Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Cố Gái Khắc Chồng Ở Thập Niên 70 - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-09-21 23:34:06
Lượt xem: 2

Lúc bước đến cửa phòng, Trần Niên Niên vẫn nghe thấy tiếng chửi ầm ầm của Trần Quý Tài.

Chửi rủa không đau không ngứa, ông tức giận đến mức như thế nhưng vẫn không dám ra tay đánh cô, Trần Niên Niên biết Trần Quý Tài bị cô dọa sợ rồi.

Trần Niên Niên bực bội chùm chăn kín đầu, cô ép mình chìm vào giấc ngủ.

Đêm đến yên lặng như tờ, không biết tuyết bên ngoài trời đã ngừng rơi từ bao giờ, vách tường của hộ nhà nông không cách âm, Trần Niên Niên ngủ mơ mơ màng màng không lâu, bỗng nhiên cô bị tiếng ngáy đinh tai nhức óc ở phòng cách vách đánh thức.

Trần Niên Niên nhìn chằm chằm đỉnh màn chuyển sang màu vàng bẩn, trong mắt cô dần dần nổi lên nước mắt.

Bố mẹ qua đời từ lúc cô còn nhỏ, cô chuyển đến sống cùng ông bà ở nông thôn, mặc dù không có bố mẹ nhưng ông bà vẫn cho cô tình yêu thương đầy đủ, họ chưa từng để cô phải hâm mộ đứa trẻ nhà người khác.

Từ nhỏ cô đã nghe lời hiểu chuyện hơn bạn bè cùng tuổi, ở trong mắt mọi người cô luôn là một cô gái ngoan ngoãn, cô dựa vào sự cố gắng của mình thi đỗ trường đại học hạng nhất, ông bà cũng lần lượt qua đời, trong khoảng thời gian Trần Niên Niên cảm thấy buồn bực uất ức nhất, cô không ngờ bản thân mình sẽ xuyên đến nơi này.

Đối với người không còn ràng buộc gì như cô mà nói, mặc dù xuyên sách hoang đường nhưng không phải không tiếp nhận được, một thân một mình sống ở đâu cũng vậy.

Nhưng xuyên đến một nơi có điều kiện thiếu thốn, gian khổ như thập niên 70, Trần Niên Niên cũng phải giật mình luống cuống.

Ông bố cặn bã vô lương tâm, em trai lòng dạ hẹp hòi độc ác, anh trai không quan tâm cái gì và người mẹ hèn yếu, cả cái nhà này làm người ta thật sự đau đầu mà.

Chuyện đã đến nước này, con người cô độc như Trần Niên Niên phải kiên cường lên mới có thể đối mặt với mọi chuyện phía trước.

Nguyện vọng từ trước đến nay của ông bà đều hy vọng đời này cô có thể sống bình an, cho nên dù ở địa phương nào, cô cũng phải kiên cường sống tốt.

Trần Niên Niên lau nước mắt, cô che lỗ tai lại ngủ tiếp.

“Niên Niên, mau dậy đi, phải đi làm rồi!”

6 giờ sáng, ngoài trời vẫn tối, Tôn Tuệ Phương gọi Trần Niên Niên dậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuyen-thanh-co-gai-khac-chong-o-thap-nien-70/chuong-6.html.]

Đã quyết định sống thật tốt ở nơi này, Trần Niên Niên phải nhanh chóng thích ứng cuộc sống ở nơi đây.

Cô vuốt đôi mắt khô khốc của mình rồi thay quần đi làm.

Chờ Trần Niên Niên đi đến đập nước lớn của đội sản xuất, mọi người đều đến đông đủ rồi.

Đại đội trưởng Trần Phú Quốc của thôn Trần Gia Loan điểm danh rồi bắt đầu phân công công việc.

Trên đường chất đầy tuyết, người trong huyện không đi vào được mà người trong thôn cũng không đi ra được, Trần Phú Quốc sắp xếp thanh niên cường tráng đi xúc tuyết, còn người già và người trẻ đi làm cỏ xới đất.

Vừa qua năm mới liền đến tiết lập xuân, ngày mùa cũng chuẩn bị bắt đầu.

Các thôn dân cầm nông cụ kết bạn đi đến chỗ làm việc.

“Niên Niên, xúc tuyết mệt lắm, không thì con đi tìm đại đội trưởng đổi công việc nhổ cỏ xới đất đi.” Trước khi đi Tôn Tuệ Phương lôi kéo Trần Niên Niên nói chuyện.

Tốt xấu gì cũng là cục thịt rơi từ trên người mình xuống, bà cảm thấy đau lòng thay Niên Niên.

Trong sách nói từ lúc chuyện Trần Niên Niên khắc chồng truyền ra ngoài, Trần Quý Tài sợ không ai chào đón cô nên cố ý tìm Trần Phú Quốc, ông nhờ Trần Phú Quốc sắp xếp Trần Niên Niên làm việc cùng chỗ với đồng chí nam.

 Công điểm của đồng chí nam đều nhiều hơn mấy phần so với phụ nữ và trẻ em, nhưng công việc cũng mệt nhọc hơn phụ nữ trẻ em nhiều.

Công điểm càng nhiều, cuối năm càng đổi được nhiều tiền và lương thực.

Trần Niên Niên vụng về dùng phương thức này lấy lòng Trần Quý Tài, ai ngờ Trần Quý Tài không những không nhận tình mà còn xem sự nỗ lực của cô là chuyện đương nhiên.

Không phải sao, Tôn Tuệ Phương vừa nói xong, Trần Quý Tài đã mở miệng: “Tôn Tuệ Phương, mẹ nó chứ, bà đang nói mê sảng cái gì đấy, bà dám làm chủ chuyện trong nhà hả, cánh tay dài ra rồi đúng không?”

Trần Quý Tài mắng một trận, lòng Tôn Tuệ Phương lại bắt đầu sợ hãi, bà không dám phản kháng Trần Quý Tài cũng không yên lòng con gái mình, cuối cùng bà nhắm mắt nói: “Vậy tôi đổi chỗ với Niên Niên, tôi đi xúc tuyết!”

Tôn Tuệ Phương liên tục che chở mình, Trần Niên Niên không ngờ bà sẽ làm như vậy, cô chớp chớp mắt, trong lòng có thêm nhận thức mới về người phụ nữ hèn yếu này.

Loading...