Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 289 : Ông Già Xấu Tính

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:57:12
Lượt xem: 19

Quý Dữu bắt đầu nghe giảng bài, nghe, nghe, cô cảm thấy có cảm giác là lạ. Ví dụ như giáo sư Diệp Hoằng nói thế này: “Ngành học của hệ tài liệu này, là nền tảng, nhìn có vẻ đơn giản, nhưng muốn học tốt, học giỏi, trở thành chuyên gia trong lĩnh vực này, tuyệt đối không thể tùy tiện bỏ chút công sức là có thể học giỏi. Một số người trong chúng ta đã học hệ tài liệu, sau đó lại đi học về chế tạo cơ giáp, rồi học về hệ chiến đấu cơ giáp... cái gì cũng muốn, cái gì cũng đều học, cô ta nghĩ mình là người toàn diện, nhưng lại không biết mình chỉ là một người tầm thường! Vẫn ngu ngốc và không nhận thức được sự tầm thường của mình.

 

“Người xưa chúng ta có một câu nói rất khôn ngoan, gọi là ‘cắn nhiều hơn những gì bạn có thể nhai’ để mô tả loại người này! Vì vậy, tôi hy vọng những người ngồi ở đây hay những học sinh đã tải video về và xem giáo trình giảng dạy, hiểu được đạo lý này, kịp thời dừng lại và quay đầu lại mới là điều đúng đắn!

 

Quý Dữu: "..."

 

Mặc dù cảm thấy kỳ lạ nhưng chắc chắn đó không phải nói về chính mình.

 

Vì thế cô tiếp tục lắng nghe.

 

Sau đó--

 

Giáo sư Diệp Hoằng nhìn vào màn hình, đột nhiên nói: “Ở đây, tôi giải thích lại lần nữa, bởi vì có một số người tầm thường tự cho mình là người toàn diện, không tham gia nghe giảng ngay tại lớp, ở tiết học này tôi đã nói hết tất cả những lời muốn nói, tôi cũng không cam đoan đối phương có thể nghe thấy toàn bộ, dụng tâm nghe thấy hay không, nhưng với tư cách là một giáo sư giảng dạy và giải thích những nghi hoặc, tôi vẫn phải nói một chút: Tôi sẽ đọc và đích thân kiểm tra tất cả các bài tập mà học sinh nộp, và những nhận xét tôi đưa ra cho mọi người thì đều có căn cứ và hoàn toàn không có liên quan đến ý đồ cá nhân. Vì vậy, tôi hy vọng tất cả học sinh của tôi sẽ lắng nghe cẩn thận và làm bài tập về nhà một cách nghiêm túc! Bởi vì - tôi không muốn nhận những loại bài tập không có điểm sáng như vậy, còn tự cho bài tập của mình là đúng!”

 

"Được rồi, chúng ta tiếp tục buổi học."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu mím môi, cảm thấy mình nhất định đã suy nghĩ nhiều, học sinh mà giáo sư Diệp Hoằng đang nghiêm khắc chỉ trích chắc chắn không phải là cô.

 

Tuyệt đối.

 

Nhất định.

 

Chắc chắn.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Không phải! ! !

 

Sau đó, Quý Dữu tiếp tục chăm chú lắng nghe bài giảng, lúc này, giáo sư Diệp Hoằng không bộc lộ bất kỳ cảm xúc nào trong suốt bài giảng, đâu ra đấy, ông giải thích toàn bộ khóa học một cách rất chi tiết nhưng dễ hiểu...

 

Sau khi hoàn thành tất cả các khóa học, Quý Dữu xem xét và phát hiện ra vẫn còn thiếu một số tài liệu cần thiết cho bài tập về nhà của cô. Chủ yếu là vì những ngày này cô đã ra ngoài huấn luyện, mấy tài liệu cần thiết cho một số bài tập về nhà cần phải còn mới, cho nên Quý Dữu không làm bài tập ngay được.

 

Cô lại một lần nữa đặt hàng mới, sau khi đóng quang não, đang định ghi chép lại bài học thì đột nhiên nhìn thấy một email chưa đọc nằm trong hộp thư đến của mình.

 

A?

 

Có từ khi nào vậy?

 

Chính mình vậy mà không phát hiện ra.

 

Sau đó--

 

Quý Dữu bấm vào để kiểm tra và tìm thấy một email từ giáo sư Diệp Hoằng. Nghĩ đến vị giáo sư già nghiêm khắc và cổ hũ này, không thể giải thích được, Quý Dữu không khỏi rùng mình trong lòng. Cô nhìn vào thời gian gửi và thấy đó là 4 ngày trước.

 

Vốn dĩ Quý Dữu cũng không nghĩ nhiều tới chuyện này.

 

Tuy nhiên, quỷ thần xui khiến, bất ngờ cô liếc nhìn khóa học mà giáo sư Diệp Hoằng vừa quở trách một số học sinh là 'tầm thường', cô phát hiện ra, đó cũng là lớp học cách đây bốn ngày, trùng hợp hơn, là chưa tới 10 phút sau khi kết thúc khóa học đó, giáo sư Diệp Hoằng đã gửi thư.

 

Cho nên--

 

Quý Dữu toàn thân run rẩy.

 

Cô có chút sợ hãi không muốn mở ra xem.

 

Nhưng cô vẫn lấy hết dũng khí để mở nó ra, chỉ sau một cái liếc mắt, Quý Dữu đã cảm giác hô hấp trì trệ, suýt chút nữa tắt thở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-289-ong-gia-xau-tinh.html.]

 

Giáo sư Diệp Hoằng: [Không có điểm sáng, tự cho mình là đúng! 】

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu mở miệng, cảm thấy mình cần tạm thời bình tĩnh lại.

 

Vì vậy, cô đi vòng quanh ký túc xá, sau khi đi một vòng, cô đã bình tĩnh lại một chút.

 

Cho nên--

 

Vị giáo sư già này ở trong lớp học, trước mặt tất cả học sinh đã nghiêm khắc chỉ trích một số người 'tầm thường', đó có phải là mình hay không ? 

 

Quý Dữu: "..."

 

Khóe miệng Quý Dữu co giật, cảm thấy mình có chút oan uất, không phải cô chỉ là dũng cảm gửi email cho giáo sư Diệp Hoằng để hỏi bài tập của mình có vấn đề gì sao? Kết quả là vị giáo sư già ăn nói không hay, đối với mình là một trận phê bình và hạ thấp danh dự!

 

Ai!

 

Có chút bực bội.

 

Nhưng khó chịu chỉ kéo dài trong chốc lát, Quý Dữu nhanh chóng hồi phục lại, cô nắm c.h.ặ.t t.a.y và dùng hết sức lực nói: “Nếu ông ta cho mình là tầm thường, tôi sẽ cho ông không được ý muốn, ông hãy chờ xem! Đến lúc đó, hy vọng ông đừng để bị vả mặt quá vang dội!"

 

Hừ!

 

Quý Dữu ngay lập tức liên lạc với Tiểu Dữu ở trong Thiết Phiến và nói mạnh mẽ: "Tiểu Dữu, để không bị người khác coi thường! Cả hai chúng ta đều phải cố gắng! Chúng ta phải thể hiện thực lực thực sự của mình, khiến tất cả những âm thanh nghi ngờ đối với chúng ta đều phải câm miệng."

 

Tiểu Hữu cười ngọt ngào, nhẹ nhàng nói: "Vâng, chị! Chúng ta cùng nhau cố gắng nhé!"

 

Quý Dữu nhịn không được nói: “Lão già này, thật là, còn đường hoàng ở trên lớp học nói mình không có ý đồ cá nhân, chị nghĩ ông ấy lôi kéo khá nhiều người a, cái gì mà cắn nhiều hơn những gì bạn có thể nhai, vừa học chế tạo cơ giáp, vừa học hệ chiến đấu cơ giáp, còn học hệ tài liệu, chỉ kém là chỉ mặt gọi tên số 4444 Quý Dữu thôi a! Ghê tởm hơn chính là, chị đoán ông già này nghi ngờ chúng ta không hiếu ý, chưa đầy 10 phút sau giờ học đã gửi một tin nhắn cho chúng ta, chỉ rõ bài tập của chúng ta không có điểm sáng và tự cho mình là đúng!”

 

"Thực sự là tức c.h.ế.t người a!"

 

"Làm sao có thể có người như ông ta a?"

 

"Ahhh!!! Chị không thể nhịn được nữa, muốn đánh ông ta một trận ngay bây giờ!"

 

Tiểu Dữu nghe chị gái phàn nàn, không biết tại sao, nhưng không khỏi bật cười, mặc dù lẽ ra phải cùng chung mối thù, nhưng chính là không nhịn được cười, còn cười ra tiếng, cô vội vàng nhịn xuống nói: “Chị... chị không thể đánh giáo viên, nếu bị phát hiện, nhẹ thì bị phạt, tệ nhất là bị đuổi khỏi trường ”.

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu sờ cằm, nghiêm túc nói: “Chị sẽ chụp bao tải, đánh lén ông ta một trận, em cảm thấy có thể làm được không?”

 

Tiểu Dữu: "..."

 

Tiểu Dữu sợ chị gái sẽ nghiêm túc, vội vàng nhẹ nhàng ngọt ngào khuyên nhủ: "Chị, không tốt, chúng ta sẽ không làm như vậy. Về phần đánh giá bài tập tiêu cực, mấy ngày nay em đã suy nghĩ lại, đã có phương án mới, muốn hay không chúng ta bắt đầu thử lại nhé?”

 

Quý Dữu hai mắt sáng lên, cười tủm tỉm khen ngợi: "Tiểu Dữu, quả nhiên xứng đáng trở thành lão đại trong giới tài liệu tương lai nha! Thật là lợi hại! Thật là phi thường! Chị không nghĩ ra được phương thức nào để cải thiện bài tập này, đợi cho đến khi nguyên liệu đầy đủ vào ngày mai, chúng ta liền thử nhé.”

 

Mặt Tiểu Dữu hơi đỏ lên, cô thì thầm nói: " Cũng...Cũng không có bao nhiêu lợi hại đâu ạ, em đã suy nghĩ về việc này trong vài ngày qua, luôn suy nghĩ về nó, cho nên nghĩ đến những phương pháp khác, nhưng em không thể đảm bảo nó sẽ thành công." Cô ở trong không gian bịt kín chật hẹp này, không thể làm gì khác ngoài việc nghĩ về những thứ này, từng giờ, từng phút, từng giây........ điều ở đây nghiêm túc suy xét một việc. Ngay cả một tên ngốc, càng làm nhiều thì cũng sẽ quen tay hay việc thôi. 

 

Tiểu Dữu vốn là người nhút nhát và khiêm tốn, nhưng Quý Dữu thì khác, Quý Dữu mặc dù cũng là khiêm tốn nhưng cô chắc chắn không hề thua kém. Cô cười ha hả và nói: "Chị tin tưởng em! Tiểu Dữu! Lần này chúng ta nhất định sẽ làm được bài tập thật xuất sắc để cho ông già xấu xa đó ngạc nhiên!”

 

Sự khích lệ của Quý Dữu khiến Tiểu Dữu tự tin hơn, cô đỏ mặt gật đầu: “Ừ.”

 

 

Loading...