Chạm để tắt
Chạm để tắt

Người bạn tốt nhất của tôi - 6

Cập nhật lúc: 2024-07-17 11:02:34
Lượt xem: 934

12

Tôi chỉ biết Hà Kiểu Kiểu có lẽ có chút tàn nhẫn.

Nhưng khi nghe tin cô ta đã xúi giục Phó chủ tịch công ty Lương Lễ nổi loạn, lấy trộm toàn bộ tài liệu mật của công ty, đồng thời tố cáo việc công ty trốn thuế.

Tôi vẫn phải thở dài, Hà Kiểu Kiểu cũng là một nhân vật tàn nhẫn, chỉ là có chút mù luật.

Nhiều ngày liên tiếp, Lương Lễ xuất hiện trên hot search.

Sau đó, Lương Lễ đã làm một điều khiến tất cả mọi người phải sửng sốt.

Anh ta kiện Hà Kiểu Kiểu và nói rằng muốn đòi lại toàn bộ chi phí đã chi cho Hà Kiểu Kiểu trước đây.

Anh ta cũng kiện Hà Kiểu Kiểu vì tội ăn cắp bí mật thương mại.

Nếu không trả tiền, thì chỉ có mức đi t..ù, vì ăn cắp bí mật thương mại là phạm pháp.

Bằng chứng do Lương Lễ đưa ra là đoạn camera giám sát văn phòng, khuôn mặt của Hà Kiểu Kiểu và phó chủ tịch được ghi lại rõ ràng trong video.

Việc giám sát này vốn là để ngăn cản tôi, nhưng không ngờ nó lại có tác dụng với Hà Kiểu Kiểu.

Lương Lễ, một kẻ n..gốc như anh ta, có lẽ không bao giờ tưởng tượng ra rằng Hà Kiểu Kiểu, một người ở tầng lớp dưới trong mắt anh ta, sẽ giáng cho anh ta một đòn nặng nề nhất.

Lúc này, tôi đang ngồi đối diện với Lương Lễ, anh ta chuẩn bị ký thỏa thuận sáp nhập.

Sau khi Lương Lễ trở thành chủ đề hot search, cư dân mạng đã tự phát tấn công Lương Lễ mà tôi không cần phải ra tay.

Suy cho cùng, cho dù chuyện tồi tệ đó xảy ra ở trường cấp 3, đã mấy năm trôi qua nhưng nó vẫn chạm đến điểm mấu chốt của mọi người.

Dưới ảnh hưởng của dư luận, danh tiếng của nhà họ Lương giảm mạnh, giá cổ phiếu cũng giảm mạnh.

Ngay cả trường trung học của tôi cũng bị mắng lên hot search vì cô của Lương Lễ.

Thương hiệu quần áo của Lương Lễ đã bị tẩy chay và công ty của anh sắp phá sản.

Chú Lương lo không xuể, không thể hỗ trợ Lương Lễ.

Lúc này tôi đưa ra đề nghị mua lại công ty của Lương Lễ, nếu thống nhất, sau này anh ta sẽ làm việc dưới tay tôi.

Quanh đi quẩn lại, Lương Lễ vẫn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.

Khi cầm bút lên, anh ta hỏi tôi:

"Dù sao chúng ta cũng là bạn bè, em tàn nhẫn như vậy sao? Bây giờ em có thể cân nhắc đầu tư cho tôi, tôi sẽ làm tốt."

Tôi im lặng một lúc rồi cười lớn: "Bạn bè? Sao anh không nghĩ chúng ta là bạn bè khi anh đến quấy rầy bữa tiệc sinh nhật của tôi? Đầu tư cho anh, anh có gì đáng để đầu tư chứ? Là khuôn mặt của anh, thân hình của anh hay tài năng như sh** của anh? Chú Lương giải quyết hậu quả cho anh quá nhiều, anh thực sự cho rằng chính tài năng của anh đã giải quyết chuyện công ty mình sao? Sao càng ngày anh lại càng trở nên lố bịch như vậy hả?

Anh có biết hoàn cảnh hiện tại của gia đình mình không? Là anh quỳ gối cầu xin tôi lấy anh, cho dù tôi có nhân tình ở ngoài, bố anh cũng chỉ cho anh một cái tát và yêu cầu anh phải phục vụ tôi thật tốt, anh hiểu không?"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tính tôi vốn bao dung nên Lương Lễ chưa bao giờ bị tôi mắng bằng lời lẽ gay gắt.

Nghe tôi nói xong, anh ta xuống sắc tức giận đến đỏ bừng cổ, mở miệng mắng tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nguoi-ban-tot-nhat-cua-toi/6.html.]

Tôi gõ bàn: "Mau ký tên đi, anh và Hà Kiểu Kiểu còn cãi nhau nữa."

13

Hà Kiểu Kiểu bị bắt vì xâm phạm bí mật thương mại.

Cô ta chỉ đích danh muốn tìm tôi.

Tôi đã đến.

Khi Hà Kiểu Kiểu nhìn thấy tôi, giống như nhìn thấy một vị cứu tinh.

"Cô Lục, cô có thể chuộc tôi ra được không?"

Tôi cụp mắt xuống nhìn cô ta: “Được.”

Cô ta thở phào nhẹ nhõm: “Vậy giúp tôi với.”

Tôi mỉm cười: “Nhưng tôi không muốn.”

Hà Kiểu Kiểu nghe được lời này sửng sốt một chút, sắc mặt đột nhiên thay đổi: "Tại sao! Cô nói cô sẽ bảo vệ tôi mà!"

“Tôi đã nói là tôi sẽ đảm bảo cho cô đủ cơm ăn áo mặc,” tôi gật đầu: “Không phải cô sẽ được nhà nước bao nuôi cơm ăn áo mặc trong nhiều năm tới sao."

Cô ta điên cuồng hét lên: "Tại sao cô lại làm điều này với tôi!"

Tôi vỗ tay về phía cửa.

Dì Lý bước vào.

Lần thứ hai Hà Kiểu Kiểu nhìn thấy bà, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.

Ta trầm giọng hỏi: “Cô còn nhớ, dì ấy là ai phải không?”

14

Tôi đã biết cách làm hài lòng người khác từ khi còn nhỏ.

Dường như đó là trực giác bẩm sinh, tôi rất giỏi trong việc phát hiện cảm xúc của người khác.

Cho nên tôi có nhiều bạn bè và nhận được nhiều lời khen ngợi từ nhiều người.

Nhưng tôi không có người bạn thân nào cả. Tuy nhiên, tôi không quan tâm, có thể duy trì sự hòa bình hời hợt cũng là một kỹ năng.

Tôi nghĩ mình sẽ ở trong tình trạng này cả đời.

Cho đến ngày tôi gặp được Lý Hàm Nguyệt.

15

Hôm đó, mẹ nói với tôi vài lời vì đã lâu không tập đàn nên tôi quá mệt mỏi.

Lúc đó tôi bướng bỉnh ngồi xổm trong vườn lặng lẽ khóc rất lâu.

Một lúc sau, tôi nhận thấy có một cô gái đang trốn ngoài cổng rào và nhìn tôi hồi lâu.

Loading...