Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Ta Chết, Hoàng Đế Nạp Thêm Mười Mỹ Nhân - Phần 14

Cập nhật lúc: 2024-09-08 20:17:13
Lượt xem: 445

Yến hội của bà ta, từ trước đến nay ta không đi, nhưng lần này, ta lại thấy long trọng cũng có cái hay của nó.

Ở nơi đông người như vậy, bên cạnh Tiêu Cảnh Thừa chắc chắn sẽ có rất nhiều Long vệ. Tống Kiêu, ngươi nhất định sẽ ở đó, phải không?

Núi non trùng điệp, ánh vàng lấp lánh, tóc mai như muốn phủ lên má tuyết.

Đã lâu lắm rồi ta mới để ý cách ăn mặc như vậy. Trên mái tóc chỉ cài bộ diêu, rồi thuận tay hái thêm vài bông hoa thái dương tô điểm. Màu sắc như ánh sáng lại như ngọn lửa, ta cảm thấy hắn nhất định sẽ thích.

Tiểu ám vệ, ta sẽ là người nổi bật nhất giữa đám đông, ngươi nhất định phải nhìn thấy ta ngay từ cái nhìn đầu tiên đấy.

Năm đó mẹ dùng sắc đẹp hầu hạ vua, ta hoàn toàn thừa hưởng vẻ đẹp của mẹ. Ăn diện lộng lẫy thế này, lão Thái hậu chắc chắn sẽ không vui. Quả nhiên, chưa đầy nửa nén nhang sau khi khai tiệc, bà ta đã để ý đến ta. Kim khẩu vừa mở, trước tiên khen ta xinh đẹp, sau đó thuận miệng bảo ta múa góp vui.

Những vũ cơ giỏi nhất thiên hạ đều có mặt ở đây, bà ta lại không thèm nhìn, trước mặt bao khách khứa, gọi ta - một Công chúa ra múa góp vui. Như thể trong mắt bà ta, ta không phải là Trưởng Công chúa cùng thế hệ với Hoàng đế, mà chỉ là một con hát để bà ta tìm vui.

Thủ đoạn làm nhục người khác của bà ta vẫn chẳng thay đổi chút nào, đáng tiếc, hôm nay ta đến đây vì Tống Kiêu, bà ta bày trò này lại hợp ý ta.

Nhưng không ngờ, Tiêu Cảnh Thừa lại đứng ra nói giúp, bảo rằng Vĩnh Ninh chưa khỏi ho, có nhiều bất tiện.

Gia Vân Hoàng hậu ngồi cạnh hắn ta, lúc này bụng nàng ta đã lộ rõ. Người hắn yêu thương không hề mắc phải cái gọi là "ho hen" gì cả, được bảo vệ rất tốt, toàn thân toát ra khí chất hạnh phúc mà lại thánh khiết.

Ta chẳng thèm để ý đến sự tốt bụng đột ngột của Tiêu Cảnh Thừa, đi thẳng ra giữa đại sảnh. Nhạc công vừa giơ tay lên nhịp, một khúc nhạc vui tươi vang lên. Vai rung, cổ tay xoay, eo uốn, chân nhấc, ta xoay tròn như một ngọn lửa, tay áo tung bay, làn váy xòe rộng, như hoa sen phá sóng, như gió cuốn tuyết bay, những hạt châu trên bộ diêu đong đưa vang lên thanh thúy.

Điệu múa vừa kết thúc, trong điện có người xuýt xoa tán thưởng, nhưng khi chạm phải ánh mắt lạnh lẽo của Thái hậu, sự xao động ấy lại nhanh chóng lắng xuống.

Ta nâng chén rượu kính lên khoảng không, làm tư thế tạ ơn, rồi chẳng thèm quan tâm lão yêu bà nghĩ gì, bước thẳng ra ngoài.

Tiểu ám vệ, ngươi đã thấy chưa?

Điệu múa này, vì ngươi mà múa.

Cảm ơn ngươi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-ta-chet-hoang-de-nap-them-muoi-my-nhan/phan-14.html.]

Có ngươi bầu bạn, che chở, là may mắn cả đời của Chúc Vĩnh Ninh ta.

13

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Tiệc mừng thọ náo nhiệt, càng làm nổi bật sự cô đơn lạnh lẽo của Trường Nhạc cung.

Ta trở về cung của mình, tự rót rượu uống một mình. Trước đây kỳ thật ta rất thích uống rượu, nhưng sau khi có Thiên Thiên và Tống Kiêu, ta không còn uống nhiều nữa.

Một vầng trăng sáng rọi trong ly, sắp qua canh hai, rèm cửa vén lên rồi lại buông xuống, Tiêu Cảnh Thừa bước vào. Hắn ta đã cởi bỏ long bào mặc trong thọ yến, thay bằng một bộ thường phục màu xanh, không hiểu sao Vương Doãn lại không đi cùng.

Ta uống cạn chén rượu, ngước mắt lạnh lùng nhìn hắn ta.

"Ngươi đến đây làm gì?"

"Trẫm không thể đến sao? Thân thể ngươi thế nào rồi?"

"Nhờ hồng phúc của bệ hạ, vẫn chưa c.h.ế.t được."

"Chúc Vĩnh Ninh, trong cung này, chỉ có ngươi dám nói chuyện với trẫm như vậy."

"Thế nào, hôm nay bệ hạ mới biết sao?"

Hắn ta ngồi xuống, tự rót cho mình một ly, mắt dừng lại trên người ta, trong đó có thứ cảm xúc khó hiểu.

"Hôm nay sao ngươi lại nhảy múa?"

Liên quan gì đến ngươi, cũng có phải nhảy cho ngươi xem đâu. Ta nén sự bực bội trong lòng, lạnh nhạt đáp: "Tuân lệnh Thái hậu."

"Hừ, ngươi là người như vậy sao?" Hắn ta bật cười, không biết nghĩ đến điều gì, giọng điệu bỗng dịu lại: "Nhưng nhảy cũng không tệ, chiếc bộ dao* này, sao trước đây ta chưa từng thấy ngươi đeo?"

(*) Là một loại trang sức, khi di chuyển sẽ rung rinh, lắc lư.

Loading...