Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Đào - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-06-15 15:12:39
Lượt xem: 747

Tiểu thư thỉnh an xong.

 

Tay ta cũng vừa lúc băng bó xong.

 

Quốc công gia không nhắc gì đến chuyện ngày hôm qua, ta càng không dám hỏi, sợ lộ tẩy.

 

Chỉ im lặng theo tiểu thư trở về chỗ ở.

 

Trên đường đi, tim ta cứ đập thình thịch.

 

Tiểu thư nhìn ta một cái rồi trở về phòng.

 

Hồng Hiệp tức tối, tát ta một cái thật mạnh.

 

Nhổ nước bọt xuống đất, mắng: "Ngươi tưởng quốc công gia là loại tiện tì như ngươi có thể mơ tưởng sao? Nếu không phải nể mặt tiểu thư chúng ta, ngươi đã bị đuổi khỏi phủ từ lâu rồi! Thật khiến cho tiểu thư chúng ta mất mặt, ta nên xé nát cái mặt này của ngươi!"

 

Ta ôm mặt quỳ trên mặt đất, nghiến chặt răng.

 

Quốc công gia đây là không định thu nhận ta sao?

 

Ta coi như trèo giường thất bại rồi?

 

Trong lòng không khỏi buồn bã, chẳng lẽ kiếp này vẫn không thoát khỏi số phận làm nha hoàn ấm giường cho cô gia sao...

 

Hồng Hiệp phạt ta quỳ hai canh giờ.

 

Cuối cùng, tiểu thư sợ ta quỳ hỏng đầu gối, cô gia thấy sẽ cho rằng nàng hà khắc với người hầu, làm tổn hại đến danh tiếng hiền thục, lương thiện của nàng, mới ngăn Hồng Hiệp lại.

 

Nàng còn bảo Hồng Hiệp bôi thuốc lên mặt và tay ta.

 

Đến tối, mặc dù tay vẫn chưa khỏi nhưng vết sưng đỏ trên mặt ta đã biến mất.

 

Không lâu sau, cô gia đã đến.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/xuan-dao/chuong-6.html.]

 

Ta và Hồng Hiệp hầu hạ tiểu thư và cô gia dùng bữa tối.

 

Cô gia liên tục nhìn ta.

 

Ánh mắt nóng bỏng của hắn khiến ta khó chịu vô cùng.

 

Tiểu thư mỉm cười, vô tình liếc nhìn ta.

 

Hồng Hiệp cũng liên tục trừng mắt nhìn ta.

 

Ta cảm thấy như có gai đ.â.m sau lưng, lòng bàn tay toát mồ hôi lạnh.

 

Cuối cùng, hai người cũng dùng xong bữa tối.

 

Cô gia âu yếm nắm tay tiểu thư, dịu dàng và trìu mến nói: "Có được thê tử như vậy, vi phu còn cầu gì hơn, cưới được nàng là phúc phận cả đời của ta."

 

Tiểu thư yếu ớt dựa vào lòng cô gia, nũng nịu nói: "Phu quân, đừng trêu chọc thiếp nữa."

 

Nhìn cặp vợ chồng giả tạo ân ái đến mức cùng cực, lòng ta lạnh ngắt, lần đầu tiên nảy sinh cảm giác không cam lòng.

 

Tiểu thư coi ta như cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt, chỉ hận không thể trừ khử ta ngay lập tức.

 

Cô gia đã thèm khát ta từ lâu, sau khi dùng ta để thỏa mãn nhu cầu, lại cảm thấy có lỗi với phu nhân, muốn dùng sự biến mất của ta để tô hồng thái bình, giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra.

 

Hồng Hiệp cho rằng ta không biết xấu hổ, quyến rũ cô gia, khiến tiểu thư đau lòng, ghét ta đến tận xương tủy, tuỳ ý sỉ nhục và đánh mắng ta.

 

Nhưng tất cả những điều này, không có ai từng hỏi ta có nguyện ý hay không.

 

Trong mắt họ, ta chỉ là một vật, mặc cho họ sai khiến và trao đổi.

 

Họ thậm chí còn chưa từng nhắc đến chuyện này với ta, đã quyết định sự sống c h ế t và số phận của ta.

 

Thật nực cười.

Loading...