Chạm để tắt
Chạm để tắt

Trùng Sinh Về Ngày Cả Nhà Bị G.i.ế.t Sạch Trước Ngày Thi Tuyển Đại Học - Chương 8

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-06 18:44:24
Lượt xem: 4,424

Giờ nghỉ trưa, Chu Túc căng thẳng cầm điện thoại đi ra ngoài.

 

Tôi vô thức đi theo, ngoài hành lang đang mưa, cậu ấy đi đến cầu thang không người.

 

Rồi gầm lên trong điện thoại.

 

“Đừng gọi điện nữa, chúng tôi chỉ có thể cho được nhiêu đó thôi, đã hết lòng với ông rồi, không phải ông nói chỉ cần tiền thôi sao, tại sao… Tại sao lại g.i.ế.c người? Ông có biết làm vậy sẽ liên lụy đến tôi và mẹ tôi không?”

 

Vụ án mạng nhà Hạ Lâm xảy ra lúc chín giờ rưỡi.

 

Nhà cậu ấy ở khu phía Nam, nếu từ địa chỉ viết sai của tôi đến khu phía Nam thì vừa đúng nửa giờ.

 

Câu trả lời đã rất rõ ràng.

 

Người cung cấp thông tin cho kẻ xấu, chính là Chu Túc.

 

16.

 

Sao có thể chứ?

 

Đáy lòng tôi sụp đổ, tan nát thành từng mảnh.

 

Khi lùi lại, khuỷu tay tôi vô tình chạm vào cây chổi, tiếng rơi xuống đất làm Chu Túc giật mình.

 

Khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, thời gian như ngưng đọng.

 

Tôi quay đầu và chạy hết sức, Chu Túc đuổi theo đến sân thượng, tiếng bước chân gấp gáp hòa với tiếng mưa lớn.

 

Cậu ta nắm lấy tay tôi, vẻ mặt hoảng loạn, hoàn toàn mất đi sự bình tĩnh thường ngày: “Tùng Tùng, cậu nghe tôi giải thích!”

 

Tôi hỏi cậu, cậu muốn giải thích cái gì?

 

“Giải thích tại sao kẻ g.i.ế.c người lại biết địa chỉ của tôi và địa chỉ của Hạ Lâm sao? Chu Túc, cậu là đồng phạm g.i.ế.c người đấy, cậu có biết mình đã hủy hoại bao nhiêu người không?”

 

Câu hỏi đầy phẫn nộ đã khiến cậu ấy đau khổ nhắm mắt lại.

 

“Đúng, bố ruột của tôi là kẻ g.i.ế.c người.”

 

“Vài năm trước, ông ấy bị bắt và kết án tử hình, mẹ tôi đưa tôi đi tái hôn, nhưng hôm qua bố tôi đột nhiên gọi điện nói đã vượt ngục và cần một số tiền lớn, nếu không có tiền sẽ đến tìm mẹ tôi, sẽ hủy hoại cuộc sống yên bình hiện tại của chúng tôi, tôi thực sự không còn cách nào khác, ngày mai là kỳ thi đại học rồi, ông ấy đảm bảo với tôi chỉ cần có tiền sẽ rời đi ngay, không bao giờ quay lại nữa.”

 

Đây là lần đầu tiên tôi thấy Chu Túc khóc, trong mắt cậu ấy đầy tia máu.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

 

“Ông ấy là bố ruột của tôi, m.á.u mủ tình thâm, tôi không thể nhìn ông ấy chết, nhưng tôi thực sự không biết ông ấy có đồng bọn, Tùng Tùng, cậu tin tôi, tôi thực sự không biết…”

 

Đôi mắt như đá hắc thạch của cậu ấy đẫm lệ, khiến người ta nảy sinh lòng thương cảm.

 

“Vì kỳ thi đại học tôi đã bỏ ra bao nhiêu công sức, người khác không biết, Tùng Tùng, cậu không thể không biết được.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/trung-sinh-ve-ngay-ca-nha-bi-giet-sach-truoc-ngay-thi-tuyen-dai-hoc/chuong-8.html.]

 

“Chúng ta không phải đã hẹn ước cùng thi vào Bắc Kinh sao?”

 

“Đừng hủy hoại tôi... được không?”

 

 

17.

 

Trái tim tôi đau nhói.

 

Chu Túc từng là chỗ dựa duy nhất của tôi trong mười năm đó.

 

Mỗi khi tôi không thể kiên trì được nữa, tôi sẽ nghĩ nếu tôi c.h.ế.t đi.

 

Có lẽ cậu ấy sẽ buồn.

 

Nhưng điều kỳ lạ là, mỗi lần Chu Túc đến thăm bệnh, cậu ấy luôn hỏi: “Tùng Tùng, cậu thực sự không nhớ được manh mối nào sao, hai người đó có nói sẽ trốn đi đâu không?”

 

“Thật đáng tiếc, hai người đó đến giờ vẫn chưa bị bắt.”

 

“Hai người đó…”

 

Bây giờ tôi cuối cùng cũng hiểu, tại sao cậu ấy luôn nhấn mạnh hai người đó.

 

“Bởi vì khi hành hạ tôi, kẻ g.i.ế.c người thứ ba đã xuất hiện… Họ đều nghĩ tôi đã chết, nhưng tôi lại sống sót, cậu sợ tôi đã nhìn thấy mặt hắn, biết mối quan hệ của hai người rồi phá hủy cuộc sống của cậu.”

 

Khuôn mặt của Chu Túc hoàn toàn tối sầm lại.

 

Tôi kéo môi, nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

 

“Chu Túc, bố của cậu chính là tên cảnh sát giả đã tiếp ứng cho họ phải không?”

 

18.

 

Khi đẩy tôi xuống sân thượng, trên mặt Chu Túc không có nhiều do dự.

 

Biểu cảm của cậu ấy lúc này hoàn toàn trùng khớp với kẻ đã bẻ gãy cổ tôi.

 

Tôi rơi xuống trong tiếng hét của bạn học, thế giới đảo lộn, cơn đau đớn lan tỏa từ tứ chi.

 

Trong mơ hồ, tôi nhớ lại vài ngày trước, chúng tôi lên sân thượng ngắm sao, nghe tiếng ve mùa hè, tâm sự về lý tưởng và tương lai.

 

Chu Túc ngẩng đầu, trong mắt đầy sự mong đợi.

 

“Tùng Tùng, chúng ta trong tương lai nhất định sẽ cầu được ước thấy.”

 

 

Loading...