Chạm để tắt
Chạm để tắt

Vợ Ảnh đế là Paparazzi - Chương 263

Cập nhật lúc: 2024-07-30 19:29:08
Lượt xem: 245

Chương 263. -

 

----

Người hâm mộ trong nháy mắt đổ xô lên.

Đỉnh lưu là gì?

Đại khái chính là giống như Tạ Tri Hành, nghe được tên của anh, trong mười cô gái thì đã có chín người phát ra tiếng gà gáy:

“Chồng chồng!”

“A A! Mau xông lên a!”

“A a a a, tôi có thể ôm anh ấy sao? Thật sự muốn ôm anh ấy! Ôm anh ấy về nhà mà!” ...

Lý trí, không còn tồn tại nữa.

Người hâm mộ đồng loạt xông lên, Tạ Tri Hành không kịp nắm lấy tay Hạ Trừng Trừng nữa, hai người đã bị fan vây quanh và tách ra.

Đám bảo vệ kịp thời tới, cũng chẳng qua là khó khăn ngăn cản fan chen chúc mà lên, hoàn toàn không rảnh bận tâm đến Hạ Trừng Trừng.

Đồng thời, đám paparazzi nghe tiếng cũng vọt tới, cầm bút ghi âm, chen tới trước mặt Tạ Tri Hành.

“Tạ lão sư, chúng ta vừa mới chụp được hình ảnh anh dắt một người phụ nữ, xin hỏi cô ấy là bạn gái của anh sao?”

“Người trong giới hay là người ngoài giới vậy?”

“Xin hỏi hai người yêu nhau bao lâu rồi? Có ý định kết hôn không?”

...

Cuối cùng bảo vệ cũng duy trì trật tự, ngăn cản một bức tường người trong đám đông Tạ Tri Hành và fan paparazzi.

Nhưng biển người mênh m.ô.n.g trước mặt... Hạ Trừng Trừng ở đâu?

Tạ Tri Hành đột nhiên cảm giác được một ánh mắt đùa giỡn, ngẩng đầu nhìn chỉ thấy Hạ Trừng Trừng nằm sấp trên lan can tầng hai, hướng về phía mình làm mặt quỷ.

Không biết từ khi nào cô đã thay đổi trang phục, một thân váy dài Bohemian nhẹ nhàng phiêu phiêu theo gió, phác họa vóc người xinh đẹp, lả lướt của cô.

Cô cực kỳ hưng phấn, vung bàn tay nhỏ bé c.h.ế.t tiệt kia, dùng khẩu hình nói:

“Chồng thân mến ~ em ở đây ~ em ở đây này~”

Vẻ mặt Tạ Tri Hành lạnh lùng, dùng khẩu hình nói:

“Xuống dưới đây.”

Hạ Trừng Trừng ngạo kiều ngẩng đầu lên:

“Em không xuống! Anh bảo em xuống thì em sẽ xuống sao, em không cần mặt mũi sao?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/vo-anh-de-la-paparazzi/chuong-263.html.]

Có bản lĩnh tự mình đuổi theo em đi!

Nhưng mà...”, đáy mắt cô quét qua đám người ở phía dưới:

“... Hình như anh không làm được đâu ~ Hì hì hì ~”

Diễu võ dương oai xong, Hạ Trừng Trừng liền bỏ chạy.

Không hề để ý đến cái sọt mà cô đ.â.m ra ở quảng trường dưới lầu.

Lại một lần nữa, dưới mí mắt Tạ Tri Hành, cô quang minh chính đại chuồn mất.

Ở cửa sau của trung tâm mua sắm Ginza, một chiếc xe bảo mẫu dừng lại.

Người phụ nữ mặc áo sơ mi trắng cảnh giác nhìn xung quanh, thấy xung quanh không có ai, chui vào xe bảo mẫu.

Trên xe, anh Thần rót cho cô một ly nước, đè nén kinh hãi:

“Tôi nói này, sao cô và Dịch Trạch Khải lại không cẩn thận như vậy, suýt chút nữa đã bị paparazzi bắt được!”

Nhưng nhìn thấy người phụ nữ trước mắt, anh Thần sợ tới mức làm đổ ly nước:

“Mẹ kiếp! Cô là ai vậy?!”

Mạnh Như Yên nghi ngờ nhìn anh Thần: “Tôi à, Mạnh Như Yên, anh bị mù rồi à?”

Anh Thần kinh hãi, vội vàng cầm lấy một tấm gương ở ghế sau, đến trước mặt của Mạnh Như Yên:

“Để tôi cho cô xem dáng vẻ hiện tại của mình!

Có phải cô bị tác dụng phụ của tiêm, hoặc bị dị ứng gì không? Sao lại biến thành bộ dáng quỷ quái này?”

Người phụ nữ trong gương, khuôn mặt giống Mạnh Như Yên chỉ có năm phần.

Khuôn mặt vốn xinh đẹp kia giờ phút này phủ đầy phát ban đỏ, còn có vô số tàn nhang.

Làn da ảm đạm cộng thêm ánh sáng mờ nhạt, hoàn toàn nhìn không ra bộ dáng vốn có.

Mạnh Như Yên nhịn không được chọc chọc mặt mình, lấy ra một tầng phấn.

Cô ấy không hề tức giận, ngược lại nhịn không được cảm thán:

“Hạ Hạ thật lợi hại nha, chỉ dùng mười phút đã vẽ ra khuôn mặt như vậy cho tôi!”

“Cô nói dáng vẻ quỷ quái trên mặt cậu là Hạ Hạ vẽ trong vòng mười phút sao?”

Anh Thần có chút kinh ngạc, cũng lên tay sờ sờ mặt Mạnh Như Yên, quả nhiên xóa đi một tầng phấn nền ảm đạm kia, thì lộ ra da thịt vốn mềm mại của cô ấy.

Anh Thần sợ hãi than thở:

“Có một nói một, tuy rằng trang điểm hàng ngày của Hạ Hạ thông thường, nhưng phương diện này kỹ thuật không tệ nha!

Có đôi tay này, sau này cho dù bị paparazzi phát hiện cũng không sợ!”

“Còn không phải vậy sao.”

Loading...