Chạm để tắt
Chạm để tắt

"THIÊN HẠ" CỦA TIÊU KỲ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-22 19:25:23
Lượt xem: 1,153

9.

 

Tiêu Kỳ hỏi cặn kẽ từ đầu đến cuối.

 

"Vậy nên hai lần trước không phải trẫm nghe lầm, thực sự là ngươi đang chửi trẫm?"

 

"Phải..."

 

"Vậy tức là trong lòng trẫm nghĩ gì, ngươi cũng nghe được?"

 

"Phải..."

 

"Từ khi nào?"

 

Mỗi lần ta trả lời "phải", mặt Tiêu Kỳ lại tối thêm một phần, đến câu này thì ta cảm thấy hắn sắp xoay đầu ta ngay lập tức.

 

Lưỡi ta líu lại: "Hai... hai năm trước..."

 

Cạch——

 

Hắn tức giận đập bàn.

 

Ngay sau đó, hắn bình tĩnh lại, nở nụ cười:

 

"Xem ra, Tô Mỹ Nhân biết không ít bí mật của trẫm."

 

"Thần thiếp... thần thiếp đầu óc không được tốt, nghe rồi quên ngay, thật sự..."

 

"Ồ? Vậy ai vừa nói chỉ nghe huynh trưởng đọc sách mà đã thuộc lòng 'Kinh Thi', 'Luận Ngữ'?"

 

Ta: …………………

 

Oimeoi, ta cảm thấy ta không chịu nổi nữa rồi.

 

Tiêu Kỳ chuyển giọng: "Nhưng Tô Mỹ Nhân có thể giữ bí mật suốt hai năm, hẳn là người thông minh."

 

Hắn nhìn ta bằng đôi mắt sáng rực: "Muốn lập công chuộc tội không?"

 

Ta gật đầu liên tục.

 

"Lại đây." Hắn cười với ta.

 

Cẩu...

 

Không, ngươi nghe nhầm rồi, ta không nói gì hết!

 

10.

 

Tiêu Kỳ thật sự muốn ta giúp hắn đối phó Cao Thừa Tướng và Thái Hậu.

 

Hắn có lẽ đã hiểu lầm sự "thông minh" của ta.

 

Nhưng giữa c.h.ế.t ngay và c.h.ế.t muộn, ta vẫn chọn cái sau.

 

Thế là ta trở thành sủng phi mới của Tiêu Kỳ.

 

Một tháng độc sủng, thăng liên tục tám cấp.

 

Trong một tháng này, mỗi ngày Tiêu Kỳ hạ triều đều đến Dạ Quang Điện, ban ngày cùng ta "chung chạ".

 

Tất nhiên, đó chỉ là bề ngoài.

 

Thực tế là hắn chê tâm trí ta quá náo nhiệt, tức là... quá ồn ào.

 

Vào Dạ Quang Điện rồi hắn liền đi sang phòng bên.

 

Đừng thắc mắc, ta không ngủ với hắn.

 

Thật ra ta sớm phát hiện, hắn căn bản không thích nữ sắc.

 

Cả hậu cung trên dưới hơn trăm phi tần, không có một người nào lọt vào mắt hắn.

 

Hắn đúng là một cỗ máy làm việc vô tình.

 

Trong một tháng này, ta rất tự biết mình mà không ra khỏi cửa.

 

Nếu có phi tần nào đến khiêu khích, ta liền cười nói:

 

"Hôm qua hầu hạ hoàng thượng mệt mỏi quá, tỷ tỷ ngày khác lại đến nhé."

 

Theo Hương Lan nói, hiện tại cả hậu cung đều ghét ta.

 

Đặc biệt là Cao Quý Phi, đã mấy lần nổi giận trong Phù Dung Cung, nói nhất định phải lột da ta.

 

Nhớ lại mấy cái tát khi mới vào cung, ta thật sự cảm thấy tương lai bấp bênh.

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Tháng này, hai tỷ tỷ cùng cha khác mẹ cũng lần lượt nhờ người truyền tin, muốn vào cung gặp mặt.

 

Hừ, gặp cái gì?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thien-ha-cua-tieu-ky/chuong-4.html.]

Gặp để nói về những lần họ bắt nạt ta trước kia?

 

Nhưng tháng này vẫn là tháng thoải mái nhất trong cả hai kiếp của ta.

 

Áo lụa gấm lành, xa hoa vô hạn.

 

Khó trách có nhiều người tranh nhau leo lên.

 

Đáng tiếc, những ngày thoải mái luôn kết thúc nhanh chóng.

 

Tiêu Kỳ yêu cầu ta cùng hắn tham dự yến tiệc trong cung.

 

Ngoài những phi tần có địa vị cao, không ít triều thần cũng tham dự loại yến tiệc này.

 

11.

 

Đêm yến tiệc, ta trang điểm lộng lẫy.

 

Là một yêu tinh xảo quyệt đạt chuẩn, lúc này dĩ nhiên không thể ngồi yên.

 

Ta mềm mại tựa vào lòng Tiêu Kỳ, ánh mắt nhìn chằm chằm bánh ngọt trên bàn.

 

"Hoàng thượng, a——"

 

Dư quang thấy vài lão thần đã không muốn nhìn mà đưa tay lên trán.

 

Tiêu Kỳ vẫn tỏ ra không biết gì, lấy một miếng bánh đút cho ta ăn.

 

Còn mỉm cười lau miệng cho ta: "Thanh Thanh thật nghịch ngợm."

 

Thật nghịch ngợm... Thanh Thanh...

 

Má~~ Nổi cả da gà

 

"Ngươi dám để ta nghe thấy một từ thử xem?" Bên ngoài thì dịu dàng, nhưng trong lòng lại cảnh cáo lạnh lùng.

 

Ta: "Hoàng thượng, nhất định phải thế này sao…"

 

Ta nhìn cha ta, người yêu thể diện nhất, mặt đỏ như gan lợn.

 

"Ngươi còn để ý cha ngươi nghĩ gì sao?"

 

"Không, không, nhưng hoàng thượng, ngài đã hứa sẽ sắp xếp ổn thỏa cho mẹ ta mà."

 

"Quân vô hí ngôn."

 

Ta nũng nịu: "Hoàng thượng, thần thiếp rót rượu cho ngài."

 

Nâng người lên, rót cho Tiêu Kỳ một ly rượu, định yểu điệu dâng lên cho hắn, chợt liếc thấy một chàng trai áo xanh ngồi ở góc.

 

Tim ta lập tức bị đánh trúng.

 

Ôi, bạch nguyệt quang của ta…

 

"Bạch nguyệt quang là gì?" Tiêu Kỳ hỏi trong lòng.

 

Ta: …

 

"Không có gì…" Ta đau lòng đưa ly rượu đến miệng hắn, "Dù sao ta hy sinh cũng quá lớn, hoàng thượng nên hứa với ta thêm một việc nữa!"

 

"Tô Thanh Thanh, đừng được đằng chân lân đằng đầu."

 

Được rồi...

 

Ta cười tươi dựa vào lòng Tiêu Kỳ, Tiêu Kỳ cũng cười ôm lấy ta.

 

Ừm… Giống như truyền âm mật vậy, giống thế giới tiên hiệp quá.

 

"Thế giới tiên hiệp là gì?"

 

"… Không có gì."

 

"Về rồi tính sổ với ngươi!"

 

Tiêu Kỳ đột nhiên bóp eo ta: "Bây giờ, đi khiêu khích Cao Ngân Sương."

 

Cao... Cao Ngân Sương?

 

Cao Quý Phi?

 

Ta liếc nhìn Thừa Tướng đại nhân ngồi ghế đầu, uy phong lẫm liệt.

 

Trước mặt cha nàng ta?

 

"Hay là cứ g.i.ế.c ta luôn đi…"

 

"Không phải là không thể."

 

"Không… ta… ta đi!"

 

Loading...