Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Hậu Muốn Đăng Cơ - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-08-25 10:27:27
Lượt xem: 454

4.

 

Khi mở mắt lần nữa, ta cảm thấy nội tạng đau đớn dữ dội, đầu óc thì choáng váng. Nhìn kỹ xung quanh, trước mặt ta là hai người đang quỳ.

 

Khi nhìn rõ hai người đó, ta hận không thể xông lên xé nát bọn họ. Đó chính là Tiêu Tử Quân và Tần Uyển Du.

 

"Thưa mẫu hậu, người hãy đồng ý đi, Uyển Du thích hợp làm hoàng hậu hơn người kia…"

 

Tiêu Tử Quân ngẩng đầu nhìn ta nói.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Ta có chút bối rối, sao hắn lại gọi ta là mẫu hậu? Chỉ trong chớp mắt, trong đầu ta lóe lên vô số mảnh ký ức, ta lập tức hiểu ra.

 

Ta đã trọng sinh, trọng sinh vào thân xác của Thục phi, mẹ ruột của Tiêu Tử Quân, hiện giờ chính là thái hậu.

 

Tiêu Tử Quân thấy ta ngây người, liền nói thêm: "Mẫu hậu, Uyển Du khéo tay, nàng còn làm điểm tâm cho người, người nếm thử đi…"

 

Mẫu hậu? Nếu thật sự có đứa con trai lòng lang dạ sói như vậy, ta vừa sinh ra đã dùng dây rốn siết c.h.ế.t nó rồi.

 

Trong lòng ta căm hận vô bờ, nhưng ngay lập tức lấy lại bình tĩnh, giờ không thể để Tiêu Tử Quân nhận ra điều gì khác thường.

 

Ta phải lập tức gửi tín hiệu cho cha, bảo vệ cả nhà họ Tống. Dựa vào thân thể này để ám sát Tiêu Tử Quân là điều không khả thi.

 

Tiêu Tử Quân vốn đa nghi, ta lo hắn sẽ phát hiện ra sự thù hận của ta, nên chỉ có thể quay đầu nhìn về phía Tần Uyển Du đang quỳ bên cạnh hắn.

 

Lúc này, Tần Uyển Du khẽ ngẩng đầu, thấy ta nhìn nàng, nàng ngoan ngoãn cười với ta, giọng nói dịu dàng: "Hoàng thượng nói rằng Thái hậu nương nương thích mẫu đơn, nên Uyển Du đã chọn những bông mẫu đơn tươi nhất để làm món bánh mẫu đơn dâng tặng Thái hậu, mong Thái hậu nếm thử."

 

Bánh mẫu đơn này ta vô cùng quen thuộc, chủ nhân của thân thể này, khi còn là Thục phi, rất thích loại bánh này. Ngay cả ngự trù chuyên làm bánh ngọt cũng phải mất một canh giờ mới có thể làm ra, là món bánh tinh xảo nhất.

 

Khi còn là Thục phi, bà ta thường bắt ta làm món này, bảo rằng là để ta có cơ hội hiếu kính với mẹ chồng, nhưng thực chất là để hành hạ ta. Bà ta luôn cho rằng ta không xứng với Tiêu Tử Quân, mỗi lần không làm ta đau mỏi toàn thân thì không cho phép ta về phủ.

 

Nhìn nụ cười của Tần Uyển Du, ta chỉ cảm thấy chói mắt vô cùng. Trước kia ở phủ đệ, vì nghĩ đến công lao dạy dỗ của Tần Thái phó đối với Tiêu Tử Quân, ta đã đối xử rất tốt với Tần Uyển Du, nhưng nàng ta chưa bao giờ tỏ ra thân thiện với ta.

 

Tiêu Tử Quân còn từng giải thích với ta: "Uyển Du tính tình lạnh lùng, không thích cười, nàng không thể rộng lượng hơn một chút sao? Sao lại đi bắt nạt một cô nhi như nàng ấy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-hau-muon-dang-co-klda/phan-2.html.]

 

Giờ đây ta mới hiểu ra, Tần Uyển Du không phải không thích cười, không phải tính tình lạnh lùng, mà là vì nàng ta có ý kiến với ta nên mới tỏ thái độ đó.

 

Ta không để ý đến lời của Tần Uyển Du, sau khi cố gắng kiềm chế cảm xúc, ta mới nhìn về phía Tiêu Tử Quân: "Người họ Tống kia bây giờ ra sao?"

 

Lúc này ta muốn biết liệu ta có thực sự đã c.h.ế.t hay không.

 

5.

 

"Thi thể đã được xử lý rồi!"

 

Trong mắt Tiêu Tử Quân tràn đầy sự ghê tởm, như thể đang nói về một thứ gì đó đáng kinh tởm.

 

Chỉ với vài lời ngắn ngủi, ta đã biết rằng mình thực sự đã chết. Trong lòng ta tràn ngập đau thương, nhưng ta cũng hiểu rằng lúc này không phải là lúc để suy nghĩ về điều đó, chỉ có thể hỏi tiếp: "Ngươi định xử lý nhà họ Tống thế nào?"

 

Tiêu Tử Quân lạnh lùng đáp: "Trẫm đã gửi thư cho cha con nhà họ Tống, nói về lễ phong hậu, để họ quay về kinh thành, hòng bắt hết một mẻ. Không ngờ lão cáo già Tống Khiết lại mang theo một phần quân đội về kinh, hiện tại muốn bắt cha con nhà họ Tống một cách mạnh mẽ là không thực tế, chỉ có thể dùng mưu kế. Đợi đến khi xử lý xong cha con nhà họ Tống, trẫm sẽ diệt trừ toàn bộ nhà họ Tống…"

 

Hai tay ta nắm chặt trong ống tay áo, Tiêu Tử Quân quả thực là kẻ lòng lang dạ sói, ta phải nghĩ cách gửi tin tức cho cha và huynh trưởng.

 

Nói đến đây, giọng Tiêu Tử Quân thay đổi: "Mẫu hậu, hiện nay ngôi vị hoàng hậu còn bỏ trống, hậu cung không yên ổn, điều này cũng sẽ ảnh hưởng đến tiền triều. Xin người đồng ý cho Uyển Du làm hoàng hậu..."

 

Nói xong, Tiêu Tử Quân nhìn Tần Uyển Du với ánh mắt dịu dàng, còn Tần Uyển Du thì cúi đầu, khuôn mặt đầy vẻ e thẹn.

 

Ta cười lạnh trong lòng, rồi nhìn Tiêu Tử Quân: "Ngươi thật lòng yêu Tần Uyển Du?"

 

Tiêu Tử Quân quả quyết đáp: "Nhi thần thật lòng thích Uyển Du."

 

Ta khẽ cười: "Để chứng tỏ thành ý, ngươi hãy quỳ trước cửa cung của ai gia năm canh giờ, ai gia sẽ đồng ý cho ngươi cưới Tần Uyển Du làm hoàng hậu!"

 

Vừa dứt lời, sắc mặt Tiêu Tử Quân liền thay đổi. Một đấng cửu ngũ chí tôn lại từ bỏ thể diện để quỳ ngoài cửa vì một nữ nhân vài canh giờ? Hắn lập tức do dự.

 

Ta liếc nhìn Tần Uyển Du, thấy sắc mặt nàng ta cũng trở nên khó coi, ta cười khẩy, tình yêu của Tiêu Tử Quân thực sự là nông cạn đến đáng thương.

 

Lúc này, Tần Uyển Du rút trâm cài tóc, trực tiếp chĩa vào cổ mình, rồi quỳ trước mặt ta: "Thái hậu nương nương, xin người đừng làm khó hoàng thượng. Hoàng thượng là cửu ngũ chí tôn, đại diện cho quốc thể, Uyển Du chỉ là một kẻ tầm thường, làm sao có thể để hoàng thượng vì Uyển Du mà làm việc như vậy. Uyển Du yêu hoàng thượng, không thể để hoàng thượng khó xử, vì vậy hôm nay Uyển Du nguyện c.h.ế.t để bảo toàn danh dự cho hoàng thượng, mong thái hậu nương nương đừng làm khó hoàng thượng nữa!"

Loading...