Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người cha khốn nạn - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-06-13 19:03:37
Lượt xem: 466

15

Tôi xách hành lý đi xuống cầu thang và nói: "Đừng nói nữa, đi thôi."

Em trai tôi cầm lấy và đi theo tôi.

Ba tôi và Trương Lâm Thanh đứng ở cửa và giật vali từ tay em trai tôi: "Các con định làm gì? Đây là nhà của các con. Chẳng phải con sắp trưởng thành rồi sao? Ba sẽ tổ chức một bữa tiệc xa hoa cho con."

Tôi cười khẩy: “Không phải ông tính đưa em trai tôi đi Myanmar à? Chúng tôi không dám ở lại”.

Ba tôi tát Cố Ái một cái thật mạnh: "Con nhỏ này nói bậy, chúng ta chỉ đùa thôi, hahaha."

Miếng băng gạc trên mặt Cố Ái rỉ ra một ít máu.

"A, mặt con đau quá, mau gọi bác sĩ đi, lần này thật sự sẽ biến dạng!"

Cuối cùng tôi và em trai vẫn ở lại.

Đêm hôm đó, ba tôi và đồng bọn đã bàn kế sách đối phó chúng tôi trong phòng làm việc kéo dài đến tận bình minh. Con búp bê gấu ở đầu giá sách đã ghi lại tất cả những điều này và đồng thời gửi đến điện thoại di động của tôi.

Sáng hôm sau.

Trên bàn có đầy món ăn truyền thống Trung Hoa mà tôi và em trai rất thích.

Mọi người ăn uống trong im lặng, không nói chuyện. Ba tôi đột nhiên đề nghị: "Hôm nay tình cờ lại là cuối tuần, hiếm khi thời tiết tốt như vậy, sao cả nhà chúng ta không cùng nhau ra ngoài chơi. Bạn ba vừa mở một trang trại mới, không khí rất trong lành. Các con thấy sao?”

Em trai tôi lẩm bẩm: “Tôi không phản đối, chị gái tôi đi thì tôi cũng đi”.

Ba tôi hỏi tôi bằng ánh mắt. Tôi chỉ vào Trương Lâm Thanh và nói: "Cả nhà gồm những ai? Bảo mẫu này cũng đi à?"

Người bị chỉ vào đang mỉm cười tao nhã, nhưng khóe miệng hơi nhếch lên, bộc lộ nội tâm bất an.

Ba tôi mỉm cười lấy lòng: "Dì Trương không phải người ngoài, nhất định phải đi để chăm sóc Tiểu Ái. Chuyện này xem như đã quyết định nhé, chúng ta ở lại một đêm rồi về.”

16

Tôi và em trai trò chuyện với nhau trong lúc thu dọn hành lý ở phòng. Tôi cẩn thận xác nhận kế hoạch tiếp theo của mình: "Tìm được người rồi sao? Để thực hiện kế hoạch, người này chính là mắt xích mấu chốt."

Em trai tôi làm một cử chỉ đồng ý: "Đừng lo lắng, không có ai thích hợp hơn anh ấy cả. Em đã bảo anh ấy phải thích nghi với hoàn cảnh."

Trang trại cách trung tâm thành phố ba giờ lái xe, sau khi chúng tôi đến nơi và đặt hành lý xuống, bạn của ba tôi đã đích thân ra đón chúng tôi.

Sau bữa ăn, ông ấy mang đến vài tách trà hoa quả nhà làm.

Trong thời gian mở thử nghiệm, có rất ít khách hàng ngoại trừ chúng tôi. Em trai tôi uống trà hoa quả xong buồn ngủ nên xin về phòng nghỉ ngơi.

Không lâu sau khi nó rời đi, ba tôi đã kéo tôi vào một cuộc trò chuyện khó xử: "Nhiên Nhiên, lễ trưởng thành của con nên chọn loại bánh nào? Công ty này thiết kế rất tốt, con xem qua được không?"

"Con muốn chọn trang phục như thế nào? Những công ty đã hợp tác với chúng ta có thể thiết kế riêng cho con."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-cha-khon-nan/phan-6.html.]

"Con đói không? Để dì Trương chuẩn bị đồ ăn cho con..."

Trương Lâm Thanh mang đồ ăn nhẹ và trà vào đúng lúc đó.

Khi tôi xin về phòng, ba tôi bắt đầu hồi tưởng về thời thơ ấu của tôi.

"Nhiên Nhiên, lúc nhỏ con bụ bẫm đến mức khi lăn xuống cầu trượt trẻ em nhìn từ xa trông giống như một quả bóng, hahaha..."

Khi ông ta kết thúc cuộc trò chuyện thì đã là giờ ăn tối. Người chủ trang trại mời chúng tôi chuyển đến một nhà hàng mới. Trương Lâm Thanh bỗng nhiên nói: "Sao Tiểu Ái còn chưa xuống? Em không gọi được, em đi gọi con gái xuống."

Ba tôi nhìn quanh và nói: "Dương Dương cũng không thấy, chắc hai đứa nó ngủ rồi, đi, chúng ta cùng nhau gọi chúng xuống."

Trương Lâm Thanh gõ cửa phòng Cố Ái. Cửa bị khóa, bên trong không có động tĩnh gì. Bà ta lo lắng đập cửa: "Tiểu Ái, con có trong đó không? Đã đến giờ ăn tối rồi."

Tôi đến quầy lễ tân để lấy chìa khóa dự phòng. Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, một mùi tanh nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Trương Lâm Thanh sợ hãi đến mức ngã xuống đất và hét lên chói tai: "Cố Dương, ta muốn g..iết ngươi!"

Tình hình trong phòng khá bi thảm.

Cố Ái trần truồng nằm trên mặt đất, trên đó có đủ loại dấu vết mơ hồ. Cô ta thậm chí còn đội một túi rác dùng một lần trên đầu. Trên giường có một người đàn ông nằm nghiêng, vì quay lưng về phía chúng ta nên người ngoài cửa không thể nhìn thấy mặt.

Ba tôi mang giày nhảy lên giường và đ.ấ.m đá người đàn ông đó.

"Cố Dương, sao mày có thể làm ra chuyện khốn kiếp như vậy? Hôm nay tao nhất định phải đánh c..hết mày."

Người đàn ông đột ngột tỉnh dậy, lộ ra khuôn mặt te tua. Anh ta hét lên đau đớn, khoe hàm răng vàng khè: "Sao ông lại đánh tôi? Ông đ..iên rồi!"

Ba tôi choáng váng: "Mày không phải Cố Dương, mày là ai, vì sao lại tới đây?"

Người đàn ông nhân cơ hội đó đẩy ba tôi ra: "Thật là ngu xuẩn, đây là phòng của tôi, vô duyên vô cớ xông vào, cẩn thận, tôi sẽ báo cảnh sát."

Trương Lâm Thanh nhặt chiếc chăn bên cạnh lên và đắp cho Cố Ái, sau đó lao tới dùng móng tay dài cào vào cơ thể người đàn ông đó: “Mày dám gọi cảnh sát, tao sẽ báo cảnh sát mày là kẻ h.i.ế.p dâm, cho mày vào tù!"

Người đàn ông xua tay, Trương Lâm Thanh lùi lại vài bước và ngã xuống đất.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

"Ai h.i.ế.p dâm cơ? Người phụ nữ này vô cớ vào phòng tôi, tôi đã trúng tiếng sét ái tình với cô ấy, có vấn đề gì không?"

“Vui thật, loại này phải cho tôi thêm tiền. Mặt sưng như đầu lợn. May là tôi mang theo túi rác, chứ sao mà nuốt cho trôi.”

Trương Lâm Thanh tức giận ngất đi, hiện trường trở nên hỗn loạn.

Ba tôi mắng tôi: "Cố Dương đâu? Đây rõ ràng là phòng của nó, tại sao lại xuất hiện một người đàn ông xa lạ?"

Giọng nói của em trai từ phía sau cánh cửa vọng vào. Nó đang cầm một chiếc xô lớn màu đỏ trên tay, chiếc cần câu tự động trên vai đặc biệt bắt mắt

“Ba gọi tôi à? Đây không phải phòng của tôi mà là phòng bên cạnh. Tôi thấy phòng tắm có bọ nên đã chuyển sang phòng khác."

Tôi hỏi, liếc nhìn cái thùng: “Em không về phòng mà câu cả cả buổi chiều sao?”

Em trai tôi khoe chiến lợi phẩm trong thùng: "Vâng, tối nay chúng ta có thể ăn cá nướng, siêu tươi."

 

Loading...