Kẻ bạc tình thích diễn - Phần 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 23:05:13
Lượt xem: 1,128

8.

 

Chúng tôi đi chợ đêm, Chu Giới dẫn tôi đi ăn bánh ngọt và đồ uống ngon, trong ánh đèn xanh đỏ đầy trời, chúng tôi nói rất nhiều chuyện.

 

Anh cho tôi không ít lời khuyên, chẳng hạn như đại lý chỉ đóng vai trò là đại lý, còn việc cài đặt có thể tách rời.

 

Lại chẳng hạn như chỉ làm đại lý không có tương lai, cạnh tranh giá cả quá nhỏ, huống chi đầu nguồn cũng tiêu thụ, chiết khấu càng lớn, dù sao tương lai của chúng tôi cũng không tốt.

 

Tôi ngồi trên ghế dài ăn kem anh vừa đưa tới, nhìn anh: "Cảm ơn anh.”

 

Rất ít người không có quan hệ huyết thống, lại toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho tôi.

 

Sau khi về nhà, tôi bàn với cha rằng chúng tôi nên cố gắng thuê thầu phụ lắp đặt trước rồi mới làm dịch vụ sau khi bán sẽ làm chậm quá trình bán hàng.

 

Lúc đầu cha tôi cũng cảm thấy đột nhiên thay đổi mô hình kinh doanh sẽ có rủi ro, nhưng sau khi nói rõ lợi hại, cha đã đồng ý với tôi.

 

Nhưng mà chuyện này phải do tôi xử lý.

 

Tôi nhanh chóng trở về công ty, bàn bạc với các đồng nghiệp.

 

Ban đầu, hầu hết các đồng nghiệp đều giữ thái độ trung lập, một số ít đồng ý hoặc phản đối.

 

Người đồng nghiệp phản đối kia đưa ra lý do rất chân thật: “Nếu như vậy, hình như kiếm tiền ít đi một chút.”

 

Tuy nhiên, sau khi tôi kiên trì thực hiện một tháng, cuối cùng mọi người nhất trí cho rằng, thoạt nhìn thu nhập ít đi rất nhiều, thế nhưng rảnh rỗi càng nhiều thời gian chạy tiêu thụ, kiếm được so với trước cao hơn không ít.

 

Cuối cùng, các đồng nghiệp trong công ty đều đồng ý với ý kiến cải cách của tôi.

 

Đầu tiên tôi liên hệ với mấy công ty, chuẩn bị sắp xếp hợp đồng phụ.

 

Việc "tăng lương" khiến các đồng nghiệp càng hăng hái hơn.

Sau đó lợi nhuận của công ty dần dần cao lên, tôi lại bắt đầu thực hiện sản phẩm riêng của mình.

 

Cho dù trước mắt chưa có nhà máy sản xuất riêng, vẫn luôn hợp tác với nhà máy lớn, nhưng tôi tin tưởng, dựa theo xu thế trước mắt mà chạy tiếp, một ngày nào đó sẽ thực hiện được.

 

Dưới sự phấn đấu không ngừng của tôi và các đồng nghiệp, lợi nhuận hàng tháng của công ty đã có thể sánh ngang với nửa năm trước.

 

Toàn bộ công ty đều đắm chìm trong bầu không khí phấn đấu vươn lên, tất cả mọi người có thể nhìn thấy cuộc sống tốt đẹp phía trước.

 

Trong thời gian một năm, tôi không hề lơi lỏng, có đôi khi bận rộn đến mức không về nhà, phải ngủ trên bàn làm việc của công ty.

 

Cũng may ông trời cũng không phụ sự cố gắng của tôi và các đồng nghiệp.

 

Một năm sau, tôi thấy công ty chúng tôi trên bìa tạp chí.

 

Dựa vào vốn liếng và danh tiếng tích góp từng tí một trong một năm này, chúng tôi thuê nhà máy, thuê mấy nhân tài kỹ thuật bắt đầu tự mình nghiên cứu phát triển sản phẩm.

 

Lúc này, cha tôi an tâm ở nhà dưỡng bệnh, không có việc gì thì xem điện thoại di động đánh chữ, vui tươi hớn hở cười ngây ngô.

 

Mãi cho đến lễ mừng năm mới, xung quanh giăng đèn kết hoa.

Trên bàn rượu, cha tôi uống không ít rượu, mặt ửng đỏ, vỗ vỗ mu bàn tay tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ke-bac-tinh-thich-dien/phan-8.html.]

"Con gái tôi, tôi nhớ rõ, lúc nó học tiểu học thành tích rất bình thường, ngay cả giáo viên cũng không chú ý tới nó, ai biết lúc học trung học, nó lại đột nhiên đứng top đầu, mãi cho đến đại học, tôi cũng không dám nói rằng nó luôn là người giỏi nhất, nhưng nó luôn là người làm việc chăm chỉ nhất trong lớp.”

 

Hốc mắt của cha bỗng nhiên đỏ lên, giọng nói mang theo tình cảm dịu dàng, quay đầu nhìn tôi, đó là một loại ánh mắt tôi chưa từng thấy qua. Có chút áy náy, có chút kiêu ngạo, còn có chút dịu dàng.

 

“Thật ra cha đã muốn nói cho con biết, cha luôn tự hào về con, con không cần vất vả như thế.”

 

Tôi rất cảm động, bởi vì cha tôi không giỏi ăn nói, việc có thể nói ra những điều này chỉ là phần nổi của tảng băng tình yêu mà cha dành cho tôi.

 

Họ hàng thân thích cũng nhao nhao phụ họa, giơ ngón tay cái lên với tôi.

 

Nhìn khung cảnh vui vẻ này, không hiểu sao trước mắt tôi lại hiện ra một khuôn mặt.

 

Thật ra, ngoại trừ thi đậu một trường đại học tốt, cuộc đời tôi cho tới bây giờ cũng chẳng làm được gì có thể để cho cha kiêu ngạo, chắc chỉ mỗi việc làm cho công ty phát triển này thôi.

 

Hơn nữa, thành tích này cũng do Chu Giới hướng dẫn mới có được.

 

Tôi uống hơi nhiều, lúc đi toilet rửa mặt, ra cửa, không ngờ thật sự gặp Chu Giới.

 

Tôi rất muốn nói với anh một câu cảm kích, nhưng khi ánh mắt giao nhau, tôi thế mà cái gì cũng không nói, chỉ lộ ra nụ cười.

 

Ở bồn rửa mặt công cộng, chúng tôi cùng nhau rửa tay, anh nhìn tôi trong gương, cười nói: "Chuyện công ty của chú tôi đều biết, tôi không ngờ khả năng thực hành của em lại mạnh mẽ như vậy, trật tự rõ ràng, chỉ trong thời gian ngắn đã hoàn thành."

 

Tôi hít sâu một hơi, quay đầu nhìn anh: "Cảm ơn anh đã hướng dẫn.”

 

“Tôi chẳng qua cũng chỉ nói với em vài câu mà thôi, thế mà em làm được, còn làm tốt như vậy, tất cả những thứ này, là thành quả của em.”

 

Anh nhìn tôi, đánh giá tôi bằng ánh mắt cũng rất lịch sự.

 

"Tôi không ngờ em học đại học ngành thiết kế mà lại nhạy bén và rất có năng lực, hoàn toàn có thể làm một nữ doanh nhân.”

 

Những lời này đối với tôi mà nói, không thể nghi ngờ chính là hơi tâng bốc.

 

Sắc mặt tôi hơi đỏ: "Anh nói quá khoa trương rồi.”

 

Anh nói rằng anh chỉ nói sự thật.

 

Bầu không khí trong nháy mắt yên ắng, anh hỏi: "Vừa hay, tôi cùng cha mẹ ăn cơm ở bên cạnh, em có muốn đi qua chào hỏi không?"

 

“Được.”

 

Lần trước đến nhà anh làm khách, giáo sư Dương và cha anh đều vô cùng nhiệt tình với tôi.

 

Đến phòng của bọn họ, người thân bạn bè bên trong không nhiều lắm, nhưng thoạt nhìn có vẻ đều là người tốt và nhiệt tình.

 

Tôi vừa tới, giáo sư Dương kinh ngạc nhìn tôi chằm chằm, nụ cười trên mặt liền không dừng lại.

 

"Trương Hiểu, gần đây em quá bận rộn, thật lâu rồi cô không gặp em, nhưng là chuyện của em cô đều biết!”

 

Cha của Chu Giới cũng vui cười nhìn tôi: "Đúng vậy, Chu Giới trước mặt chúng ta luôn khen cháu không dứt lời, thấy cháu rất cố gắng và nhiệt tình như vậy chúng ta lại nhớ tới thời trẻ của mình!”

 

Thật ra tôi thật sự cảm thấy mình không làm chuyện gì không to tát, tôi chỉ lấy hết sức lực lúc trước đặt trên người Đỗ Tri vào công việc.

 

Tôi phát hiện, cuộc đời này thật sự có rất nhiều chuyện tốt đẹp, không phải chỉ có mỗi tình yêu.

Bình luận

3 bình luận

Loading...