Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thái tử phi đột ngột qua đời - Phần 3

Cập nhật lúc: 2024-06-21 21:27:44
Lượt xem: 924

8

Thái y không đến.

Ai cũng biết lời kia của Thái tử bất quá chỉ là một lời nhờ vả, phòng ngừa ta ở đây hành động không hợp lẽ.

Người trong Đông Cung đối với ta cực kỳ cung kính, hầu hạ ta trà ngon và đồ ăn nhẹ.

"Lục Trà Trà mới là thê tử duy nhất."

Năm đó, lời này của Thái tử không phải nói với một mình ta, mà là nói trước mặt tất cả hạ nhân Đông Cung.

Vì thế, giờ phút này thái độ của hạ nhân đối với ta - ý trung nhân trong lòng Thái tử, nữ chủ nhân tương lai Phủ này so với Thái tử phi chính hiệu năm đó tốt hơn rất nhiều.

Ta ngồi trên ghế, cúi đầu uống trà, trên môi tràn hé nụ cười lạnh. Một nữ nhân, bất luận sinh ra như thế nào, một khi gả vào nhà chồng, địa vị gia đình chung quy đều do phu quân sủng ái hay không mà quyết định.

"Bụp bụp!"

Nơi nào đó trong sân truyền đến một tiếng động lạ. Ta tìm kiếm hướng phát ra âm thanh và rời đi.

Nơi này là Đông Cung tôn quý, ta mang thân xác “thối tha” của Lục Trà Trà, không ai dám ngăn cản.

Lục Tử Trần và Thái tử đang đánh nhau! Chính xác mà nói, Lục Tử Trần đơn phương đánh Thái tử.

Hai người này, ngày thường thiếu điều mặc chung một cái quần, bây giờ lại nói chuyện với nhau bằng nắm đấm, không dùng binh khí, không dùng nội lực, thuần túy là dùng nắm đấm.

Đám hạ nhân không ai dám tiến lên, đều lui ra khỏi phòng mười bước.

"Bang, bang, bang."

Ta thầm nghĩ: Lá gan Lục Tử Trần thật lớn, Lục Trà Trà còn chưa gả vào Đông Cung, hắn đã dám ỷ vào thân phận chuẩn đại cữu tử (anh rể tương lai) đánh nhau với Thái tử!

“Tên hỗn đản này! Lúc trước ngươi cưới Phi Phi ngươi hứa gì với ta?”

“A?!". Lục Tử Trần hét lên!

"bang", hắn đánh vào sống mũi Thái tử. Chỉ nghe âm thanh mà ta cũng cảm thấy đau.

"Bình thường ngươi cùng Trà Trà tới lui, ta mặc kệ. Ngươi nói rằng ngươi có nỗi đau, ta cũng không hỏi; ngươi nói rằng tất cả là vì Phi Phi, ta tin tưởng! Nhưng kết quả là gì? Kết quả là Phi Phi c//hết ở Đông Cung của ngươi!"

Lục Tử Trần lại tiếp tục hét lên, lại thêm vài tiếng "bang, bang" truyền đến.

"Nàng c//hết như thế nào? Ta hỏi ngươi nàng c//hết như thế nào? Võ công của nàng cao như vậy, ngoại trừ ngươi ra ai có thể đả thương được nàng?"

Lục Tử Trần giống như một con báo bị thương, điên cuồng cấu xé Thái tử.

Hạ nhân trong phủ gấp đến độ giống như kiến trên chảo nóng, từng người một cố gắng xông vào. Ta đứng ở phía sau tường bên cạnh cửa chính, di chuyển nửa một chút lại liếc trộm một lần nữa.

Nam nhân tốt!

Xuống tay thật nặng, Thái tử không chỉ có mặt mũi bầm dập, trên người còn chảy rất nhiều m//áu! Lục Tử Trần xem lời nói của Lục Định là gió thoảng bên tai?

Nhi tử của một đại thần lại đánh Thái tử thành như vậy! Trong mắt hắn rốt cuộc còn có vương pháp hay không, có quân thần hay không?!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-tu-phi-dot-ngot-qua-doi/phan-3.html.]

Đánh, đánh mạnh nữa đi! Ta vẫy nắm đ.ấ.m nhỏ, hận không thể thúc giục Lục Tử Trần đánh nhiều hơn một chút.

Sau đó cái danh "Phạm thượng, khinh thường hoàng thất" bị đè xuống, đừng nói đến Lục Tử Trần, Lục Định cũng không nhịn được.

Nhà họ Lục sắp xong rồi!

Ta cười đến mặt mày hớn hở, cảm thấy mình c//hết cũng không phí!

"Trà Trà?". Chợt trong phòng có tiếng gọi to. Ta đã không nhận ra rằng đó là gọi mình.

"Lục Trà Trà!". Lục Tử Trần lại hét lên.

Ta chợt giật mình nhớ ra: Ta là Lục Trà Trà! Bây giờ ta là Lục Trà Trà!

9

Ta muốn làm lớn chuyện Lục Tử Trần điên cuồng đánh Thái tử cho nên khi hắn kinh ngạc hỏi ta "Muội đang cười cái gi?", khuôn mặt đang tươi cười của ta lập tức chuyển sang khóc lóc, ta vừa gào thét vừa nhào vào trong phòng:

"Huhu, khổ quá, Thái tử điện hạ, người bị thương thật thảm quá!"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tiếng khóc hận không thể để tất cả mọi người ở tiền sảnh hậu viện đều có thể nghe thấy.

"Ca ca! Tại sao ca lại đánh Thái tử điện hạ? Nhìn Thái tử kìa, sắp bị ca đánh thành đầu heo rồi! Huhu, thật xấu quá! Ca muốn Thái tử sau này ra ngoài như thế nào đây?

Thái tử chạy tới che miệng ta.

Dưới chân ta chạy còn nhanh hơn bôi dầu lên chân, vừa chạy vừa lớn tiếng hãm hại Lục Tử Trần:

“Ca ca, ca thành thật nói xem, ca có phải thầm mến Phượng Phi Phi hay không?! Cho nên, ca nghe được nàng c//hết, liền trút giận trên người Thái tử?"

"Điện hạ vô tội! Người có gì sai với ca? Người chỉ là không yêu Phượng Phi Phi thôi!"

"Ca ca, trong mắt huynnh rốt cuộc có vương pháp hay không, có quân thần hay không? Thái tử điện hạ là người ca có thể tùy ý đánh sao?" ......

Ta sinh ra trong gia đình võ tướng, đối với cái c//hết xem nhẹ tựa lông hồng, sau khi ta c//hết thanh danh càng xem nhẹ. Cho nên, lớn tiếng gào thét "Lục Tử Trần thầm mến Phượng Phi Phi", một chút gánh nặng tâm lý cũng không có! Ta chạy hai vòng rưỡi trong phòng.

Theo kế hoạch của ta, hai vòng rưỡi nhất định phải nhảy lên nhảy xuống, không chỉ Thái tử mà tất cả những hạ nhân bên ngoài đều sẽ tham gia, náo loạn giống như là đại hội thể thao, sau đó làm kinh động tất cả quan khách.

Thái tử mới đuổi theo ta một vòng rưỡi, lúc ta nói ra "Thái tử chỉ là không yêu Phượng Phi Phi", hắn đột nhiên dừng lại. "Không, ta yêu nàng!"

Thái tử một tay chống lên bàn, hắn cúi đầu xuống rồi ngay sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hoe nhìn ta.

"Người nói cái gì?" Ta dường như không nghe rõ.

"Ta không yêu nàng, ta yêu Phi Phi." Nước mắt chảy ra từ trong khóe mắt Thái tử.

Ta chợt nghĩ rằng hình như kế hoạch của ta có chút sai.

Khi ta là Phượng Phi Phi, hắn nói mười người như ta cũng không bằng một ngón tay Lục Trà Trà, nhưng khi ta c//hết, hắn nói người hắn yêu nhất là Phượng Phi Phi.

Ta đã hiểu rồi! Đây chính là tra nam cặn bã trong truyền thuyết. Lục Tử Trần xông tới, nắm lấy tay ta, lui về phía sau hai bước, nhanh chóng cáo từ.

 

Loading...