Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tàng kiều - 10 (END)

Cập nhật lúc: 2024-07-10 13:53:04
Lượt xem: 1,193

Nhưng...

“Hai kẻ ăn mày này là ai? Sao dám giả mạo tiên đế, không muốn sống nữa sao!”

"Đúng vậy, nhìn dáng vẻ các ngươi xem, tanh hôi khó ngửi như thế, còn nói là hoàng đế, ta khinh!"

Dân chúng vây cửa thành nhao nhao không nhận, có vài người thậm chí đã cầm rau và trứng gà vứt vào người bọn họ.

Hứa Thục Nguyệt không ngừng hét lên rằng mình là Thần phi, nói là chờ sau khi trở lại hoàng cung, muốn trị tội điêu dân này.

Vừa nghe lời này, lực vứt trứng gà của dân chúng càng mạnh hơn một chút.

Cho đến khi ngự lâm quân xuất hiện, đưa hai người đi. Hứa Thục Nguyệt cho rằng bọn họ tới cứu mình, trước khi đi còn không ngừng hướng về đám dân chúng kia kêu gào: "Chờ sau khi bổn cung trở về, sẽ tìm người tới c.h.é.m đầu của các ngươi!"

Tuy nhiên...

Nghênh đón bọn họ, là thủy lao* ta tự tay làm cho bọn họ.

*(thuỷ lao: phòng giam chứa nước, trong đó tù nhân bị buộc phải ngâm một phần thân thể trong nước.)

“Tạ Uyển Ngưng, ngươi đây là ý gì? Mau thả ta ra!”

"Ngươi thật to gan, lại dám nhốt bổn cung ở chỗ này, nhanh chóng thả bổn cung ra, bằng không ta sẽ lấy mạng của ngươi!"

Hứa Thục Nguyệt gào thét chói tai.

Nhưng hai tay của nàng đều bị xích sắt khóa lại, cả người đều bị treo lên, toàn bộ phần thân thể dưới n.g.ự.c tất cả đều ngâm trong nước.

Tống Quân Từ, cũng giống như thế.

Trong nước cái gì cũng có, từ thịt nát mười ngày nửa tháng cho đến hài cốt các loại động vật, hỗn hợp mùi tanh hôi, sinh sôi ra rất nhiều côn trùng ghê tởm, theo chân bọn họ từng chút từng chút bò lên.

Có vài con sâu mọc răng, cắn một miếng trên đùi, hút m..áu tươi, Hứa Thục Nguyệt đau đến thét chói tai.

Về phần Tống Quân Từ, tuy rằng cố nén không mở miệng, nhưng rốt cuộc không chịu nổi ta dùng đao rạch chân hắn ra, chân bị thương ngâm ở trong nước bẩn, lôi kéo rất nhiều côn trùng trong góc, từng chút gặm miệng vết thương, làm cho hắn đau đến muốn c..hết.

Ta liền lẳng lặng nhìn dáng vẻ đau đớn gào thét của bọn họ, trong lòng cảm thấy rất là vui sướng.

Ngay từ đầu, ta đã không nghĩ đến việc để họ c..hết một cách quá thoải mái.

Còn gì đau đớn hơn là nhìn mình rơi từ trên mây xuống bùn?

Cho nên ta phải để cho bọn họ nhìn một chút, hoàng thượng cùng hậu phi đã từng vô cùng tôn quý, từng chút một mất đi lòng dân, lại bị người ta đoạt ngôi vị hoàng đế sau, ngay cả dân chúng thiên hạ đối với bọn họ cũng chỉ có thóa mạ. Đến cuối cùng, lại bị ta nhốt ở trong thủy lao này, hết sức nhục nhã.

“Yên tâm, ta sẽ không để cho các ngươi dễ dàng c..hết đi như vậy.”

Dù sao ngày vẫn còn dài.

Tất cả những đau khổ mà ta đã phải chịu đựng trước đây, ta phải từng chút một trả lại cho bọn họ.

À, ta cũng không quên đám người Thẩm gia kia. Ta đối xử với họ tốt như vậy, kết quả thế nào? Người rót rượu độc cho ta, ta cũng cho người rót rượu cho nàng. Nhưng vì tuổi tác của nàng cũng lớn, cũng muốn cầu phúc cho cha nên ta cố ý chọn một loại độc dược mạnh, đưa nàng đi.

Về phần những tiểu nhân Thẩm gia, ta cũng không buông tha bất cứ ai, tất cả đều ném vào trong thủy lao, cùng Hứa Thục Nguyệt và Tống Quân Từ chơi đùa.

Trong thủy lao không có đồ ăn, cho nên muốn sống sót, vậy cũng chỉ có một lựa chọn.

Vài ngày sau –

Ta lại một lần nữa đi tới thủy lao, nhìn t.h.i t.h.ể đã bị nát đến không còn hình dáng.

Tống Quân Từ cùng Hứa Thục Nguyệt bên miệng còn mang theo m..áu tươi, trong mắt lại lộ ra ánh sáng tăm tối.

Con người cuối cùng cũng biến thành dã thú.

15

Tống Quân Cẩm lên ngôi, trong đám phi tần của tiên đế thì ta xem như được đối đãi tốt nhất.

Hắn vốn để cho ta ở lại trong cung.

Ta không muốn lắm, dù sao ta cũng còn trẻ.

Nếu là ở lại chốn thâm cung này, tuy rằng kim tôn ngọc quý, mỗi ngày đều có người hầu hạ, đến cùng vẫn là bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, tiền triều đại thần cũng đang nhìn chằm chằm, không có nửa điểm lạc thú.

Chẳng bằng dọn ra khỏi hoàng cung, mượn cớ dưỡng bệnh đến một thôn trang ở.

Ngày xưa, ước muốn của ta chỉ là mong cho cha ta được sống lâu và khoẻ mạnh. Ta có thể gả cho một người chồng biết săn sóc dịu dàng, sinh một hai đứa bé đáng yêu, thiếp thất sẽ không ảnh hưởng đến địa vị của ta, trong tay ta có thể nắm quyền lực hậu viện, thuận lợi cả đời như thế.

Nguyện vọng hiện tại của ta cũng chưa từng thay đổi, vẫn mong cha sống lâu và khoẻ mạnh như trước.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tang-kieu/10-end.html.]

Về phần ta, có Tống Quân Cẩm che chở. Trong thôn trang hoàng gia này, vẫn trải qua cuộc sống có người hầu hạ như trước. Ngoại trừ không gả được cho người chồng dịu dàng săn sóc, nhưng ta có một diện mạo xinh đẹp, ta học theo Tống Quân Cẩm lật bài tử, thỉnh thoảng cũng sẽ tham lam mới mẻ, đặc biệt thích một người trong số họ.

Cuộc sống của ta trôi qua, rất là vui vẻ.

(--END--)

-----

BAY KHỎI BẦU TRỜI CỦA ANH [FULL]

Tác giả: 二十二划骨

Nguồn: Zhihu

Edit: Nhuquynh Le

Beta: Nhân Trí

Thời điểm gặp Cố Gia Nam, tôi chỉ là một cô gái tiếp rượu trong quán bar.

Anh là người thầy tốt nhất của tôi. Anh dạy tôi cách sinh tồn, dạy tôi chiến thuật kinh doanh, dạy tôi đạo lý đối nhân xử thế.

Cho đến khi tôi này sinh tình cảm, muốn được ở bên cạnh anh mãi mãi. Cố Gia Nam mỉm cười và bình tĩnh nhắc nhở tôi: “Lưu Tô, em biết người mà tôi muốn cưới trong tương lai phải là một cô gái có gia thế tương xứng rồi phải không?"

1

Sau khi Cố Gia Nam nói xong những lời này, tôi choáng váng, ngây ngẩn cả người.

Tôi thực sự không biết phải định nghĩa như thế nào về mối quan hệ của mình với Cố Gia Nam.

Khi gặp anh, tôi mới vừa 18 tuổi. Khi đó tôi vừa tốt nghiệp cấp ba, ở vùng núi hẻo lánh nơi tôi ở sẽ không cho phép một cô gái nào tiếp tục đi học, chưa kể đến phía sau tôi còn có ba đứa em trai.

Thế là tôi bỏ học và đi làm thêm. Vì không có bằng cấp nên phải tiếp rượu ở quán bar. Trong môi trường hỗn tạp, tôi lại trẻ tuổi sung sức, thiếu kinh nghiệm xử lý tình huống nên ngay tháng đầu tiên đi làm đã dùng chai bia đập vỡ đầu một thanh niên giàu có dám trêu chọc, sỉ nhục tôi.

Tên này thẹn quá hóa giận, tuyên bố muốn tìm người g..iết c..hết tôi.

Chính Cố Gia Nam đứng ra thay tôi giải quyết chuyện này. Đó cũng là lần đầu tiên anh xen vào việc của người khác.

Tôi không có gì để trả ơn nên chẳng còn cách nào khác ngoài việc lấy thân báo đáp.

Nhưng việc này tôi cũng không chịu thiệt. Cố Gia Nam trẻ tuổi, đẹp trai, gia thế hiển hách, hai mươi mốt tuổi đã lấy được bằng thạc sĩ tài chính một trường đại học danh tiếng nhất ở nước ngoài.

Dự án thu mua đầu tiên anh đích thân làm là thu mua một công ty lâu đời, nổi tiếng ở Hồng Kông mấy chục năm. Từ đó về sau đánh đâu thắng đó, chưa từng thất bại. Chưa kể đến gia tộc Cố thị khổng lồ đứng đằng sau lưng anh.

Tôi trèo được lên cái cây cao này, cũng xem như gặp may mắn.

[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]

——

Đọc full BAY KHỎI BẦU TRỜI CỦA ANH tại Monkeyd

Loading...