Chạm để tắt
Chạm để tắt

Nụ hôn đầu của cậu chủ - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-09 21:44:21
Lượt xem: 267

Nhưng anh đã ấn tay tôi vào tường khiến tôi không thể cử động được. Khi anh đến gần tôi, mùi rượu thoang thoảng xộc thẳng vào mũi tôi.

"Cậu chủ đã uống rượu sao?" Không phải từ trước đến nay anh luôn tránh uống rượu sao? Kể cả đồ uống có nồng độ rất nhẹ cũng chỉ hai ly đã có thể khiến anh say rồi. Khi say, anh luôn luôn thành thật!

 

28.

Tôi ngẩng đầu lên và hỏi: “Cậu chủ, cậu say à?”

Anh nheo mắt lại và trả lời một cách mơ hồ: "Ừm."

Tôi không kìm được sự phấn khích và hỏi: "Được, vậy tôi có vài câu hỏi muốn hỏi cậu, cậu hãy trả lời thành thật nhé?"

Anh nhìn tôi chằm chằm một cách yếu ớt, rồi gật đầu, "Được."

“Cậu chủ, cậu thật tốt.” Tôi cảm thấy vui mừng, trước tiên tìm cách dỗ dành anh: “Cậu chủ cứ thả tôi ra trước đã.”

Nhưng anh không buông ra, ôm tôi bất động.

"Cậu chủ, tôi hứa sẽ không rời đi."

“Thật sao?” Anh nhướng mày với vẻ nghi ngờ trên mặt.

Tôi gật đầu thật mạnh: "Thật mà! Tôi hứa sẽ không rời đi. Chúng ta hãy nói chuyện một chút nhé."

"Ồ." Anh buông tôi ra, nhưng lại nắm tay tôi lại dắt đến ghế sofa, kéo tôi ngồi xuống cạnh mình. Tôi hơi nhích người sang bên cạnh một chút nhưng ngay lập tức anh cũng nhích sát vào tôi. Tôi di chuyển thì anh cũng di chuyển. Cứ như đang dựa dẫm vào tôi vậy. Tuy nhiên, điều này không quan trọng.

"Cậu chủ, xin hãy ngồi yên." Tôi đưa tay ra ngăn cách giữa tôi và anh, nói: "Tôi sẽ hỏi cậu một số câu hỏi."

Anh nhìn tôi một cách nghiêm túc, vẻ mặt rất là dễ thương..

"Chỉ hỏi thôi sao?"

"Cậu..." Tôi có chút ngượng ngùng...

Cuối cùng tôi không nhịn được hỏi: "Thẻ ngân hàng của cậu để ở đâu? Mật khẩu là gì?"

Anh chợt bất động.

Tôi cau mày: “Cậu chủ, cậu uống rượu thật à?”

“Tôi bị say rượu.” anh trả lời.

Ah?

Người say rượu hình như luôn nói mình không say thì phải?

“Thật sao?” Tôi tiến lại gần anh và nhìn thật kỹ.

“Ừ.”Anh giơ một ngón tay ra, nói: “Tôi đã uống 100 ly rượu!”

100 ly... thật sự là quá cường điệu rồi!

Xem ra anh say thật rồi!

“Vậy hãy trả lời câu hỏi của tôi nhanh lên.”

“Không.” Anh lắc đầu.

"Tại sao? Cậu vừa nhận lời với tôi mà!"

"Tôi sẽ trả lời trừ phi, tôi hỏi cậu, cậu trả lời tôi." Anh ta nói: "Chúng ta... Mỗi người hỏi một vấn đề."

Tôi tự nhủ, anh còn non và xanh lắm! Anh say rồi sao còn hỏi tôi được nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-hon-dau-cua-cau-chu-mvon/7.html.]

"Được. Cậu chủ, cậu hỏi trước đi."

"Cậu thích ai?"

29.

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

“Tôi có nói cậu cũng không biết đâu”

Ban đầu tôi đã nói dối anh về điều này.

"Cậu chủ, đến lượt cậu trả lời tôi. Thẻ ngân hàng của cậu đâu?"

Anh chỉ vào tủ: “Thẻ ngân hàng ở trong ví tiền để trong ngăn kéo.”

"Mật khẩu là gì?"

Diệp Cẩn Sâm lắc đầu, "Đến phiên tôi hỏi cậu."

"Được rồi được rồi, cậu cứ hỏi đi."

"Cậu thích nam giới hay nữ giới?"

"Tất nhiên là nam giới rồi!" Tôi thành thật trả lời.

Dù sao thì anh cũng quá say nên lúc tỉnh lại sẽ không nhớ nổi đâu.

30.

"Nam... nam giới ư?" Diệp Cẩn Sâm giật mình hỏi lại.

“Đúng thế.” Tôi hoàn toàn không chú ý tới phản ứng của anh, chỉ nhanh chóng hỏi: “Đến lượt tôi hỏi cậu. Mật khẩu thẻ ngân hàng của cậu là gì?"

"."

"Mật khẩu này đơn giản và dễ nhớ quá." Tôi cười và nói: "Tuy nhiên, làm sao tôi có thể cầm thẻ ngân hàng của cậu chủ để rút tiền được?" Đó chính là vi phạm pháp luật. Tôi sẽ không ngu ngốc như vậy.

“Thật ra yêu cầu của tôi là thế này…” Tôi lấy ra đơn xin nghỉ viêc đã được chuẩn bị từ trước đưa cho anh ta. Sau đó, Diêp Cẩn Sâm trong lúc say rượu đã ký và điểm chỉ vào đó. Bằng cách này, dù anh ta sau khi tỉnh rượu có đổi ý cũng không có tác dụng.

"Cậu muốn rời xa tôi à?" Diệp Cẩn Sâm ngạc nhiên nhìn tôi.

Nhìn qua có vẻ anh cũng không say lắm.

“Mẹ tôi ốm, em gái tôi gãy chân, gia đình đang cần tôi.” Tôi nói thêm: "Cậu không có tôi cũng không sao, nhưng gia đình tôi lúc này chỉ có thể trông cậy vào tôi."

Vì em tôi sắp vào đại học nên sớm muộn gì tôi cũng sẽ về để chăm sóc mẹ. Tôi đã chiếm lấy cơ thể của nguyên chủ thì trách nhiệm của nguyên chủ cũng là trách nhiệm của tôi.

"Dù sao thì, cậu có nhiều tiền như thế, nhất định sẽ nhanh chóng chọn được người thích hợp phục vụ cậu."

Diệp Cẩn Sâm đột nhiên nắm lấy tay tôi, kéo tôi lại gần và giữ lấy tôi.

"Cậu chủ..." Tôi muốn cử động nhưng bị anh ôm chặt.

Cằm anh tựa nhẹ vào vai tôi, một lúc sau tôi nghe thấy anh khàn khàn nói: "Được rồi... vậy cậu đi đi."

Ah? Thế thôi sao?

"Cậu chủ, ý của cậu là gì?"

Nhưng anh chỉ ôm tôi mà không nói gì. Khi tôi định thần lại thì anh đã dựa vào tôi ngủ rồi!

"Này, cậu chủ, cậu chủ..."

Tôi không thể đẩy anh ra vì sợ anh bị ngã. Sau đó mệt quá tôi ngủ quên trên ghế sofa. Diệp Cẩn Sâm cũng ngủ thiếp đi bên cạnh tôi.

Loading...