Chạm để tắt
Chạm để tắt

Zhihu - Cậu Tôi - 5/5 - Hết

Cập nhật lúc: 2024-07-15 10:54:36
Lượt xem: 15

Ba mẹ tôi lại bị dọa sợ, chân mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống đất.

 

Tôi lạnh lùng nhìn người được gọi là đại sư Trương.

 

Đại sư Trương đổ mồ hôi, run rẩy nói: “Gì vậy chứ, lúc này do tôi sơ suất, tôi sẽ loại trừ nó miễn phí giúp các người…”

 

“Ồ, đây là cách để loại trừ à?”

 

Tôi vừa nói xong, bóng người trên tường đột nhiên biến mất.

 

Ba mẹ tôi mở to mắt nhìn: “Thanh Nghiên, sao con làm được vậy?”

NHAL

 

Tôi lấy ra một chiếc máy chiếu mini ở phía sau tủ trà.

 

“Đại sư Trương, nếu tôi nói không sai, buổi sáng lúc ông tới nhà tôi, ông đã đặt nó ở đây đúng không? Sau đó trốn ở ngoài cửa, dùng điện thoại để điều khiển nó, cố ý giả thần giả quỷ hù dọa chúng tôi, đúng không?”

 

Đại sư Trương lau mồ hôi trên trán: “Cái này, tôi không biết.”

 

“Mẹ nó, suýt nữa thì bị ông lừa rồi.”

 

Ba tôi tức giận, xông lên túm cổ áo đại sư Trương.

 

Đại sư Trương vùng vẫy xua tay xin tha, mợ tôi cũng nói giúp người ta mấy câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/zhihu-cau-toi/55-het.html.]

 

Ba tôi giơ nắm đ.ấ.m lên lại hạ xuống, quăng đại sư Trương xuống dưới đất.

 

“Tên khốn này, đúng là không biết xấu hổ! Nếu không phải đánh người là phạm pháp thì chắc chắn tôi sẽ khiến các người phải bò ra ngoài! Được rồi, còn thứ quái quỷ đó ở ban công nữa, mau dọn nó đi!”

 

Không ngờ sau khi ba tôi nói xong, đại sư Trương lại ngơ ngác: “Ban công nào? Ban công có gì à?”

 

“Ông nói cái gì!”

 

Theo hướng ngón tay của ba tôi, có thể thấy có bóng người phản chiếu ở ban công.

 

“Đó không phải là trò của ông à? Vừa rồi tôi bị dọa suýt đái ra quần. Mau ra dọn dẹp đi!”

 

Không ngờ, đại sư Trương đứng dậy hét lên: “Tôi, tôi không làm. Tôi không làm cái đó! Quỷ, thật sự có quỷ rồi!”

 

Đại sư Trương vừa bò vừa lao ra khỏi nhà tôi.

 

Ba tôi chửi bộ dáng của ông ta: “Đồ hèn nhát, đừng để tôi gặp lại ông!”

 

Nói xong, ba tôi quay người đi tới ban công.

 

Nhưng tôi đã giữ ba tôi lại, cả người run rẩy.

 

“Ba, đừng qua đó. Đại sư Trương kia, lúc sáng chưa từng đi ra ban công!”

Loading...