Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự trở lại của thiên kim thật - 9

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:31:39
Lượt xem: 1,466

Trong sân chơi của bản thân, viện trưởng không còn giấu diếm bản chất của mình.

 

Đồng thời, trên mạng dấy lên một cơn bão:

 

[Wow! Diễn xuất thật sống động, cú đánh đó vừa đáp xuống là lưng của diễn viên bên cạnh sưng phù ngay.]

 

[Không đúng! Rất không đúng! Rõ ràng Blogger nói hôm nay là livestream! Đây đâu phải diễn xuất, đây là một cuộc phóng sự điều tra!]

 

[Chú cảnh sát đâu rồi! Nhanh định vị vị trí của blogger đi, cô ấy vẫn còn là một cô bé!]

 

[Mấy người ở bình luận trên đừng diễn nữa, mời diễn viên ở đâu vậy!]

 

[Không, tôi thề bằng cả cuộc đời bạn trai tôi, đây chắc chắn không phải diễn xuất, tôi thấy bạn cùng bàn mất tích ba tháng của tôi trong phòng livestream của blogger kia kìa. Lúc đó cậu ta là đứa phá phách nhất lớp, bố cậu ta nói sẽ gửi cậu ta đi cải tạo! Trời ơi! Đây đâu phải cải tạo! Đây là địa ngục mà!]

 

Với sự giúp đỡ của Tiểu Bạch, phòng livestream đã cho mọi người thấy cảnh học sinh bị bạo hành từ lúc ăn uống đến khi mặc quần áo rồi cả học tập.

 

Dư luận tiếp tục bùng nổ, cảnh sát địa phương nhanh chóng có biện pháp xử lý, dựa trên nội dung buổi phát trực tiếp, họ đã mời viện trưởng trại cải tạo đến sở cảnh sát để "uống trà".

 

Lâm Kỳ Thư và những thiếu niên bị gửi vào đây đã được giải cứu thành công.

 

Trở lại dưới ánh mặt trời, gương mặt mỗi người đều rạng rỡ niềm vui và hạnh phúc.

 

Kẻ ác bị trừng phạt, kẻ thù phải chịu khổ, nỗi buồn của tôi ở kiếp trước đều tan biến vào khoảnh khắc này.

 

16

 

Sau khi phá hủy tổ quỷ trại cải tạo, Lâm Kỳ Thư cứ chạy theo tôi, luôn miệng gọi tôi là em gái.

 

Tôi đẩy anh ta đến bên Lâm Thiển Nhu, người đang làm việc bên ngoài rồi nhắc nhở anh ta:

 

“Tôi không phải là em gái anh, đây mới là em gái tốt của anh Lâm Thiển Nhu này!”

 

Lâm Kỳ Thư hét lớn và đẩy ngã Lâm Thiển Nhu:

 

“Cô ta không phải! Không phải là em gái, em mới là! Em mới là!”

 

Giọng điệu kỳ quái khiến tôi nảy ra một ý nghĩ không thể tin được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/su-tro-lai-cua-thien-kim-that/9.html.]

 

Có lẽ cuộc sống ở trại cải tạo khiến Lâm Kỳ Thư sốc đến nỗi trở thành một đứa ngớ ngẩn rồi chăng?

 

Sau khi đưa đi khám, bác sĩ nói anh ta bị tổn thương thần kinh, trí nhớ dừng lại ở tuổi lên sáu.

 

Sáu tuổi, trí nhớ của tôi có phần mơ hồ.

 

Lâm Kỳ Thư lớn hơn tôi hai tuổi.

 

Khi anh ta sáu tuổi thì tức là tôi bốn tuổi.

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

 

Khó mà tưởng tượng được một đứa trẻ bốn tuổi sẽ nhớ gì.

 

Ở kiếp trước, động lực giúp tôi sống sót trong gia đình không có gì ngoài đánh đập chính là khoảng thời gian vô ưu vô lo trước bốn tuổi.

 

Nhưng bây giờ, dù tôi có cố gắng thế nào thì cũng không nhớ được những chuyện kia.

 

Tiểu Bạch leo lên cổ tay tôi, thè lưỡi.

 

Tôi hiểu lời nó nói.

 

Hãy nhìn về phía trước, đừng ngoái lại.

 

Được tái sinh là cơ hội mà tôi đã trao đổi với trạm giao dịch thời gian.

 

Và tôi đã đổi bằng tình thân.

 

Những ký ức gia đình bốn người hạnh phúc kia đã không còn tồn tại cùng với sự tái sinh của tôi.

 

“Đừng phí sức nữa, Lâm Kỳ Thư, tôi sẽ không nhận anh là anh trai đâu, mãi mãi không. Không đánh anh đến nửa sống nửa c.h.ế.t hay làm anh tàn phế là tôi đã rộng lượng lắm rồi.”

 

Lâm Kỳ Thư trở thành kẻ ngớ ngẩn, Lâm Thiển Nhu thì bị đuổi khỏi nhà họ Lâm.

 

Sau đó, bố Lâm gặp tai nạn xe bị liệt nửa người.

 

Gia đình họ Lâm rộng lớn, chỉ còn tôi và bà Nghiêm là người bình thường.

 

Mấy lần bà ấy cố gắng gần gũi tôi, cố gắng hàn gắn chút tình thân ít ỏi giữa hai người nhưng đều bị tôi từ chối.

Loading...