Chạm để tắt
Chạm để tắt

Theo đuổi - 28

Cập nhật lúc: 2024-07-27 14:32:17
Lượt xem: 395

Cô đã bị nó nuốt chửng, cảm thấy phí sức. Ở cùng hắn, Khương Vãn Ý cảm thấy nghẹt thở.

Đôi mắt dần dần rơi xuống, cô cũng cầu xin hắn: “Coi như tôi cầu xin anh, buông tôi ra, buông tha cho tôi, được không?”

“Không được, A Ý, không được, cả đời này cũng không được.”

Sao có thể được?

Hắn vì Khương Vãn Ý mà cố gắng đến nay, hắn chỉ muốn ở bên cô, sao hắn có thể cam tâm buông tay.

Trong bóng tối, hốc mắt Thẩm Kinh Niên đỏ như nhuộm m..áu. Hắn cố chấp cắn một phát lên cổ Khương Vãn Ý, bàn tay nắm lấy eo cô dần dần bám lên cổ tay cô, giam chặt cô trong lòng, một lần lại một lần, gần như thành kính gọi tên cô.

“A Ý, em có thể tin anh. Lúc này đây, em có thể yên tâm giao trái tim cho anh, anh sẽ không để em hối hận nữa, em có thể tiếp tục yêu anh.”

“Yêu?"

Bây giờ nói điều này thật là một từ rẻ tiền.

Khương Vãn Ý nhếch môi, im lặng châm biếm, cười cười hốc mắt liền đỏ lên.

“Thẩm Kinh Niên, yêu anh, tôi sẽ c..hết”

🍁Chương 32

Khương Vãn Ý không còn muốn đánh cược mạng sống của mình vì hôn nhân hay tình yêu nữa. Cô đẩy người phía sau ra, ôm lấy chỗ bị hắn cắn đau trên cổ.

Thẩm Kinh Niên vẫn như vậy, hiếm khi biểu bộ cảm xúc ở trên mặt, trên mặt hắn phần lớn thời gian, đều không có biểu hiện gì, cho dù tức giận hay buồn bực cũng không lên tiếng giống như một con sói ngủ đông chờ cơ hội.

Vết cắn này, hắn cắn rất nặng, thật sự rất đau.

Thẩm Kinh Niên không xin lỗi, cách ánh trăng m.ô.n.g lung kia, hắn nhìn vùng da đỏ lên trên cổ cô, ánh mắt trầm xuống, mang theo cảm xúc không nói rõ được.

Hai người giằng co mấy giây, Khương Vãn Ý đành phải chịu thua.

“Cứ như vậy đi.”

Dây dưa mãi, có ý nghĩa gì.

"Anh có thể đến đây thì cũng không có vấn đề gì. Nếu thấy không ổn thì anh cứ tự gọi cấp cứu cho mình. Thẩm công tử, từ nay về sau, tôi và anh sẽ... ugh!"

Lời nói lạnh lùng vô tình bị đôi môi lạnh bạc lấp đầy.

Khương Vãn Ý kinh ngạc mở to mắt, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc kia, ngây người sửng sốt mấy giây, đại não mới ngừng hoạt động mới tỉnh lại.

“Buông ra!”

Cô rụt người lại muốn trốn, Thẩm Kinh Niên lại hung ác kéo người vào trong ngực.

Có lẽ là nghẹn quá lâu, trong lúc hoảng hốt, Khương Vãn Ý nhìn thấy đáy mắt hắn lộ sự tàn nhẫn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/theo-duoi/28.html.]

Đôi môi bị cắn rướm m..áu, lan tràn vào trong miệng, làm xáo trộn lý trí người khác.

Sự nhẫn nại của Khương Vãn Ý cũng đã đến cực hạn, cô hung ác đá hắn, cắn thật mạnh môi, lưỡi của hắn, hận không thể cắn rách thịt hắn ra.

Thẩm Kinh Niên bị đau buông ra, đôi mắt m.ô.n.g lung vì say khôi phục chút ít, lại càng thâm trầm khó hiểu.

“Kháng cự anh như vậy sao? Tại sao tên họ Chu kia mỗi ngày đều có thể theo em về nhà, còn anh ngay cả hôn em cũng không cho?”

“Anh cho người theo dõi tôi?”

Khương Vãn Ý không ngu xuẩn, ý tứ trong lời này của Thẩm Kinh Niên quá rõ ràng, cô thậm chí cũng không cần suy nghĩ.

Thẩm Kinh Niên cũng không phủ nhận: “Em ở bên ngoài, anh lo lắng, đây không tính là theo dõi, cùng lắm là bảo vệ em.”

“Bảo vệ cái rắm!”

Khương Vãn Ý quả thực bị hắn chọc cười.

Đây là người năm đó cô từng thích sao?

Hắn như thế nào có thể mặt không không đổi sắc nói ra những lời đường hoàng này?

“Thẩm Kinh Niên, lần cuối cùng tôi cảnh cáo anh, buông tôi ra! Nếu không tôi sẽ để nhà họ Thẩm anh đoạn tử tuyệt tôn!”

Khương Vãn Ý chưa bao giờ là người phụ nữ có tính nết tốt. Đời trước dịu dàng ẩn nhẫn cũng chỉ là vì chiều theo sở thích của Thẩm Kinh Niên, muốn tận tâm tận lực làm tốt vai trò vợ của hắn, không muốn cho hắn mất mặt.

Nhưng bây giờ, cô không cần phải lo lắng nữa, nếu hắn không buông tay, cô nhất định sẽ khiến hắn hối hận.

“A Ý, em không nỡ đâu.” Thẩm Kinh Niên chắc chắn phun ra mấy chữ này, cũng giống như trước đây.

Có lẽ là nửa đời trước thuận buồm xuôi gió tạo nên một phần tự tin trong tính tình của hắn, hắn luôn luôn có dáng vẻ nắm chắc phần thắng.

Giống như, hắn vẫn cho rằng Khương Vãn Ý yêu hắn thảm hại, chỉ cần hắn chịu cúi đầu, chỉ cần hắn yêu cô nhiều hơn, cô nhất định sẽ quay lại với hắn không chút do dự, giống như cô đã làm đối với hắn ở kiếp trước.

Có lẽ Thẩm Kinh Niên đến bây giờ vẫn còn cảm thấy, hắn và Khương Vãn Ý chỉ cãi nhau một lần. Chỉ cần hắn dỗ dành, cô nhất định sẽ trở về.

“Được lắm.” Khương Vãn Ý cười tàn nhẫn.

Vậy cô sẽ cho hắn nhìn thật kỹ, cô có nỡ hay không.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Chị!”

Mũi chân Khương Vãn Ý dồn lực, mới nhấc chân, phía sau bỗng nhiên truyền đến tiếng Chu Dục Sơ hoảng sợ bất ổn.

Không đợi cô quay đầu lại, cổ tay đã bị một bàn tay lớn ấm áp kéo qua.

Dưới ánh trăng lạnh m.ô.n.g lung, vẻ mặt Chu Dục Sơ đầy lo lắng, sợ hãi, bất an, cùng với một phần cảm giác may mắn dâng lên, không thể giấu được.

Trán anh còn rịn mồ hôi lạnh, lồng n.g.ự.c phập phồng kịch liệt, tay kéo cô cũng rất vững.

“Chị ngươi đừng sợ, em đến rồi, em sẽ không để cho hắn bắt nạt chị.”

Loading...