Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự trở lại của thiên kim thật - 10: End

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:33:07
Lượt xem: 1,968

17

 

Đêm giao thừa, một người không giỏi nấu nướng như mẹ Lâm đã gói hàng chục cái sủi cảo hình thù kỳ quái.

 

“Nhu Nhu, chúc mừng năm mới!”

 

Tôi liếc nhìn cái bọng nước to bị nước sôi làm bỏng trên tay bà ấy, sau đó lặng lẽ ném đĩa sủi cảo vào thùng rác bên cạnh rồi quay lưng bỏ đi.

 

Bà Nghiêm nhìn theo bóng lưng tôi, sụp đổ mà bật khóc:

 

“Nhu Nhu, con vẫn không thể tha thứ cho mẹ sao?”

 

Tôi quay lại, nghiêm túc nói với bà Nghiêm:

 

“Chúng ta có thể là đối tác, có thể là thầy trò, có thể là cấp trên và cấp dưới nhưng duy nhất không thể là mẹ con, bà Nghiêm.”

 

Mong đợi về tình thân của tôi đã c.h.ế.t từ kiếp trước.

 

Sau khi tôi rời đi, Lâm Kỳ Thư nhanh chóng nhặt sủi cảo trong thùng rác lên, nhét vào miệng:

 

“Không… không thể lãng phí lương thực! Lãng phí lương thực là sẽ bị đánh!”

 

“Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Đau lắm!”

 

Lâm Kỳ Thư đã mất trí nhớ nhưng những ảnh hưởng từ trại cải tạo vẫn còn.

 

Bà Nghiêm khóc không thành tiếng.

 

18

 

Đầu năm mới, nhà họ Lâm xảy ra một chuyện cực lớn.

 

Bà Nghiêm đã ly hôn.

 

Tất nhiên, vì lo sợ dư luận ảnh hưởng nên trước khi ly hôn bà ấy cũng không quên tiết lộ thân thế của Lâm Thiển Nhu.

 

Khi bà Nghiêm mang thai tôi, bố Lâm đã qua lại với mối tình đầu.

 

Lâm Thiển Nhu chính là kết quả của đêm tình cũ đó.

 

Trong thông báo, bà Nghiêm đặc biệt đăng một bức ảnh với khóe mắt hơi đỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/su-tro-lai-cua-thien-kim-that/10-end.html.]

Dư luận càng chỉ trích kẻ tồi tệ kia hơn.

 

Sau khi biết hai người ly hôn, Lâm Thiển Nhu nói rằng bản thân cô ta nguyện chăm sóc cho người cha bị liệt của mình.

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

 

Vì điều này, cô ta còn được lên một chương trình tin tức buổi sáng địa phương.

 

Chỉ là Lâm Thiển Nhu không biết, bà Nghiêm đã ký một thỏa thuận trước hôn nhân.

 

Vì vậy, chăm sóc chỉ là chăm sóc, không có một xu nào.

 

Cuối cùng, Lâm Thiển Nhu thật sự không chịu nổi tính tình nóng nảy và rắc rối của bố Lâm, vào một đêm mưa, cô ta đã đ.â.m ông ấy ba mươi hai nhát d.a.o và đoàn tụ cùng với mẹ ruột của mình ở trong tù.

 

Còn tôi, trong những năm tháng dài dằng dặc, tôi đã chăm chỉ học tập, kiên trì, tìm tòi và khám phá, sau đó tiếp quản nhà họ Nghiêm và trở thành người đứng đầu.

 

Nhiều năm sau, một phóng viên của tạp chí "Thời Đại" đến phỏng vấn tôi.

 

Người đó hỏi tôi:

 

"Bà là một doanh nhân có tấm lòng nhân hậu, nhiều năm qua đã tài trợ cho giáo dục, tổ chức trường nữ, khích lệ rất nhiều cô gái, xin hỏi bà có điều gì muốn nói với mọi người không?"

 

"Doanh nhân thì không dám nhận nhưng tôi thực sự có vài lời muốn chia sẻ. Đó là một câu nói mà tôi đã từng thấy từ rất lâu trước đây. ‘Không cần chúc tôi thuận lợi vui vẻ, không cần cho tôi một cuộc sống an nhàn. Chỉ cần chúc tôi có thể một mình vượt qua vực thẳm trăm mét, tự do bước đi dưới ánh nắng ấm áp. Chỉ cần chúc tôi sau khi quay đầu lại giữa muôn ngàn núi cao vực thẳm thì sẽ trở thành người xuất sắc nhất trên thế gian này.’ Các cô gái, đừng mù quáng chờ đợi sự cứu rỗi từ ai đó, hãy tin vào chính mình, các bạn là những bông hoa rực rỡ nhất trên thế gian này."

 

Cuộc phỏng vấn kết thúc, Tiểu Bạch khẽ chạm vào cổ tay tôi.

 

Một cô gái nhỏ với tóc hai b.í.m bước ra, đó là chủ nhân của Trạm Giao Dịch Thời Gian, cũng là người đã ban cho tôi cuộc sống mới.

 

Tôi cảm ơn cô ấy.

 

Nhưng cô ấy chỉ mỉm cười và lắc đầu:

 

"Văn Nặc, chị quên rồi sao? Tôi là đối tượng được quỹ từ thiện của chị tài trợ, chính chị đã đưa tôi ra khỏi bóng tối của bạo lực gia đình, để tôi có thể trưởng thành đến ngày hôm nay. Vì vậy, đừng cảm ơn tôi, chính chị đã cứu lấy quá khứ của mình."

 

Dưới ánh nắng ban mai, hai bóng người đứng song song, linh hồn của họ ôm chặt lấy nhau.

 

Hóa ra từ lâu số phận đã hình thành một vòng lặp khép kín.

 

"Ngồi nói chuyện nãy giờ mệt rồi, bạn có thể mời tôi ăn một bữa ăn thịnh soạn được không?"

 

"Rất sẵn lòng."

 

(xong)

 

Loading...