Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Muốn cả chị lẫn em - 10

Cập nhật lúc: 2024-08-09 08:01:07
Lượt xem: 1,211

Không có hệ thống nhắc nhở, Tô Tinh Nguyệt tự nhiên không biết ta đột nhập vào trại của Tạ Thường Uyên.

Quả nhiên, khi đột nhập vào trại của Tạ Thường Uyên, ta nhìn thấy Tạ Thường Uyên đang ôm Tô Tinh Nguyệt đang khóc với đôi mắt mờ mịt, hai người quấn lấy nhau hôn nhau.

"Ôi trời ơi, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Muội muội phía sau ta đã hét lên trước.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Ta giống như bị một giáng đòn nặng nề, đầu gối khuỵu xuống, ta ngã xuống đất.

"Các người... các người ở sau lưng ta làm cái gì?" Ta run rẩy chỉ vào Tạ Thường Uyên cùng Tô Tinh Nguyệt.

"Vãn Vãn, không phải như nàng thấy đâu." Tạ Thường Uyên phản ứng rất nhanh, lập tức đẩy Tô Tinh Nguyệt ra.

Ta đẩy Tạ Thường Uyên ra và đứng cách hắn vài bước.

Đúng vậy, đêm nay chính là ta âm mưu chống lại Tô Tinh Nguyệt cùng Tạ Thường Uyên.

Ngay khi hệ thống của Tô Tinh Nguyệt bước vào thời gian bảo trì, ta đã yêu cầu A Mặc bỏ một ít tình dược vào bát trà của Tô Tinh Nguyệt, một phần lý do khiến Tô Tinh Nguyệt và Tạ Thường Uyên có thể hôn nhau say đắm cũng là vì tình dược.

Lượng tình dược này ta dùng rất nhỏ nên không ai có thể nhận ra, ta chỉ cho Tô Tinh Nguyệt uống. Ta đang đặt cược xem liệu Tạ Thường Uyên có thể chống lại sự cám dỗ hay không. Đáng tiếc Tạ Thường Uyên không phản kháng.

Nói thật, Tô Tinh Nguyệt khá thông minh, sau khi bị ta xô ngã, nàng ta chỉ hoảng sợ trong giây lát, sau đó liền khuỵu gối xuống và cầu xin ta nhường Tạ Thường Uyên cho mình, thậm chí còn khóc lóc mời phụ thân đến.

Tốt lắm, nàng đã chiến đấu như ta mong muốn!

Đêm hôm đó, chuyện này nhanh chóng khiến Thái hậu và Hoàng thượng kinh hãi, ta khóc đến đỏ mắt, cùng Tạ Thường Uyên và Tô Tinh Nguyệt quỳ xuống trước mặt Thái hậu và Hoàng thượng, phụ thân ta đứng ở bên cạnh.

Tô Tinh Nguyệt khóc như mưa, bảo là nàng ta đã yêu Tạ Thường Uyên từ lâu, giờ đây chuyện giữa nàng ta và Tạ Thường Uyên không thể giấu được nữa, nàng cầu xin được gả cho Tạ Thường Uyên.

Dù sao thì nàng ta sẽ rời đi sau khi đạt được mục tiêu của mình nên nàng đương nhiên không quan tâm đến danh tiếng hay những thứ tương tự.

Sau một hồi mắng mỏ khiển trách, để bảo vệ danh tiếng của Tô Tinh Nguyệt, phụ thân ta lại đề nghị ta và Tô Tinh Nguyệt cùng kết hôn với Tạ Thường Uyên. Thái hậu bằng lòng, ngay cả Tạ Thường Uyên cũng bằng lòng.

Nhưng ta không chấp nhận điều đó!

Ta rưng rưng nước mắt, giao Tạ Thường Uyên cho Tô Tinh Nguyệt, đồng thời nhân tiện cầu xin ban hôn cho ta và A Mặc.

Sau khi nghe được Thái hậu đồng ý gả cho Tạ Thường Uyên, trên mặt Tô Tinh Nguyệt thoáng qua một nụ cười nhàn nhạt. Nhưng sau khi nghe tin ta sắp gả A Mặc, Tạ Thường Uyên gần như không đành lòng. Hắn có thể chấp nhận cùng lúc cưới ta và Tô Tinh Nguyệt, nhưng hắn không thể chấp nhận ta gả cho người khác.

Hơn nữa, hơn mười năm qua, hắn đã quen với sự có mặt của ta trong cuộc đời mình, bây giờ làm sao hắn có thể chấp nhận sự biến mất đột ngột của ta khỏi thế giới của hắn ?

Nhưng ta không muốn dây dưa với hắn nữa nên xin được sự giúp đỡ của Thái hậu và Hoàng thượng. Ta xin Thái hậu sắp xếp tổ chức hôn lễ cho ta với A Mặc vào ngày 18 tháng 12 âm lịch, tức là ngày giỗ của mẫu thân ta, ta muốn được gả A Mặc một cách vinh quang vào ngày giỗ của người, để xóa đi sự tiếc nuối của mẫu thân vì đã không nhìn thấy ta trưởng thành.

Về phần hôn sự giữa Tô Tinh Nguyệt và Tạ Thường Uyên, ta đã xin Thái hậu hoãn lại đến năm sau, dù sao ta cũng là đại tỷ nên ta phải kết hôn trước, hơn nữa, chính là Tạ Thường Uyên và Tô Tinh Nguyệt phản bội ta trước, yêu cầu họ cưới sau ta không có gì là quá đáng.

Nhưng sau khi nghe được lời này, Tô Tinh Nguyệt lại bùng nổ, bởi vì nàng ta chỉ có hai năm để công lược, nếu năm sau kết hôn chắc chắn sẽ không thể hoàn thành sứ mệnh.

Buồn cười quá, hôm nay ta lập kế hoạch phá nhiệm vụ công lược của Tô Tinh Nguyệt. Với sự trợ giúp của hệ thống đó, nàng ta có rất nhiều cách để dụ dỗ Tạ Thường Uyên và những người khác để nàng ta kết hôn với Tạ Thường Uyên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/muon-ca-chi-lan-em/10.html.]

Thay vì chỉ chờ nàng ta hợp nhất với hệ thống để từng bước đạt được mục tiêu của của mình, tốt hơn là ta nên tấn công trước, ít nhất quyền chủ động nằm trong tay ta và ít nhất ta có cơ hội đạt được mọi thứ mình muốn!

Rõ ràng vào lúc này, đòn phản công của ta đã thành công!

Mặc cho nàng ta khóc lóc van xin, Thái hậu và Hoàng thượng cuối cùng vẫn không đồng ý thay đổi ngày thành hôn.

Không lâu sau, dưới sự xúi giục của Tô Tinh Nguyệt, Tạ Thường Uyên và phụ thân ta đã tìm ta và muốn ta đồng ý kết hôn cùng ngày với Tô Tinh Nguyệt.

Lần này, ta bình tĩnh kể cho Tạ Thường Uyên nghe mọi chuyện về Tô Tinh Nguyệt và hệ thống của nàng ta, bao gồm cả việc Tô Tinh Nguyệt muốn chinh phục hắn như thế nào.

Bất kể hắn có tin hay không, cuối cùng ta cũng đưa ra lựa chọn cho Tạ Thường Uyên, cho hắn chọn để Tô Tinh Nguyệt thất bại và ở lại thế giới này, hoặc chọn giúp nàng vượt qua nhiệm vụ công lược. Và lựa chọn cuối cùng của hắn là giúp Tô Tinh Nguyệt vượt qua nhiệm vụ công lược.

Lúc đó ta thấy nhẹ nhõm!

Cuối cùng, ta đồng ý với Tạ Thường Uyên là kết hôn cùng ngày với Tô Tinh Nguyệt vào ngày 18 tháng 12 âm lịch, ta chỉ nói với hắn một câu: “Tạ Thường Uyên, mười năm tình cảm kết thúc tại đây. Đây là lần cuối cùng ta làm theo ý nguyện của ngươi. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ không bao giờ liên quan gì đến nhau nữa.”

8 [16+]

Vào ngày 18 tháng 12 âm lịch, Phủ Thừa tướng được treo đèn lồng và trang trí đầy màu sắc!

Tô Tinh Nguyệt và ta kết hôn cùng ngày.

Ta nhìn thấy A Mặc, người đang mặc hỉ phục và mỉm cười bước về phía ta, và ta cũng nhìn thấy Tạ Thường Uyên, người đang nhìn ta có chút cô đơn. Thật đáng tiếc hôm nay ta chỉ để mắt đến chàng ám vệ của mình, và kể từ bây giờ sẽ luôn như vậy.

Ta mỉm cười nhìn chàng ám vệ của mình từng bước một theo chỉ dẫn của hỉ nương đến cưới ta, bế ta lên kiệu, cẩn thận bế ta qua lò than và yên ngựa, cuối cùng cũng vội vã bái đường với ta.

Trong suốt quá trình, ta thấy trên trán chàng lấm tấm mồ hôi, ta biết chàng không hề mệt mà còn lo lắng vì đây là lần đầu tiên chàng gặp phải chuyện như vậy!

Nhìn bộ dạng vụng về của A Mặc, hỉ nương không khỏi mỉm cười lắc đầu: "Thiếu niên này quả thực là một người thú vị. Nhìn bộ dạng này, chỉ sợ hắn không hiểu gì về chuyện nam nữ!"

Bất cứ khi nào ta cảm thấy A Mặc lo lắng, ta sẽ nhẹ nhàng nắm tay chàng để an ủi.

Trong đêm tân hôn, A Mặc say rượu, rõ ràng là rất say!

A Mặc sinh ra là ám vệ, bằng hữu của chàng đương nhiên cũng là ám vệ, ta không nhận ra họ, họ chỉ lặng lẽ đến uống một ly rượu hỉ rồi biến mất, nên bằng hữu của chàng không uống cùng chàng.

Những người chuốc say chàng là hai ca ca của ta và một đám bạn xấu của ca ca.

Là mật vụ, A Mặc không bao giờ uống rượu nhưng hai ca ca của ta và bằng hữu của họ lại rót rất nhiều rượu cho chàng, họ không muốn chàng uống hết mà chỉ muốn làm chàng xấu hổ.

A Mặc n--gốc nghếch không có ý định để lại chút rượu nào mà họ mời.

Cuối cùng, khi nhìn thấy A Mặc say khướt và bất tỉnh, hai vị ca ca của ta và bằng hữu của họ đã lén hét lên, nhanh chóng uống nốt chỗ rượu còn lại rồi đỡ A Mặc trở lại phòng tân hôn.

 

 

Loading...