Kế hoạch báo thù - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-07-07 18:17:44
Lượt xem: 302

"Có chuyện gì vậy? Em gọi điện, nhắn tin cho anh mà anh không trả lời." Tôi lập tức bước tới, lo lắng nắm lấy tay anh ta.

 

Tần Dự nhìn xuống đôi tay đang nắm của tôi, tôi bật ra xa như điện giật, rồi nhẹ nhàng nói: “Em xin lỗi, chỉ là em quá lo lắng cho anh thôi”.

 

Vẻ mặt Tần Dự có chút thất thần, kéo tôi ra ngoài ban công.

 

"Tần Dự, anh có tâm sự sao?" Tôi lo lắng hỏi: "Có chuyện gì nhất định phải nói ra, chúng ta cùng nhau giải quyết."

 

Tần Dự nhìn chằm chằm mặt đất, đột nhiên nói: "Trần Ngư, em không biết Diệp Cảnh Hòa thích em sao?"

 

Tôi giật mình lắc đầu, hoảng sợ nói: "Em. . . Em không biết, nhưng Tần Dự, em thật ra..."

 

Tôi ấp úng không nói được.

 

“Thật ra người em thực sự thích là anh.” - Tần Dự kiên định nói.

 

Tôi cắn môi, không phát ra tiếng đồng ý nào.

 

Tần Dự xoa xoa mặt nói: "Trần Ngư, anh vừa mới phát hiện, người Ninh Ninh thích thật ra là Diệp Cảnh Hòa. Hôm qua người lớn ba nhà bọn anh nói chuyện hôn sự. Anh đã có hôn ước với Ninh Ninh. Nhưng sau đó, anh nghe nói rằng Ninh Ninh đã thú nhận thích Diệp Cảnh Hòa."

 

Tôi cố gắng kìm lại thôi thúc đảo mắt, lắng nghe những lời huyên thuyên của anh ta.

 

Tần Dự đột nhiên nắm lấy tay tôi, đau lòng nói: "Trần Ngư, em và Diệp Cảnh Hòa hãy ở bên nhau! Nếu hai người yêu nhau, Ninh Ninh sẽ từ bỏ, sẽ đồng ý đính hôn với anh."

 

Thật muốn tát anh ta một cái, tên n..gốc nào có thể nói điều này?

 

Tôi sợ mình không kiềm chế được nên vội ôm lấy anh ta, giả vờ khóc: “Tần Dự, chỉ cần anh vui vẻ, chuyện gì em cũng sẽ hứa với anh, anh mãi mãi là người quan trọng nhất trong lòng em. "

 

Lúc này, tôi nhìn thấy bóng của Diệp Cảnh Hòa trên sàn nhà.

 

Anh ta cũng quay lại, nghe lén cuộc trò chuyện của chúng tôi.

 

Tôi càng khóc càng thảm thiết: "Tần Dự, em sẽ dụ dỗ Diệp Cảnh Hòa. Dù sau này giữa em và anh ấy có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, anh phải nhớ rằng người em thực sự thích chính là anh."

 

"Anh xin lỗi, xin lỗi." Tần Dự cũng khóc nói: "Đầu óc anh thật là loạn rồi. Anh rất thích Ninh Ninh đã nhiều năm. Khi anh còn bé, một lần tới nhà Diệp Cảnh Hòa chơi, anh bị rơi xuống hồ bơi, cô ấy dù còn nhỏ nhưng đã nhảy xuống cứu anh. Từ đó về sau, anh tự hứa sẽ đối xử tốt với cô ấy.”

 

Đây là lần đầu tiên tôi nghe Tần Dự nói về chuyện này, tôi nhớ khi còn nhỏ, tôi đến nhà họ Diệp tìm mẹ, nhìn thấy một đứa trẻ n..gốc nghếch rơi xuống hồ. Tôi khoác phao cứu sinh để cứu người, tên n..gốc đó, chẳng lẽ là Tần Dự sao?

 

Tôi không muốn cùng anh  ta nói chuyện này, Tần Dự đối với tôi chả có ý nghĩa gì. Mục tiêu của tôi chính là Diệp Cảnh Hòa.

 

Diệp Cảnh Hòa, anh nghe lén cảm giác có tốt không?

 

Biết tôi vì Tần Dự mà tiếp cận anh, anh sẽ đẩy tôi ra, hay sẽ tiếp nhận tôi?

 

 

8

 

Khi lên kế hoạch quyến rũ ai đó, áp dụng nguyên tắc như gần như xa, người nào nôn nóng, người đó sẽ thua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-hoach-bao-thu/phan-6.html.]

Sau tháng 11, chúng tôi vẫn chơi với nhau như bình thường.

 

Tần Dự có gì cũng gọi tôi. Đói bụng, thèm ăn sẽ bảo tôi nấu. Trong khi ba người họ đang chơi game, tôi đang nấu mì hải sản trong bếp.

 

Tần Dự quay người, bất mãn kêu lên: "Này, này, Trần Ngư, đây là lần thứ ba em quên làm trứng chiên cho anh rồi đấy!"

 

Tôi cười cười, không nói, cúi đầu ăn mì.

 

Qua khóe mắt, tôi nhận thấy rằng Diệp Cảnh Hòa đang nhìn vào đáy bát của mình.

 

Ở dưới cùng của bát của anh ta, có một quả trứng chiên hình trái tim.

 

Chúng tôi cùng nhau đến quán bar, Tần Dự uống nhiều bị đau đầu, dựa vào vai tôi bảo tôi rót nước cho anh ta.

 

Tôi điềm nhiên đẩy anh ta ra, xách cặp đi chỗ khác.

 

Ở một góc khuất gió, Diệp Cảnh Hòa đang dựa vào tường, nhắm mắt thở ra mùi rượu.

 

Tôi nhét vào tay anh ta chiếc bình giữ nhiệt mới mua, trong đó có nước trà sả mật ong đun sôi.

 

Sau khi trở lại quày rượu, Tần Dự liếc nhìn Diệp Cảnh Hòa và chiếc bình giữ nhiệt trong tay, hồi lâu không nói chuyện.

 

Ninh Ninh khiêu vũ trở về, ngồi ở bên cạnh Tần Dự, nhìn anh ta nói: "Tiểu Tần Tử, mang cho bổn công chúa một miếng trái cây."

 

Hình như Diệp Cảnh Hòa bị đau đầu, vì vậy tôi lặng lẽ nhét kẹo bạc hà vào tay anh ta.

 

Không ngờ, lần này, anh ta nắm lấy tay tôi. Trong quán bar ồn ào, tại một góc tối, anh ta siết c.h.ặ.t t.a.y tôi.

 

Diệp Cảnh Hòa có loại năng lực này, nắm tay tôi sau lưng, nhưng ngoài mặt lại bình tĩnh trò chuyện với Ninh Ninh.

 

“Ngày mai chúng ta cùng nhau đón giao thừa nhé!” Ninh Ninh háo hức nói: “Em không cần ra nước ngoài, sau này em sẽ ở lại Trung Quốc học, Tết này chúng ta cùng ăn mừng nhé. Anh Cảnh Hòa, Tiểu Tần Tử, các anh nghĩ chúng ta nên làm gì?"

 

"Em muốn làm gì?"

 

"Trần Ngư, em muốn chơi như thế nào?"

 

Diệp Cảnh Hòa và Tần Dự đồng thời hỏi tôi.

 

Nụ cười trên mặt Ninh Ninh lập tức đông cứng lại.

 

Tôi rút tay ra khỏi bàn tay của Diệp Cảnh Hòa, nhàn nhạt nói: “Em chỉ muốn ngắm tuyết thôi.”

 

“Vậy chúng ta đi khu trượt tuyết đi.” Tần Dự lập tức nói: “Nhà anh có một khu nghỉ dưỡng trượt tuyết quốc tế ở phía bắc, cũng không tồi.”

 

Ninh Ninh cầm cốc cắn ống hút, không phát ra tiếng.

 

Sau khi chúng tôi rời đi, tài xế đã lái xe đến.

 

Tần Dự uống say dựa vào người tôi, làm nũng: “Trần Ngư, đầu đau quá, muốn ăn kẹo bạc hà.”

Bình luận

1 bình luận

  • Cuối cùng ai cũng đau khổi, mong kết HE để nam chính bù đắp mà k có

    danie2000 2 tuần trước · Trả lời

    Loading...