y nắm chặt tay, bỗng dưng móc từ trong túi ra vật trang sức búp bê nữ, đưa cho Lục Cảnh Hành.

Cô ra vẻ như không có việc gì: “Cái này cho anh.”

Làm như vậy trước mặt Thẩm Lạc Yên, là có ý biểu thị chủ quyền.

Vành tai cô nóng lên, cũng không biết tại sao mình lại xúc động như vậy.

May là, mặc dù Lục Cảnh Hành nhăn mày, nhưng cũng đưa tay nhận lấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ket-thuc-mot-cuoc-tinh/chuong-3.html.]

“Không có việc gì thì cô đi đi.” Hắn nói xong liền dẫn Thẩm Lạc Yên xoay người rời đi.

Kỷ Chỉ Y đứng tại chỗ, nhìn bóng lưng hai người sóng vai rời đi, ánh mắt ảm đạm.

Đang lúc cô muốn rời đi, chỉ thấy Lục Cảnh Hành vừa hay đi ngang qua một thùng rác, hắn thuận tay ném đồ trang sức búp bê nữ kia vào thùng rác!

Ánh mắt Kỷ Chỉ Y đột nhiên rụt lại, dường như có một bàn tay to lớn bóp chặt trái tim cô! Đau đến nỗi cô mất hồn.

Chờ hai người kia hoàn toàn rời đi, Kỷ Chỉ Y mới hoàn hồn.

Cô yên lặng tiến lên, nhặt đồ trang sức búp bê nữ từ trong thùng rác lên, sau khi lau sạch sẽ một chút, đặt cùng một chỗ với búp bê nam.

Đặt tấm thẻ vào ngăn tủ của Lục Cảnh Hành khoá lại, Kỷ Chỉ Y rời khỏi câu lạc bộ.

Đứng dưới ánh mặt trời, trái tim lạnh lẽo của cô mới dần ấm lại.

Đúng lúc này, điện thoại di động trong túi vang lên.

Cầm lên nhìn, là mẹ cô.

Kỷ Chỉ Y hắng giọng, mới bấm máy: “Mẹ, có chuyện gì sao?”

Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói lo lắng của mẹ cô: “Chỉ Y, trong nhà gần đây cần gấp một khoản tiền quay vòng, cần mười triệu...”

Kỷ Chỉ Y sửng sốt.

Năm ngoái vốn thị trường quốc tế Tập đoàn Kỷ thị bị đứt đoạn, sau khi xin giúp đỡ tập đoàn Lục thị bị cự tuyệt, bị tổn thất lớn, trượt xuống dốc.

Nhưng Kỷ Chỉ Y không ngờ, tình huống lại xấu đến mức ngay cả một mười triệu cũng không lấy ra được.

Cô vội vàng mở miệng: “Con sẽ chuyển tiền qua đó.”

Sau khi cúp điện thoại, Kỷ Chỉ Y chạy tới ngân hàng, lại phát hiện tài khoản của mình chỉ còn hơn mười vạn, kém quá nhiều...

Lúc trước cô thân là con gái lớn của tập đoàn Kỷ thị, mang theo ba trăm triệu của hồi môn gả đến nhà họ Lục.

Nhưng sau khi Lục Cảnh Hành đoạn tuyệt với nhà họ Lục, cô đã dùng tất cả của hồi môn để nặc danh đầu tư vào đội đua của Lục Cảnh Hành.

Chỉ sợ người trong nhà cũng không ngờ tới, cô gả cho Lục Cảnh Hành năm năm, trên người chỉ còn lại ít tiền như vậy...

Kỷ Chỉ Y cứng đờ ở quầy, lòng nóng như lửa đốt.

Bỗng nhiên, cô nghĩ tới khoản tiền thưởng kia.

Trong chớp mắt do dự, cô vẫn gửi tin nhắn cho Lục Cảnh Hành: “Cảnh Hành, tiền thưởng có thể cho em mượn trước mười triệu không, chờ trong tay dư dả trả lại cho anh.

Nửa giờ trôi qua.

Lục Cảnh Hành chậm chạp không hồi âm.

Kỷ Chỉ Y rất sốt ruột, đành phải chạy về câu lạc bộ tự mình tìm hắn.

Đến câu lạc bộ, cô lại nhìn thấy Thẩm Lạc Yên đang chỉ huy một đống người chuyển đồ.

Mọi người vui cười tán thưởng rơi vào trong tai Kỷ Chỉ Y.

“Đặt mua nhiều linh kiện nhập khẩu như vậy, chị Thẩm thật hào phóng!”

Thẩm Lạc Yên cười hàm súc mà đắc ý: “Đâu có, đây là tiền thưởng Cảnh Hành thắng được, nói là toàn bộ giao cho tôi dùng!”

Bình luận

0 bình luận

    Loading...