Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Đồng Sàng Với Yêu Hoàng - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-22 15:57:42
Lượt xem: 265

Ta lo lắng xoa tay, muốn rời khỏi người chàng, nhưng đôi tay đang ôm chặt eo ta vẫn không hề nhúc nhích.

"Chàng, chàng ơi, nghe ta giải thích, chuyện này là do cả hai. Nếu không được, cứ xem như một giấc mộng, giờ mộng đã tỉnh, ta nên quên đi, coi như không ai nợ ai, ta không cần chàng chịu trách nhiệm."

"Không được! Ai trong sáu cõi mà chẳng biết, vạn năm qua chưa từng có ai dám đến gần ta, còn nàng lại nổi tiếng là bạc tình. Dù chỉ là một giấc mộng, ta cũng là người chịu thiệt thòi, tiểu Tiên quân, nàng phải chịu trách nhiệm với ta."

Cái gì? Đường đường Yêu Hoàng đại nhân lại muốn ta chịu trách nhiệm?

Ta dụi mắt, cứ ngỡ mình vẫn chưa tỉnh ngủ. Nào ngờ chàng nhất quyết không chịu buông tha, ta không đồng ý, chàng nhất quyết không cho ta xuống giường.

Sau vài lần giằng co bất thành, vì không muốn chậm trễ công việc trên Cửu Trọng Thiên, ta nóng đầu nói ra một câu hết sức hoang đường.

"Nếu chàng chịu mặc yếm đỏ cho ta xem, ta sẽ đồng ý, sẽ chịu trách nhiệm với chàng."

Lời của kẻ bạc tình sao có thể tin, huống hồ chàng là Yêu Hoàng, chắc chắn sẽ không mặc yếm. Nhưng ngay giây sau, ta đã tự vả vào mặt mình. Vân Linh đỏ mặt, dường như đã quyết tâm, thật sự mặc yếm đỏ ngay trước mặt ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-dong-sang-voi-yeu-hoang/4.html.]

Bờ vai rộng, eo thon kết hợp với chiếc yếm nhỏ, hình ảnh vừa hài hước lại vừa khêu gợi. Ta nuốt nước miếng, nhất thời không nói nên lời. Vân Linh khẽ ho một tiếng, ánh mắt có chút mong chờ nhìn ta: "Vậy, nàng có chịu trách nhiệm với ta không?"

Ta ngây người gật đầu, kịp phản ứng định lắc đầu thì bị chàng mạnh mẽ giữ lấy.

"Chỉ được gật, không được lắc."

Xem ra lời đồn đại cũng không hoàn toàn chính xác, nào là âm hiểm độc ác, nào là cao cao tại thượng, lão Yêu Hoàng này lúc ở riêng rõ ràng rất thích làm nũng. Ta cũng chẳng biết cuối cùng vì sao lại đồng ý với chàng, khi trở về Cửu Trọng Thiên vẫn còn ngơ ngẩn.

May sao nửa sợi tơ tình đã nhanh chóng giúp ta quên đi mối tình thoáng qua này, những lời hứa hẹn cũng bị ta vứt ra sau đầu. Cho đến Thiên Thịnh Yến lần này, ta lại gặp chàng.

"Tiểu lừa đảo, nhớ ra chưa?"

Chàng lắc lắc chiếc yếm trong tay, thiếu niên hồ tộc bên cạnh tuy cúi đầu nhưng đôi tai cáo lại vểnh lên nghe ngóng. Thỉnh thoảng có người ra khỏi yến tiệc, tò mò nhìn về phía chúng ta, ta xấu hổ đến mức muốn độn thổ, cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo.

"Chàng, chúng ta có thể đổi chỗ nói chuyện không?"

"Được, nàng dẫn đường đi."

Loading...