Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 290 : Tham Thì Thâm

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:57:55
Lượt xem: 25

Học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh, phòng thí nghiệm Diệp Hoằng.

 

Giáo sư Diệp Hoằng đích thân chấm điểm và hoàn thành tất cả bài tập về nhà hôm nay. Sau đó, giáo sư Diệp Hoằng bắt đầu kiểm tra tỉ mỉ các dụng cụ và thiết bị dùng cho công việc của mình.

 

Bên cạnh, đang đứng là một chàng trai trẻ cao ráo, đẹp trai, bên cạnh chàng trai là một nữ sinh cao gầy, xinh đẹp nhìn cảnh tượng này vội vàng bước tới giúp đỡ, nhưng Diệp Hoằng đã giơ tay ngăn lại, giáo sư Diệp Hoằng nói: "Các ngươi tạm thời ngồi sang một bên đi, ta đã quen với việc tự mình sắp xếp thiết bị. Chỉ bằng cách này, ta mới có thể theo dõi tình trạng của thiết bị và biết liệu nó có ảnh hưởng gì đến xử lý tài liệu hay không."

 

Chàng trai nói với vẻ khâm phục: “Tinh thần của thầy thật đáng để chúng em học tập”.

 

Diệp Hồng liếc hắn một cái, nói: "Các ngươi tuổi trẻ đều quen dựa vào máy móc cùng người máy thông minh, không biết chỉ có tự mình làm, mới có thể chuyên sâu làm việc, nghiên cứu ra chân chính tài liệu tốt."

 

Nữ sinh nghe xong lời này, vội vàng tìm lời nói khen ngợi, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ ngưỡng mộ cùng kính trọng, nói: "Giáo sư, đây chính là tinh thần của nghề thủ công chân chính."

 

Diệp Hoằng nhìn hai người, vô hình thở dài, nói: "Hy vọng các ngươi không chỉ là nói suông, mà các ngươi thật sự có tinh thần làm việc."

 

Nói thì dễ thế sao? Đầu lưỡi cuộn một vòng, há miệng lời nói sẽ thoát ra.

 

Nhưng nó khó thực hiện đến mức nào? Người có thể chân chính bình tĩnh học tập, trau dồi kỹ năng một cách cẩn thận, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy, mấy chục năm như một ngày khắc khổ nghiên cứu, bây giờ là càng ngày càng ít

 

Ai~

 

Giáo sư Diệp Hoằng vừa nói những lời này, chàng trai cùng nữ sinh gật đầu nói: "Vâng! Xin nghe theo lời thầy dạy."

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Giáo sư Diệp Hoằng sau đó nói: "Nolan, nói cho ta biết, cậu tìm ta có chuyện gì?"

 

Trên khuôn mặt tuấn tú của Nolan Augustine hiện lên một tia xấu hổ, nhưng anh vẫn bày tỏ yêu cầu nói: “Thầy... Nghiên cứu gần đây của học sinh có vấn đề, có một số vấn đề khó giải quyết, nghe nói là thầy có quen biết với đại sư Khổng Triết, cho nên muốn nhờ thầy giới thiệu." Vừa nói, Nolan Augustine vẫn không ngừng chú ý đến sắc mặt của giáo sư Diệp Hoằng, nhìn xem khi mình nói lời này, sắc mặt của giáo sư bắt đầu có vẻ không ổn, nhưng anh vẫn phải cắn răng nói: “Nếu như thầy không tiện hoặc đại sư Khổng Triết không tiện gặp mặt, không thấy mặt cũng không sao, ở đây em đã ghi lại những vấn đề khó khăn gặp phải, chỉ mong đại sư Khổng Triết nguyện ý nhìn xem, giúp em giải thích một chút nghi hoặc." 

 

Giáo sư Diệp Hoằng sắc mặt tối sầm và không nói gì.

 

Bầu không khí có chút trầm trọng.

 

Từ Tư Vũ ở một bên có vẻ hơi lo lắng, sau khi suy nghĩ xong, ả ta vội vàng giải thích thay đàn anh Nolan: "Giáo sư...đàn anh Nolan gần đây đang nghiên cứu việc chế tạo hồn khí, mấy lần gần như đã thành công, nhưng một bước cuối cùng lại thất bại, kỳ thực ... đàn anh Nolan dù chế tạo tài liệu hay nghiên cứu việc chế tạo hồn khí, anh ấy đều vô cùng dụng tâm, chưa bao giờ bỏ qua bất kỳ khóa học nào. Hơn nữa, chúng em phát hiện việc chế tạo hồn khí cũng yêu cầu xử lý tài liệu, thậm chí việc xử lý tài liệu còn cần kỹ thuật cao siêu hơn, cho nên...đàn anh Nolan học cách chế tạo hồn khí, em nghĩ nó sẽ có tác dụng nâng cao kỹ thuật của anh ấy về hệ vật liệu."

 

Sau khi Từ Tư Vũ nói xong, trong lòng cảm thấy hơi bất an.

 

Tính tình của giáo sư Diệp Hoằng thực ra rất dễ hiểu. Ông thích những học sinh tận tâm, nghiêm túc và sáng tạo! Trong đời ghét nhất là những người muốn học mọi thứ, nhưng không thể học tốt thứ gì cả. Sau khi Từ Tư Vũ vào trường, ả đã cố tình làm việc theo sở thích của giáo sư Diệp Hoằng. Vì vậy, ả được giáo sư Diệp Hoằng đánh giá cao, điều này cũng giúp ả phát triển mạnh mẽ trong trường.....

 

Nhưng Từ Tư Vũ biết, dù ả có mạnh mẽ và có năng lực đến đâu, cách tốt nhất trong tương lai là vào một phòng thí nghiệm nổi tiếng và trở thành một chuyên gia xử lý tài liệu. Người chế tạo người máy, cơ giáp, khi tạo ra một sản phẩm thu hút sự chú ý của toàn thế giới thì người được hưởng lợi nhiều nhất chính là người chế tạo, chứ không phải những người trợ lý chịu trách nhiệm xử lý tài liệu...

 

Vì thế--

 

Không có lối thoát lớn trong ngành xử lý tài liệu.

 

Ả muốn được nổi tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-290-tham-thi-tham.html.]

 

Ả muốn được cả thế giới chú ý và sống một cuộc sống giàu sang… Vì vậy, ả không hề thích cái nghề mù mờ này một chút nào.

 

Bám được trên người Nolan Augustine là một điều may mắn bất ngờ.

 

Từ Tư Vũ không muốn từ bỏ mối quan hệ của mình với đàn anh Nolan. Nếu đàn anh Nolan có thể trở thành người chế tạo hồn khí, như vậy---- điều đó sẽ có lợi cho tương lai của ả hơn, vì vậy, ả thậm chí còn lo lắng về vấn đề này hơn so với chính Nolan Augustine.

 

Sự háo hức trong lòng Từ Tư Vũ cũng không hiện rõ trên khuôn mặt, ả nhìn giáo sư Diệp Hoằng, để thuyết phục ông già cố chấp này, ả lấy hết can đảm và nói: "Giáo sư ... Trong thời gian này, em là nhìn thấy đàn anh Nolan, một bên học tập chế tạo hồn khí, một bên nâng cao kỹ thuật hệ tài liệu càng ngày càng tinh tiến, giáo sư xem – đây là một số tài liệu em đã lén lút mang tới.”

 

Nolan trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc: "Tư Vũ, em sao lại mang những tài liệu này tới đây?"

 

Từ Tư Vũ mặt hơi đỏ, ả thì thầm: "Là Tư Vũ đã tự mình đưa ra quyết định, hy vọng đàn anh Nolan sẽ không trách em."

 

Nolan tính tình ôn hòa và không hề tỏ ra tức giận.

 

Giáo sư Diệp Hoằng, lúc này sắc mặt tối sầm, mắng chửi trước khi nhận tài liệu do Từ Tư Vũ đưa: "Tham nhiều việc hơn sức mình! Ta phải nói bao nhiêu lần nữa thì các ngươi mới hiểu được?" Nolan Augustine là học sinh mà ông luôn đặt nhiều hy vọng.

 

Từ Tư Vũ là một ngôi sao đang lên, giáo sư Diệp Hoằng đã nghĩ đây là một hạt giống hiếm, nhưng thì sao?

 

Hai người này thực sự đã đi lạc đường và muốn dùng chế tạo hồn khí để xây dựng cây cầu độc mộc này?

 

Họ không hề biết, việc tạo ra một hồn khí lại có thể dễ dàng đến vậy sao?

 

"Hồ nháo!"

 

"Quá buồn cười!"

 

Giáo sư Diệp Hoằng trong miệng mắng chửi, nhưng vẫn cầm tài liệu cẩn thận nhìn xem, lửa giận trong mắt hơi giảm xuống, nhưng giọng điệu vẫn rất nghiêm khắc, nói: "Xem ra là đã được cải thiện, nhưng nó chỉ được tinh chế mà thôi. Trên thực tế, hiệu quả ứng dụng của nó không lý tưởng. Các ngươi thực sự nghĩ ý tưởng của mình rất tiên tiến và sáng tạo phải không? Nói thật với các ngươi, sớm tại mấy trăm năm trước, đã có người đem xử lý tài liệu cùng chế tạo hồn khí kết hợp với nhau, nhưng tại sao vẫn chưa có ai thực sự làm được điều đó? Chính vì vô số ví dụ về sự thất bại mà hệ thống chế tạo hiện tại mới tồn tại được!

 

"Ngây thơ!"

 

Ông ta tức giận đến suýt chút nữa dựng râu trừng mắt.

 

Sau khi nghe điều này, khuôn mặt của Nolan và Từ Tư Vũ hiện lên vẻ xấu hổ.

 

Giáo sư Diệp Hoằng liếc nhìn hai người, sau đó hung hăng mắng vài câu. Hai người ngoan ngoãn nghe lời, không dám nói năng lỗ mãng hay phản bác gay gắt các loại, mắng một lúc lâu, giáo sư Diệp Hoằng cũng cảm thấy mệt mỏi. Không khỏi thở dài, xua tay nói: "Quên đi, nếu các ngươi không vào Hoàng Hà thì chưa từ bỏ ý định, ta sẽ giúp các ngươi, liệt kê vấn đề cho ta, ta sẽ gửi cho Khổng Triết."

 

Hai người nghe vậy, đều vui mừng khôn xiết.

 

Từ Tư Vũ càng vô cùng cảm kích, nhanh chóng nói: "Cảm ơn giáo sư, với sự giúp đỡ và giới thiệu của giáo sư, nghiên cứu của đàn anh Nolan nhất định sẽ sớm tạo ra bước đột phá."

 

Diệp Hoằng hừ nhẹ nói: "Hừ."

 

 

Loading...