Kẻ thù đội giường chung - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:05:21
Lượt xem: 112

Thẩm Ức cười một tiếng, không hề nao núng nói lại: "Anh già hơn, anh buông tay trước đi.”

Tạ Vân Tễ hơi nheo mắt lại, cảm thấy có chút tức giận.

Hai người lại không nói chuyện nữa, ánh mắt như tia lửa điện, nổ vang.

Ở giữa yếu đuối và bất lực, tôi đau đớn nhìn trái nhìn phải, trái tim nhỏ bé run lên vì sợ hãi. Tôi yếu ớt mở miệng, hơi giơ hai cánh tay lên, chân thành đề nghị: "Hay là, hai người ra ngoài đi?"

Hai người nghe too nói, như là nhớ tới còn có tôi, đồng thời quay đầu lại, một người ánh mắt bốc hoả, một người vẻ mặt lạnh lùng, cả hai đều nhìn chằm chằm vào tôi:

“Em chọn đi!”

“Em chọn đi!”

Tôi, tôi, tôi chọn cách t..ự s..át!

Tôi hít một hơi thật sâu, giằng tay ra khỏi hai người họ, dùng hết sức lực nói: "Cứ nói ngay tại đây! Tôi sẽ không đi đâu cả!"

“Được." Thẩm Ức nghiêng đầu nhìn lời tỏ tình trên di động, không có vẻ cà lơ phất phơ thường ngày, hỏi tôi: "Em nói thế nào?”

Tôi nhanh chóng giải thích mọi điều tôi nhớ được.

Tối hôm trước, Đào Đào và bạn bè hẹn tôi đi hát, hát được mấy bài Đào Đào nói chán, muốn chơi gì đó thú vị, vì thế chúng tôi liền chơi Thật lòng hay Đại mạo hiểm, người thua sẽ bị phạt uống rượu.

Tôi đã rút thăm được nhiều lần đại mạo hiểm, nhưng chuyện tỏ tình với Thẩm Ức này tôi không có chút ấn tượng nào.

Cũng không biết có phải bởi vì uống quá nhiều hay không, cho nên rất nhiều chuyện đều không nhớ rõ.

"Nhưng mà Thẩm Ức, chắn chắn có hiểu lầm gì đó." tôi vội vàng giải thích, giơ ba ngón tay ra bảo đảm, "Tôi sẽ về hỏi Đào Đào và mọi người, có đáp án tôi sẽ lập tức cho anh một câu trả lời!"

Thẩm Ức nhìn tôi hồi lâu, ánh mắt tối sầm: “Được, anh đợi em.”

Nói xong hắn liếc mắt nhìn Tạ Vân Tễ, thằng chả lại khôi phục dáng vẻ thờ ơ lúc trước: "Vậy cậu ta thì sao, em thích cậu ta sao?”

“Cái gì?" Tôi bối rối.

Ý thức được ý tứ của Tạ Vân Tễ, tôi đột nhiên đỏ mặt.

Tôi liếc nhìn Tạ Vân Tễ, thấy đồng tử Tạ Vân Tễ co lại một chút, vẻ mặt căng thẳng, nhưng vẫn chờ đợi câu trả lời của tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-thu-doi-giuong-chung/phan-6.html.]

Tim tôi đập càng lúc càng nhanh, rõ ràng nhắc nhở tôi rằng điều này hoàn toàn khác với tâm lý tôi có khi giải thích với Thẩm Ức.

Tôi không dám nghĩ sâu hơn. Trong lòng không ngừng tự động viên, đây chỉ là diễn kịch, đã hoá trang rồi thì làm việc phải tận tâm.

“Em...”

09.

“Mọi người chơi cái gì vui vẻ vậy.”

“Đúng vậy, không thèm uống rượu với chúng tôi.”

“Nhanh lên nhanh lên, lại đây cùng uống.”

Lớp trưởng cùng mấy người bưng ly rượu tiến đến, mặt mày hồng hào cắt đứt lời tôi.

Tôi tặc lưỡi trong lòng, mặt hai ông tên này như quả dưa thối, lớp trưởng nhìn kiểu gì ra chúng tôi "chơi vui vẻ"?

Nhưng nhờ họ mà họ mà không khí trở nên náo nhiệt hơn, thậm chí còn họ còn ra tay đẩy hai vị đại gia mặt thối, xua tan tình cảnh căng thẳng vừa rồi.

Tạ Vân Tễ thu hồi cảm xúc, thuận thế đứng dậy, khom lưng vừa cài cúc áo âu phục vừa nói nhỏ vào tai tôi: "Về nhà sẽ từ từ hỏi.”

Tôi rụt cổ lại, ý vị uy h.i.ế.p này cũng quá rõ.

Đột nhiên...tôi cảm thấy hơi không dám về nhà...

Tôi quay đầu lại, Tạ Vân Tễ và Thẩm Ức bắt đầu uống.

Hai người mời rượu nhau liên tục, không ai nhường ai.

Không biết qua bao lâu, Thẩm Ức gục xuống trước.

Tôi đang uống nước trái cây, nhìn thấy trong mắt Tạ Vân Tễ biểu hiệu sự chế nhạo rõ ràng, sau khi cười nhẹ một tiếng, cho Thẩm Ức một danh hiệu.

“Miệng còn hôi sữa.”

Tôi: "...”

Rồi Tạ Vân Tễ bưng rượu vang đỏ đậm, chân dài bước tới gần tôi.

Sau khi đặt chén rượu xuống, Tạ Vân Tễ khom lưng muốn nói chuyện với tôi, mùi rượu cùng hơi thở lạnh thấu xương trên người pha lẫn vào nhau khiến tôi có

Bình luận

2 bình luận

  • Truyện dễ thương nè, ngọt ngào nhẹ nhàng mà cũng có nội dung hợp lý.

    Sorachan 2 tuần trước · Trả lời

    • Dễ thương ha

      hoaimoc 2 tuần trước · Trả lời

      Loading...