Chạm để tắt
Chạm để tắt

Vực thẳm - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-14 21:26:24
Lượt xem: 205

21

Bất kể lời giải thích có lợi cho hoàn cảnh của tôi hay không, lượng người hâm mộ của họ cũng sẽ tăng.

Muốn lợi dụng tôi để tăng nhiệt độ của bản thân, còn gọi một cách hoa mỹ là vì suy nghĩ cho tôi. 

Nhưng dù sao tôi cũng không muốn vạch trần điều này, vì họ thật sự có thể cung cấp cho tôi một cơ hội để lên tiếng.

Tôi vui vẻ đáp ứng.

"Chào buổi trưa cả nhà! Chào mừng đến với phòng phát sóng trực tiếp của "Yêu trọn kiếp người".

"Tin tức về việc nhuộm tóc của hai mẹ con kia đang là chủ đề nóng gần đây. Sau khi chúng tôi liên lạc, cô con gái liên quan đến vụ việc hôm đó đã đến phòng phát sóng trực tiếp của chúng ta. Cô ấy sẽ đích thân giải thích cho mọi người biết chuyện gì đã xảy ra!"

Đã có 500.000 người trong phòng phát sóng, con số này vẫn không ngừng tăng lên, thấy rõ vấn đề này được mọi người quan tâm đến mức nào. Người dẫn chương trình yêu cầu tôi ngồi cạnh anh ấy, sau đó ra hiệu rằng tôi có thể nói chuyện.

Tôi không để ý đến những bình luận mỉa mai và thô lỗ trên màn hình, chậm rãi nói:

“Tôi gặp được một người bạn khi còn đi làm, cô ấy đã rất vất vả từ khi còn nhỏ. Mong muốn lớn nhất của cô ấy là làm việc chăm chỉ, dành dụm đủ tiền mua một căn nhà cho em trai, rồi cô ấy có thể thật sự trốn thoát."

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

“Tôi còn nhớ ngày em trai cô ấy mua nhà, cô ấy rất vui vẻ, còn mời tôi đi ăn một bữa tôm hùm đất mà bình thường cô ấy không nỡ ăn. Cô ấy nói cuối cùng cô ấy cũng không còn nợ bố mẹ bất cứ thứ gì nữa.”

“Nhưng ngày hôm sau, người thân của cô ấy ở quê gọi điện thoại báo rằng bố mẹ cô ấy bị tai nạn, yêu cầu cô ấy trở về nhanh. Cô ấy lo lắng vội vã chạy về nhưng lại phát hiện không có vụ tai nạn nào cả, đó chỉ là cái cớ để lừa cô ấy về mà thôi."

“Ba mẹ vì để có tiền sính lễ cho em trai cô ấy, đã đem cô ấy gả cho một ông già độc thân gần bốn mươi tuổi ở làng bên cạnh, nhận được mười mấy vạn từ ông ta.”

"Cô ấy suy sụp, mấy người có hiểu được sự tuyệt vọng của cô ấy không? Nhưng mẹ cô ấy đã nói gì? Tụi tao sinh ra mày nên tụi tao có quyền đánh mắng mày, tụi tao nuôi mày lớn nên mày phải báo đáp bằng tất cả những gì mày có."

Tôi tiếp tục kể câu chuyện của người khác, người dẫn chương trình chưa kịp phản ứng, anh ấy hỏi tôi: “Người bạn đó của cô hiện tại thế nào rồi?”

"Cô ấy đã được giải thoát."

Anh ấy chau mày lặp lại lời của tôi: "Giải thoát?"

22

Tôi cười cay đắng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vuc-tham/chuong-11.html.]

"Cô ấy quá ngây thơ rồi, cô ấy cho rằng ba mẹ cô ấy sẽ hối hận. Sự thật là, ba mẹ cô ấy đã chửi cô ấy là bất hiếu, làm mất mặt họ, vô sỉ và lòng lang dạ sói."

"Các bạn à, làm ba mẹ không có ngưỡng giới hạn. Người ích kỷ có thể làm ba mẹ, kẻ xấu có thể làm ba mẹ, kẻ lưu manh cũng có thể làm ba mẹ. Nhưng những kẻ cặn bã luôn là những kẻ cặn bã, họ sẽ không trở nên vĩ đại hơn chỉ vì họ trở thành ba mẹ."

"Làm sao có thể dùng mạng sống của bạn để đánh thức lương tâm của họ? Nếu hỏi tôi, tôi cho rằng đem những gì họ từng đối xử với bạn trả lại hết trên người họ là cách tốt nhất."

Người dẫn chương trình cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không ổn. Anh ấy nóng lòng muốn ngắt lời tôi, nhưng tôi đã đứng dậy và rời đi.

Tôi đã nói tất cả những gì tôi muốn nói. Còn về việc liệu tôi có tiếp tục bị mắng chửi trên mạng hay không, tôi không quan tâm chút nào.

Về người bạn của tôi, còn một chuyện tôi không nhẫn tâm nói ra trước ống kính. Chính là, từ năm cô ấy mười mấy tuổi đã bắt đầu bị cha ruột của mình xâm hại.

Về đến nhà, tôi thấy ba vụng về vỗ vai mẹ, dường như đang an ủi bà.

Mắt mẹ tôi đỏ hoe, rõ ràng là mẹ vừa khóc.

“Anh Anh, ba con và mẹ vừa rồi cũng xem buổi phát sóng trực tiếp…”

“Ồ.” Tôi nhẹ gật đầu.

“Anh Anh!” Mẹ tôi đột nhiên cao giọng, mang theo tiếng khóc nức nở: “Mấy ngày qua, mẹ và ba con đã suy ngẫm về chuyện trước đây… Trong quá khứ, có một số việc chúng ta làm có chút quá mức …”

Chỉ là có chút quá mức?

Tôi cười nhạt trong lòng rồi ngắt lời bà một cách thẳng thắn:

“Mẹ, mẹ không cần phải như vậy, con chắc chắn sẽ không t.ự s.á.t, cũng sẽ không bỏ đi nữa. Từ nay về sau con nhất định sẽ ở bên cạnh ba mẹ, "cẩn thận" chăm sóc cho hai người tới già.”

"Ai bảo vì chúng ta là người một nhà. Một giọt m.á.u đào hơn ao nước lã, quan hệ gia đình vĩnh viễn không thể bị phá vỡ."

Tôi nhìn thấy sự hoảng loạn trong mắt ba mẹ tôi.

Haha, dù sao cũng không có biện pháp nào. Tôi chỉ là không thể tha thứ cho họ.

Nếu bạn không hiểu được những hành động của tôi, thì xin chúc mừng, bạn đã có một gia đình bình thường.

Không tin có vực thẳm chỉ là bởi vì trước giờ chưa từng nhìn thấy nó.

Loading...