Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

SAU KHI ÁNH TRĂNG SÁNG VỀ NƯỚC, TÔI BỊ CHIA TAY - Chương 08

Cập nhật lúc: 2024-08-12 12:34:56
Lượt xem: 5,135

Hóa ra Kiều Yến Từ và Vạn Kiều Kiều là thanh mai trúc mã, từ nhỏ chỉ cần Vạn Kiều Kiều muốn gì, Kiều Yến Từ đều có thể tìm cách mang về cho cô ta.

 

Giống như tự ngược đãi bản thân, tôi ngồi đó, chăm chú lắng nghe những chuyện ngốc nghếch mà Kiều Yến Từ đã làm vì cô ta.

 

Dường như mỗi câu nghe vào tai, Kiều Yến Từ lại có thể bóc tách tôi khỏi cuộc sống của anh ta thêm một phần.

 

Trước khi Vạn Kiều Kiều ra nước ngoài đã từng đi tìm anh ta.

 

Hai người ở trên sân thượng đã xảy ra chút chuyện không vui.

 

Kiều Yến Từ lo lắng cô ta ra nước ngoài sẽ quên anh ta, vì vậy đã vội vàng muốn xác định quan hệ.

 

Nhưng Vạn Kiều Kiều đã quen được nuông chiều, làm sao có thể chịu đựng được.

 

Vì vậy, cô ta chỉ tay bừa một cái.

 

Chỉ vào tôi, người mặc bộ quần áo quê mùa nhất ở cổng trường.

 

"Không phải anh nói sẽ nghe theo em mọi chuyện sao? Vậy thì anh hãy đi kết giao với cô ta đi."

 

Dường như Vạn Kiều Kiều đã nhớ ra một hồi ức thú vị nào đó.

 

Cô ta dùng tay đập vào đầu tôi.

 

"Cô biết không, hôm đó Kiều Yến Từ còn hỏi tôi mấy lần, có phải chỉ cần anh ấy đồng ý thì sau khi tốt nghiệp tôi sẽ đính hôn với anh ấy phải không?"

 

Tiếng cười của Vạn Kiều Kiều như muốn chọc thủng màng nhĩ của tôi.

 

"Mấy năm đó, tôi xem nhật ký trò chuyện của cô với anh ấy, thật sự rất thú vị."

 

"Có một thời gian, có phải cô thấy A Từ rất nhiệt tình với cô không?"

 

Cô ta cong môi.

 

"Vì đó là tôi mà."

 

Vài chữ đó nặng nề đập vào trán tôi, nhất thời đầu óc choáng váng.

 

Tôi ngây người nhìn cô ta.

 

Vạn Kiều Kiều giống hệt như những cô gái được nuông chiều trong sách.

 

Làn da trắng nõn mịn màng, trên mặt không có một chút tì vết.

 

Nhưng tại sao, khuôn mặt đó lại giống hệt một con quỷ xấu xí như vậy.

 

Tình cảm mà tôi cẩn thận nâng niu trong tim.

 

Cứ như vậy bị phơi bày trước mặt mọi người một cách quang minh chính đại.

 

Sau đó bị nhúng nước làm ướt, rồi ép buộc tôi phải nuốt xuống.

 

13

 

Cô ta cái gì cũng có, tại sao vẫn không chịu buông tha tôi?

 

Tôi quên mất suy nghĩ của mình lúc đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-anh-trang-sang-ve-nuoc-toi-bi-chia-tay/chuong-08.html.]

 

Chỉ cầm lấy một chiếc kéo nhỏ trên bàn trà.

 

Dùng hết sức, bất chấp hậu quả đ.â.m vào bụng của Vạn Kiều Kiều.

 

Tiếng kêu sắc nhọn vang lên.

 

Như tiếng chuông làm tôi bừng tỉnh.

 

Trên tay là vết m.á.u đỏ tươi, lan ra từng chút một.

 

Cho đến khi mọi thứ tôi nhìn thấy đều là màu đỏ.

 

Tôi mới ngã quỵ xuống trong hoảng hốt.

 

Tôi mơ một giấc mơ.

 

Cha mẹ tôi đã lâu không gặp đứng trước mặt tôi.

 

Họ đang cãi nhau.

 

Vì tôi.

 

Kể từ khi tôi có trí nhớ, ba tôi đã thích uống rượu.

 

Còn mẹ tôi sau khi được thầy giáo cho biết tôi có năng khiếu vẽ, luôn lén tiết kiệm tiền mua cho tôi dụng cụ vẽ tranh.

 

Nhưng mà, con nhà nghèo.

 

Có năng khiếu không phải là chuyện tốt.

 

Sau đó, tôi từ việc vẽ trên giấy, chuyển sang dùng than vẽ trên đất.

 

Cho đến cuối cùng, dùng cành cây vẽ cho mẹ bức tranh cuối cùng trước nấm mồ của bà.

 

Sau khi bà mất, ba vì cố ý g.i.ế.c người mà vào tù.

 

Cho dù ông ấy luôn kêu oan.

 

Giết người khi say rượu, lại là vợ của mình.

 

Đó là đỉnh điểm của bạo lực gia đình rồi.

 

Sao có thể coi là g.i.ế.c người được?

 

Ông ấy không ngừng yêu cầu kháng cáo nhưng chưa bao giờ thành công.

 

Có lẽ tôi giống ông ấy.

 

Nếu không, sao tôi có thể lạnh lùng không đi thăm ông ấy.

 

Cho dù sau khi thi đại học phải rời khỏi nơi này, tôi cũng chưa từng đi thăm ông ấy.

 

Sau này tôi gặp được Kiều Yến Từ.

 

Cho dù tôi không ngừng nói với bản thân rằng, đàn ông đều là một loại người.

 

Nhưng vẫn đắm chìm trong sự dịu dàng của anh ấy.

Loading...