Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Ta Chết, Hoàng Đế Nạp Thêm Mười Mỹ Nhân - Phần 15

Cập nhật lúc: 2024-09-08 20:17:41
Lượt xem: 488

Vừa nói hắn ta vừa đưa tay ra, định chạm vào trâm cài trên đầu ta, ta vô thức che lại, đột ngột đứng dậy khỏi ghế, lạnh lùng nói: "Tiêu Cảnh Thừa, chú ý thân phận, đừng quên những lời ngươi đã nói ở đây. Bệ hạ nên về sớm đi, kẻo đêm khuya đường trơn, đi nhầm cửa."

Tiêu Cảnh Thừa bắt hụt, hắn ta khép bàn tay trống rỗng lại, vẻ mặt khó đoán, một lúc sau mới lên tiếng: "Được lắm, Chúc Vĩnh Ninh."

Nói chuyện với Tiêu Cảnh Thừa luôn như vậy, nửa câu cũng thấy thừa.

Ta đi vòng qua hắn ta, mở cửa, thản nhiên nói: "bổn cung mệt rồi, mời bệ hạ về cho."

Cánh cửa phòng bị đóng sầm lại, Tiêu Cảnh Thừa một tay khóa cửa, một tay kéo ta vào phòng trong.

Sức hắn ta mạnh đến vậy, ta như phát điên đạp vào người hắn ta, mạnh mẽ vùng ra, giơ bàn tay lên nhưng bị bắt lấy, lại bị hắn ta tóm chặt, cảm giác cổ tay như sắp bị bẻ gãy.

Hắn ta nhìn ta vùng vẫy, trong mắt lóe lên dục vọng nồng đậm.

"Lúc đầu là ngươi leo lên long sàng cầu che chở, giờ lại chính ngươi dựng đền thờ, Chúc Vĩnh Ninh, ngươi coi trẫm là cái gì?"

Tiêu Cảnh Thừa vặn hai tay ta lại, vạt áo bị xé toạc, tóc xõa tung, chiếc trâm bộ d.a.o không còn vững, lắc lư vài cái, rơi thẳng từ trên mái tóc lỏng lẻo xuống.

Màu vàng kim đẹp đẽ, như phượng hoàng rơi xuống.

Một luồng gió đen thoáng qua nhanh như chớp, chiếc trâm bộ d.a.o bị giữ lại trước khi chạm đất.

Ngọn lửa đã lâu không nhìn thấy lại bùng cháy trước mắt, Tống Kiêu im lặng đứng đó cầm chiếc trâm. Hắn đeo mặt nạ màu bạc, không thể thấy rõ biểu cảm hay diện mạo, chỉ để lộ đôi mắt sâu thẳm như vực hồ.

Ta đã từng thấy Tống Kiêu rút kiếm với tên nô tài câm chăm sóc ta, lúc đó khí thế của hắn mạnh mẽ, sát khí tràn ngập. Mà lúc này hắn đứng đó, tay buông thõng, im lặng không một tiếng động, ta lại cảm thấy sợ hãi. Dưới vẻ bình tĩnh đó là sự dữ dội, mãnh liệt, có thể xé nát tất cả.

Thì ra khi làm ám vệ, hắn là như vậy.

Tiêu Cảnh Thừa cảm nhận được luồng gió mạnh phía sau nhưng cũng không hoảng loạn, hắn ta khoác lại áo từ từ quay lại, thấy người đến, có vẻ hơi ngạc nhiên.

"Long Thất? Ngươi đến đây làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-ta-chet-hoang-de-nap-them-muoi-my-nhan/phan-15.html.]

Tống Kiêu nhẹ nhàng nói từng chữ một: "Nàng không muốn."

"Cái gì?"

Dường như Tiêu Cảnh Thừa có chút ngơ ngác, hắn ta nhìn Tống Kiêu, rồi quay lại nhìn ta, bỗng nhiên hiểu ra, nắm cằm ta cười ha ha: "Chúc Vĩnh Ninh, trẫm thật sự đánh giá thấp ngươi rồi. Trẫm chỉ phái một Long vệ trông chừng ngươi vài ngày, hắn đã c.h.ế.t mê c.h.ế.t mệt vì ngươi, các ngươi bắt đầu từ khi nào?"

Tống Kiêu xuất hiện ở đây, ta vừa xấu hổ vừa cảm động.

Ngoài ra, nhiều hơn cả là nỗi sợ hãi.

Sao hắn có thể... Hắn không muốn sống nữa sao?

Tống Kiêu làm như hoàn toàn không biết những gì ta đang nghĩ, hắn lạnh lùng nói với đương kim thánh thượng: "Buông tay."

Tiêu Cảnh Thừa như nghe một trò đùa, thách thức đặt lên cổ ta một nụ hôn: "Dám động đến người của Trẫm, ngươi là kẻ đầu tiên."

Không biết từ lúc nào trong phòng đã xuất hiện thêm vài bóng người, những Long vệ ẩn nấp trong bóng tối đều đã xuất hiện, họ đeo mặt nạ giống Tống Kiêu, cũng mang bao cổ tay hình ngọn lửa như vậy.

Ta thấy Tống Kiêu rút kiếm ra.

Hóa ra võ công của tiểu ám vệ giỏi đến vậy, một mình hắn đánh thắng mấy người, trong phòng đầy người mặc đồ đen nên cũng không thấy rõ gì, chỉ là khi ta nằm trên lưng hắn, sờ thấy vai hắn ướt đẫm.

Chúng ta lại một lần nữa chạy trên mái nhà, thời gian như quay ngược, lần này là m.á.u của hắn làm ướt váy áo ta.

Ta ôm chặt hắn, cảm nhận trăng như lưỡi liềm, bầu trời sao rộng lớn.

"Tống Kiêu, ngươi đúng là đồ ngốc, lần này, hai chúng ta phải c.h.ế.t cùng nhau rồi."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Hắn mím chặt môi, đẩy ta lên cao hơn một chút: “Ta sẽ đưa Công chúa ra khỏi cung.”

Ra khỏi cung... có ra được không?

Ngay cả ta, người không biết võ công cũng có thể thấy, ở xa xa có cung thủ mai phục.

Loading...