Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Hậu Muốn Đăng Cơ - Phần 7

Cập nhật lúc: 2024-08-25 10:29:06
Lượt xem: 408

17.

 

Sau khi thư được gửi đi, ta ở trong cung lo lắng chờ đợi. Mặt trời vừa lặn, ta đã cho tất cả cung nhân lui ra ngoài, rồi giả vờ đi ngủ trong tẩm điện.

 

Nằm trên giường, ta mở mắt chờ đợi, mãi đến giờ Tý, ta mới nghe thấy trên mái điện có tiếng bước chân nhẹ nhàng.

 

Chỉ trong chốc lát, hai bóng đen lần lượt từ cửa sổ nhảy vào, một người cầm d.a.o găm định tấn công ta trên giường, người còn lại cảnh giác nhìn ra ngoài cửa.

 

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, ta mở miệng: "Ca ca… tư thế cầm d.a.o của huynh lại sai rồi."

 

Người đến liền dừng bước, sau đó nhìn ta với vẻ kinh ngạc.

 

Ta ngồi dậy nhìn hai người mặc áo đen, trực tiếp gọi: "Cha, ca ca…"

 

Dưới ánh nến mờ, dù hai người đều bịt mặt, ta vẫn nhận ra họ chính là cha ta và người huynh trưởng mà bên ngoài đều cho rằng đang ở biên cương.

 

Hai người nhìn ta, trong lòng không khỏi nghi ngờ. Ta biết với gương mặt này, dù trong thư có kèm theo tín hiệu liên lạc độc đáo của nhà họ Tống, họ chắc chắn vẫn có thắc mắc. Nhưng lúc này không thể chần chừ, đành phải nói ngắn gọn.

 

"Cha, ca ca, con là Tống Thanh. Con đã bị Tiêu Tử Quân hạ độc g.i.ế.c chết, nhưng khi mở mắt ra lại trọng sinh trong thân thể của Thái hậu…"

 

Ta kể vắn tắt mọi chuyện xảy ra mấy ngày qua cho cha và huynh trưởng nghe.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Cha ta tháo khăn che mặt, lạnh lùng hỏi: "Con có bằng chứng gì để chứng minh mình là Tống Thanh?"

 

Ta nhìn huynh trưởng rồi nói: "Ca ca sợ sấm, mười tuổi bị sấm dọa mà tè dầm!"

 

Chuyện này là bí mật xấu hổ của huynh trưởng ta, chỉ có cha mẹ và ta biết. Mẹ ta mất sớm, nên giờ chỉ còn cha và ta biết điều này.

 

"Cha, cha từng lén uống rượu trong quân doanh, còn đựng rượu trong bình nước, mỗi đêm đều uống lén hai ngụm. Số rượu cha mang theo đều là do con tự tay ủ cho."

 

Đây là bí mật của cha, chỉ có cha và ta biết. Không phải cha ta ham rượu, mà là do chinh chiến nhiều năm, cơ thể ông chịu nhiều vết thương, đêm đến đau nhức không ngủ được, chỉ có uống rượu mới giảm bớt phần nào.

 

18.

 

Hai bí mật chỉ có ba cha con ta biết, cộng thêm tín hiệu liên lạc đặc biệt của nhà họ Tống trong bức thư, đủ để chứng minh thân phận của ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-hau-muon-dang-co-klda/phan-7.html.]

Huynh trưởng nhìn dáng vẻ hiện tại của ta, tức giận định đi tìm Tiêu Tử Quân liều mạng, nhưng cha ta đã ngăn lại.

 

Cha nhìn ta hỏi: "Con định thế nào?"

 

"Bên cạnh Tiêu Tử Quân có ám vệ, ám sát tuyệt đối không khả thi. Nhà họ Tống chúng ta đã bị hắn để ý, hắn đã g.i.ế.c con, tức là không đội trời chung với chúng ta. Dù nhà họ Tống giao binh quyền, hắn cũng sẽ không buông tha, nên chúng ta chỉ có thể phản lại hắn…"

 

Ta nghiêm túc nói với cha.

 

Huynh trưởng ta gật đầu đồng ý, đầy phẫn uất: "Đúng vậy, nhà họ Tống chúng ta bao đời cúc cung tận tụy vì Đại Lương, giờ lại bị đối xử như chó cùng đường, thà phản loạn còn hơn."

 

Cha ta bình tĩnh hơn, ông trầm ngâm suy nghĩ.

 

"Phản loạn không dễ dàng, nếu phản loạn, sẽ có hàng ngàn vạn binh sĩ và dân chúng phải chết, ta…"

 

Cha có phần không đành lòng.

 

Ta cười đáp: "Cha à, phản Tiêu Tử Quân không nhất thiết phải động binh, chúng ta có thể dùng trí. Ba ngày nữa, trong lễ phong hậu, cha phối hợp với con, con sẽ giúp Đại Lương đổi chủ mà không cần một giọt m.á.u đổ…"

 

Cha ta nhìn ta rồi gật đầu: "Ba ngày nữa, con cứ sai bảo. Cha dù có c.h.ế.t cũng sẽ kéo Tiêu Tử Quân theo, báo thù cho con!"

 

19.

 

Cha và huynh trưởng đến nhanh, đi cũng nhanh. Sau khi bàn bạc một lúc, họ liền lặng lẽ rời đi.

 

Sáng hôm sau, cha ta tham dự triều đình như bình thường. Tiêu Tử Quân rất vui mừng, trong mắt hắn, bức thư giả mà ta gửi đã có tác dụng, khiến cha ta buông lỏng cảnh giác.

 

Trên triều, Tiêu Tử Quân còn giả vờ quan tâm, ban cho cha ta một số vật phẩm bổ dưỡng. Ngoài ra, để cha ta càng thêm mất cảnh giác, hắn còn phong tước cho huynh trưởng ta.

 

Người ngoài vẫn chưa biết ta đã chết, ai nấy đều nghĩ rằng ta sắp trở thành hoàng hậu, nhất thời ai cũng cho rằng nhà họ Tống đang được hưởng hoàng ân, sắp trở thành gia tộc lớn nhất Đại Lương, kẻ muốn lấy lòng và nương tựa ngày càng nhiều.

 

Cha ta để làm Tiêu Tử Quân mất cảnh giác, đã nhận hết mọi lời lấy lòng. Tiêu Tử Quân biết chuyện này, trong lòng tin chắc rằng cha ta không biết việc ta đã chết, hoàn toàn yên tâm.

 

Một số ngự sử thấy chướng mắt đã bắt đầu đàn hặc cha ta, nhưng tất cả đều bị Tiêu Tử Quân gạt đi, điều này khiến nhiều người tin rằng nhà họ Tống được hưởng hoàng ân sâu đậm, sắp phát đạt to.

 

Nhưng ta biết đây chỉ là ảo giác mà Tiêu Tử Quân cố tình tạo ra để làm cha ta mất cảnh giác, tiếc rằng mọi thứ đều là vô ích.

 

Ba ngày nhanh chóng trôi qua, lễ phong hậu diễn ra như dự kiến, Lễ bộ và Nội vụ phủ đều bận rộn chuẩn bị cho sự kiện trọng đại này. Nhưng không ai biết rằng, nữ chủ nhân của buổi lễ phong hậu đã từ Tống gia đích nữ Tống Thanh đổi thành con gái của Tần Thái phó, Tần Uyển Du.

Loading...