Kẻ thù đội giường chung - Phần 10

Cập nhật lúc: 2024-07-06 20:24:42
Lượt xem: 135

“Không có!" Tôi ngồi bật dậy, phủ nhận: "Không có gì xảy ra!”

Đào Đào ý vị sâu xa "A" một tiếng: "Kích động như vậy làm gì.”

Tôi chột dạ than thở, thăm dò hỏi: "Đúng rồi Đào Đào, Tạ Vân Tễ ỷ vào việc lớn tuổi hơn mình, luôn xem mình là nhóc con, mình, mình không muốn như vậy, cậu có cách gì để làm anh ấy thay đổi không?"

Đào Đào khoa trương "Ha" một tiếng, nói: "Cái này quá khó, khi anh ấy 7 tuổi, anh ấy đã đến lớp mẫu giáo của chúng ta để đút bữa trưa cho cậu. Sau này khi bạn đến trường, ngày nào anh ấy không đón cậu tan học đâu? Đương nhiên trong mắt anh ấy cậu trông giống như một đứa trẻ rồi, không phải sao?”

Tôi mất hứng phản bác: "Nhưng bây giờ mình không muốn để anh ấy cảm thấy mình là trẻ con nên mới nhờ cậu tìm cách!"

Đào Đào nghiêm túc suy nghĩ một chút: "Vậy cậu hãy thể sự độc lập thành thục một chút đi, à đúng rồi, không chỉ là đối nhân xử thế, từ trang phục đến trang điểm cũng đều phải thay đổi..."

Sau khi cúp máy, tôi xem lại những dòng ghi chú trong bản ghi nhớ, trong đầu tôi chợt hiện lên cảnh tượng thân mật lúc nãy.

Khuôn mặt vừa hạ nhiệt, lại nóng bừng lên.

Ném điện thoại đi, tôi chui vào trong chăn, sợ ánh trăng nhìn thấu tâm sự.

14.

Sau một đêm tỉnh lại, mở mắt ra cũng không cảm thấy mệt mỏi. Tôi nhảy ra khỏi giường và mặc chiếc váy ngắn cổ chữ V, chiếc váy này vừa lộ eo thon lại lộ chân dài, tôi rất hài lòng.

Đi xuống cầu thang tầng một, tôi lặng lẽ ngó đầu vào và thấy Tạ Vân Tễ đang đặt bữa sáng trên bàn ăn, quay lưng về phía tôi.

Tóc anh hơi rối, mặc một chiếc áo phông trắng rộng thùng thình, bàn tay đặt bữa sáng rất đẹp và mảnh khảnh, toàn thân anh sạch sẽ như luồng không khí trong lành đầu tiên ngửi được lúc mở cửa sổ sau khi thức dậy vào buổi sáng sớm.

Tôi làm công tác tâm lý cả buổi sáng, đột nhiên không nhấc nổi chân.

Tiêu rồi, tất cả tiêu rồi.

Tôi không thể giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, khi nghĩ đến việc sau này sẽ nói chuyện với anh, tôi lại lo lắng đến mức tay chân cũng không biết bày ra như thế nào.

Tôi nắm chặt nắm tay nhỏ bé của mình, hít một hơi thật sâu rồi rón rén lao vào phòng bếp từ phía sau Tạ Vân Tễ.

Rót cho anh ấy một ly sữa trước!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-thu-doi-giuong-chung/phan-10.html.]

Điều này sẽ mở ra chủ đề một cách tự nhiên!

Sáng hôm qua tôi nhìn thấy, Tạ Vân Tễ để sữa mới mua vào ngăn thứ ba cái tủ trên cùng.

Mở tủ trên cùng ra, tôi nhón chân lên “ha”

Tôi lại với tay lên, “ha”

Không thể với tới.

Sao có thể như thế!

Tôi dồn sức chuẩn bị nhảy cao một chút, bỗng nhiên có một bàn tay vương trên đỉnh đầu nắm cửa tủ, một bàn tay khác thoải mái cầm lấy sữa.

“Để anh trai giúp em.” Sau tai truyền đến giọng hơi khàn quen thuộc, mang theo chút ngái ngủ pha lẫn dịu dàng.

Ta bị dọa, bối rối xoay người, mặt Tạ Vân Tễ gần trong gang tấc, tim tôi đập thình thịch, đứng cũng không vững, cơ thể nghiêng sang một bên.

Tạ Vân Tễ nhanh tay đỡ lấy thắt lưng tôi, dùng sức kéo tôi lên, tôi run rẩy muốn ngã nhào vào trong n.g.ự.c anh, theo bản năng lấy tay chống ở trên người Tạ Vân Tễ.

Sau khi đứng vững, lúc này tôi mới cảm giác được dưới tay hơi cứng. Cúi đầu nhìn tôi thấy hai tay mình đang chống lên cơ n.g.ự.c Tạ Vân Tễ.

14.

Tôi vội vàng buông ra, như bị bỏng, nhưng lại quên mất mình đang dựa vào Tạ Vân Tễ để giữ thăng bằng, tay vừa buông ra, tôi ngã nhào vào vòng tay anh, gần như tự đặt mình vào vòng tay Tạ Vân Tễ.

Tình cảnh cứ như vậy cứng đờ.

Dựa vào trong vòng tay Tạ Vân Tễ, hơi thở trong lành khiến người ta muốn hít một hơi thật sâu, lòng bàn tay đặt trên eo tôi nóng rực, hơi nóng truyền từ thắt lưng tôi, không hiểu sao tứ chi tôi cũng bỗng nhiên yếu ớt, tôi dựa vào anh mà không có bất kỳ sự chống cự nào.

Lồng n.g.ự.c Tạ Vân Tễ khẽ rung lên, một tiếng cười trầm thấp thoát ra, tôi như bừng tỉnh lại, muốn rút lui khỏi vòng tay của Tạ Vân Tễ, đột nhiên ngẩng đầu lên, môi lại vô tình chạm vào yết hầu của anh.

Yết hầu Tạ Vân Tễ đột nhiên lăn một vòng, lòng bàn tay trên thắt lưng của anh đột nhiên siết chặt, anh đặt tay lên eo tôi và đột nhiên bế tôi lên. Sau đó Tạ Vân Tễ tiến lại gần hơn và dừng lại khi chuẩn bị chạm vào môi tôi.

Đôi mắt đen sau mái tóc rối của anh nhìn chằm chằm vào tôi, yết hầu của Tạ

Bình luận

2 bình luận

  • Truyện dễ thương nè, ngọt ngào nhẹ nhàng mà cũng có nội dung hợp lý.

    Sorachan 2 tuần trước · Trả lời

  • Dễ thương ha

    hoaimoc 2 tuần trước · Trả lời

Loading...