Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Hậu Muốn Đăng Cơ - Phần 1

Cập nhật lúc: 2024-08-25 10:27:08
Lượt xem: 324

1.

 

Cha ta là Trấn Bắc Đại Tướng Quân, nắm giữ hơn một nửa binh lực của triều đại Đại Lương, ca ca ta là một tướng quân dũng mãnh, lập được nhiều chiến công hiển hách, có uy vọng tuyệt đối trong quân đội. Nhà họ Tống của ta là gia tộc võ tướng đứng đầu Đại Lương.

 

Ta là con gái duy nhất của nhà họ Tống, được gia đình hết mực yêu thương. Từ nhỏ, ta vốn không thích nữ công gia chánh, trái lại lại yêu thích việc múa đao lộng thương. Phụ thân cũng không ngăn cấm ta những điều này, vì vậy trong kinh thành, danh tiếng của ta không được tốt.

 

Sau khi ta đến tuổi cập kê, việc hôn nhân trở thành nỗi phiền lòng của phụ thân. Các quyền quý trong kinh thành đều không ai nghĩ đến chuyện cưới ta vì danh tiếng không tốt của ta.

 

Nhưng các hoàng tử lại rất có hứng thú với ta. Chẳng phải vì họ thích ta, mà bởi vì cha ta nắm giữ binh quyền, cưới ta nghĩa là họ có cơ hội tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

 

Nhưng lại không có vị hoàng tử nào dám là người đầu tiên mở lời cầu hôn, bởi họ sợ phụ hoàng nghi ngờ và cho rằng họ có lòng phản nghịch.

 

Tiêu Tử Quân là người đầu tiên đến cầu hôn. Hắn cũng là một hoàng tử, nhưng hắn không có tư cách kế vị vì trong một tai nạn cách đây một năm, đôi chân của hắn đã bị tàn phế.

 

Ta không thích Tiêu Tử Quân, nhưng ta cũng không có ai khác để thích. Tiêu Tử Quân nói với ta: "Sau khi thành thân, nàng có thể thường xuyên về nhà họ Tống, có thể tiếp tục múa đao lộng thương, ta tuyệt đối không cấm cản nàng."

 

Chỉ vì câu nói này, ta đã đồng ý lời cầu hôn của Tiêu Tử Quân và trở thành thê tử của hắn.

 

2.

 

Sau khi thành thân, quả thật Tiêu Tử Quân không cấm cản ta. Ta vẫn sống những ngày tháng không khác gì khi còn ở trong phủ nhà mình, dù Tiêu Tử Quân đối xử với ta có lạnh nhạt, ta cũng chẳng để tâm.

 

Tiêu Tử Quân lễ hiền hạ sĩ, trong phủ có rất nhiều mưu sĩ. Khi ta biết được việc này, trong lòng đã cảm thấy có điều bất thường.

 

Sau đó, ta phát hiện ra rằng đôi chân của Tiêu Tử Quân vốn dĩ không hề bị tàn phế. Và cũng vào lúc này, Tiêu Tử Quân thú nhận với ta rằng hắn đã giả vờ, chỉ vì hắn cũng muốn có được ngôi vị hoàng đế.

 

Lúc đó, ta rất tức giận, liền tìm cha ta để bàn tính. Cha ta cũng không còn cách nào khác, bởi vì nhà họ Tống đã cùng với Tiêu Tử Quân trở thành cá nằm trên thớt.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Tiêu Tử Quân trước mặt cha ta đã thề độc, sau khi đăng cơ làm hoàng đế, ta nhất định sẽ là hoàng hậu, và trong hậu cung chỉ có một mình ta, tuyệt đối không nạp phi tần.

 

Cha ta bị lời nói của Tiêu Tử Quân lừa gạt, đồng ý trợ giúp hắn đoạt ngôi vị.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-hau-muon-dang-co-klda/phan-1.html.]

 

Trải qua ba năm, dưới sự ủng hộ của cha ta, Tiêu Tử Quân đánh bại thái tử cùng các hoàng tử khác, thành công đăng cơ làm hoàng đế.

 

Lúc này, Tiêu Tử Quân lấy lý do tân quân đăng cơ, biên cương chưa ổn định, yêu cầu cha ta và ca ca ta trấn giữ biên cương. Cha ta không hề nghi ngờ, ngay ngày hôm đó dẫn theo ca ca ta ra biên giới.

 

Sau khi cha và ca ca ta rời đi, Tiêu Tử Quân chỉnh đốn triều đình, nhanh chóng ổn định tiền triều.

 

3.

 

Ta đã đợi rất lâu, nhưng thứ ta nhận được không phải là thánh chỉ phong hậu, mà là một chén rượu độc. Khi ta nhận ra thì độc tố đã thấm sâu vào lục phủ ngũ tạng.

 

Lúc này, Tiêu Tử Quân dẫn theo một nữ nhân bước vào. Nữ nhân đó ta cũng quen, chính là Tần Uyển Du, người từng nương nhờ trong phủ.

 

Tiêu Tử Quân từng nói với ta rằng Tần Uyển Du là con gái của Tần Thái phó, ân sư của hắn. Đáng tiếc Thái phó đã qua đời, chỉ còn lại Tần Uyển Du một thân yếu đuối, vì vậy hắn mới hết lòng chăm sóc, định sau này sẽ tìm cho nàng một lang quân như ý.

 

Ta bẩm sinh đã không nhạy bén trong chuyện tình cảm nam nữ, nên cũng không nghĩ gì, ngược lại còn cảm thấy Tiêu Tử Quân có tình có nghĩa. Giờ đây, nhìn bọn họ tay trong tay đứng trước mặt ta, ta chỉ cảm thấy vô cùng mỉa mai.

 

Ta nhìn Tiêu Tử Quân giận dữ hỏi: "Tại sao?"

 

Tiêu Tử Quân với gương mặt lạnh lùng, ánh mắt nhìn ta đầy khinh bỉ: "Trẫm là thiên tử đương thời, ngươi không thông văn chương, không biết nữ công, làm sao có thể đảm đương vị trí hoàng hậu?"

 

"Ngươi chỉ là một kẻ thô tục, trẫm cưới ngươi bao nhiêu năm như vậy, đã bị thiên hạ chê cười bấy nhiêu năm. Để ngươi làm hoàng hậu, trẫm còn bị thiên hạ giễu cợt đến nhường nào nữa, ngươi chỉ là vết nhơ của trẫm!"

 

"Trẫm yêu Uyển Du, Uyển Du xuất thân danh môn, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, nàng mới là người xứng đáng làm hoàng hậu…"

 

"Trẫm nằm chung giường với ngươi bao năm qua chỉ cảm thấy cực kỳ ghê tởm. Nếu không phải vì binh quyền của nhà họ Tống, trẫm làm sao có thể uất ức cưới ngươi?"

 

Nghe những lời mắng chửi của Tiêu Tử Quân, ta chỉ thấy buồn cười. Khi ấy, nội tạng của ta như bị thiêu đốt, đau đớn đến mức toàn thân co giật. Ta biết mình sắp c.h.ế.t rồi.

 

Chỉ tiếc rằng ta không kịp báo cho phụ thân biết dã tâm của Tiêu Tử Quân. Cả trăm miệng ăn của nhà họ Tống thật oan uổng biết bao! Sau khi ta chết, Tiêu Tử Quân chắc chắn sẽ ra tay với họ. Ta vô cùng không cam lòng, nhưng còn có thể làm gì?

 

Một ngụm m.á.u đen phun ra, ta mang theo sự bất cam mãnh liệt mà chìm vào bóng tối vĩnh viễn.

Loading...