Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 59

Cập nhật lúc: 2024-08-09 23:12:48
Lượt xem: 62

Lâm Thanh Nhạc cũng không ngờ hôm nay có nhiều người đến ăn như vậy, cô sợ Hứa Đinh Bạch không thoải mái, cho nên sấn đến bên cạnh anh nói nhỏ: “Hay là chúng ta không ăn nữa, chúng ta đi trước nhé.”

 

Hứa Đinh Bạch đúng thật là không thoải mái, đối với người khác, anh rất bài xích.

 

Nhưng biết Lâm Thanh Nhạc rất muốn ăn ở nhà hàng này, cũng biết những người đó đa số đều là bạn tốt của cô. Cho nên anh không muốn vì mình mà để cô phải tiếc nuối rời đi.

 

“Không sao, cậu ăn trước đi.”

 

“Được...”

 

“Không gọi pudding nướng sao?” Úc Gia Hữu nhìn lướt qua thực đơn, hỏi.

 

Lâm Thanh Nhạc nói: “Vừa rồi gọi đủ cho hai chúng tớ ăn, cho nên không gọi nữa, bây giờ các cậu có thể gọi món các cậu muốn ăn.”

 

Úc Gia Hữu: “Tớ gọi thêm mấy phần pudding, Thanh Nhạc, cậu thử xem, pudding nướng ở đây rất ngon.”

 

Lâm Thanh Nhạc: “Ừ, được.”

 

Một lát sau, Úc Gia Hữu lại hỏi: “Muốn ăn kem không?”

 

Lâm Thanh Nhạc ngước mắt thấy cậu ta đang nhìn mình, lắc đầu: “Không cần, cảm ơn.”

 

Tâm tư Lâm Thanh Nhạc đều ở trên người Hứa Đinh Bạch, cô sợ anh ở trước mặt nhiều người như vậy sẽ không quen.

 

“Xương sườn này ăn siêu ngon.” Cô gắp cho anh một miếng đồ ăn. Hứa Đinh Bạch không nói gì, rất tự nhiên ăn một miếng cô vừa gắp.

 

Nhưng thật ra ăn không thấy mùi vị gì, một là ở đây quá nhiều người, quả thật anh không thích ứng được. Thứ hai là ở đây còn có người cô từng nói đến, Úc Gia Hữu.

 

Khi còn nhỏ anh đã biết Úc Gia Hữu, người này rất ưu tú, lúc trước là vậy... Bây giờ vẫn như vậy.

 

“Thanh Nhạc, mọi người đều gọi thêm nước trái cây, hay cậu cũng gọi đi.” Là tiếng của Úc Gia Hữu.

 

Hứa Đinh Bạch hơi siết chặt đôi đũa, người này, hình như rất quan tâm đến cô ngốc Lâm Thanh Nhạc.

 

“Không cần không cần, tớ không uống.”

 

“Ồ.”

 

Lâm Thanh Nhạc rất bận tâm về Hứa Đinh Bạch, tất cả mọi người đều nhìn ra, bao gồm cả Yên Đới Dung.

 

Yên Đới Dung từ lúc ngồi xuống vẫn chưa nói gì, cô ta nhìn Lâm Thanh Nhạc gắp đồ ăn cho Hứa Đinh Bạch, nhìn Hứa Đinh Bạch không cự tuyệt chút nào mà ăn hết, cũng nhìn hai người nói thầm với nhau, giống như có lá chắn, ngăn cách bọn họ với bên ngoài.

 

Từ trước đến nay cô ta đều được mọi người chiều chuộng, đáy lòng rất không cam tâm... Hứa Đinh Bạch nghe theo lời người khác như vậy? Rõ ràng khi đối mặt với cô ta, anh cự tuyệt bằng những lời rất khó nghe!

 

“Tớ đi toilet một lát.” Đang ăn, Lâm Thanh Nhạc đứng dậy nói với mọi người.

 

“Được, cậu đi đi.” Nói xong, Tưởng Thư Nghệ thấy Lâm Thanh Nhạc không yên tâm nhìn Hứa Đinh Bạch, cười nói: “Yên tâm đi, chúng tớ đều ở đây, sẽ chờ cậu về.”

 

Tâm tư Lâm Thanh Nhạc bị Tưởng Thư Nghệ nhìn thấu, cô hơi ngượng ngùng, xoay người đi ra khỏi bàn ăn.

 

Tưởng Thư Nghệ thấy người đi rồi, nói với Hứa Đinh Bạch: “Thanh Nhạc đối xử với cậu rất tốt, đúng không?”

 

Hứa Đinh Bạch ý thức được là đang nói chuyện với mình, hơi nghiêng đầu hỏi: “Tưởng Thư Nghệ?”

 

“... Cậu biết tớ?”

 

“Đoán.” Hứa Đinh Bạch nói: “Không phải cậu thì là Vu Đình Đình.”

 

Vu Đình Đình ở bên cạnh nghe thấy tên mình từ trong miệng Hứa Đinh Bạch, ngay lập tức kích động đến đỏ mặt, cô ấy bắt đầu từ từ đánh giá Hứa Đinh Bạch, vừa đánh giá vừa cảm thấy đáng tiếc, đẹp trai như vậy, tại sao lại không nhìn được!

 

“Tớ, tớ là Vu Đình Đình! Tớ ở bên trái cậu.”

 

Hứa Đinh Bạch nghe vị trí cô ấy nói thì nghiêng đầu qua cười.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/loi-keo/chuong-59.html.]

Vu Đình Đình vô cùng vui vẻ: “Xem ra Thanh Nhạc đều đã nói về bọn tớ với cậu.”

 

“Ngẫu nhiên.”

 

“Hì hì, chúng tớ chính là bạn tốt nhất của Thanh Nhạc ở trường, đương nhiên là... chỉ trong phạm vi của trường học thôi.” Vu Đình Đình ý vị sâu xa cười: “Nếu là ngoài trường học, chắc chắn thân nhất với cậu.”

 

Hứa Đinh Bạch hơi cứng đờ, khoé miệng nhếch lên.

 

Tưởng Thư Nghệ: “Đúng vậy, dù sao, cô nàng kia cũng không vì chúng tớ mà đi thi vật lý.”

 

Hứa Đinh Bạch nghe câu này có hơi không đúng, khẽ nhíu mày: “Cái gì?”

 

Tưởng Thư Nghệ: “Cuộc thi vật lý đó, gần đây cậu ấy bị thời gian đè ép vì cuộc thi vật lý, còn không phải vì cậu sao, cậu ấy đối với cậu rất tốt.”

 

“...”

 

Tưởng Thư Nghệ: “Hi vọng lần này Thanh Nhạc sẽ được giải nhất! Lấy được 1 vạn tiền thưởng!”

 

Giải nhất cuộc thi vật lý, tiền thưởng? Vì anh?

 

Hứa Đinh Bạch: “...Không phải cậu ấy học vật lý tốt, nên được giáo viên của các cậu đề cử đi thi sao?”

 

Tưởng Thư Nghệ kỳ lạ nói: “Cuộc thi này thầy giáo không đề cử chúng tớ đi, tại vì đối với thi đại học cũng không có lợi gì, hơn nữa còn tốn thời gian. Thanh Nhạc vì tiền thưởng mới đi... Không phải hai cậu đã hẹn đi kiểm tra mắt sao?”

 

Cả người Hứa Đinh Bạch hoàn toàn ngây ngẩn.

 

Nói vậy, cô tham gia cuộc thi là vì anh.

 

Vì mắt anh, vì để cho anh có tiền kiểm tra mắt, cho nên bản thân mới vất vả như vậy?

 

Rõ ràng việc học ngày thường của cô đã đủ nhiều, vì anh mà làm cho bản thân vất vả hơn, cô thật là ngốc...

 

“Các cậu đang nói gì thế?” Lâm Thanh Nhạc đã trở lại, cô lau khô tay, kéo ghế ngồi xuống.

 

Nhưng cô vừa ngồi xuống, thì Hứa Đinh Bạch bên cạnh lại đứng dậy: “Ra ngoài với tôi.”

 

Lâm Thanh Nhạc: “Cậu phải về nhà sao?”

 

Hứa Đinh Bạch không nói gì, rời đi.

 

“Chờ tớ với, chờ tớ với.” Lâm Thanh Nhạc vội vàng đứng dậy, sau đó nói với mọi người: “Tớ đi trước đây, vừa rồi tớ đã thanh toán, các cậu cứ ăn từ từ.”

 

Lâm Thanh Nhạc đuổi kịp Hứa Đinh Bạch, kéo nhẹ tay áo anh muốn dẫn anh ra ngoài.

 

“Đứng lại.” Đột nhiên, Yên Đới Dung đứng dậy.

 

Lâm Thanh Nhạc nhìn qua.

 

Yên Đới Dung liếc nhìn Lâm Thanh Nhạc, cười nhạo nói: “Hứa Đinh Bạch, cậu đây là có ý gì?”

 

Ánh mắt Lâm Thanh Nhạc khó hiểu nhìn hai người họ, chỉ nghe Yên Đới Dung nói: “Nếu cậu muốn đi gặp bác sĩ, nếu cậu thiếu tiền thì hãy nói với tôi. Sao các cậu phải diễn cái vai khổ sở này, vì cậu mà liều mạng tham gia cuộc thi, vì cậu mà hèn hạ lấy một vạn tiền thưởng? Ồ, muốn chứng minh điều gì? Chứng minh cậu ta đối với cậu rất tốt sao?”

 

Ai cũng không đoán được đột nhiên Yên Đới Dung lại nói chuyện như vậy.

 

Tưởng Thư Nghệ và Vu Đình Đình đối với chuyện của Lâm Thanh Nhạc và Hứa Đinh Bạch cái biết cái không, thấy tình cảnh này thì đều ngây ngốc.

 

Úc Gia Hữu lại rất rõ ràng, thật ra lúc cậu ta nghe được nguyên nhân Lâm Thanh Nhạc tham gia cuộc thi, cậu ta cũng ngây ngẩn cả người. Cậu ta cho rằng Lâm Thanh Nhạc đối với Hứa Đinh Bạch chỉ là hơi tốt, chỉ là hơi tốt mà thôi...

 

Nhưng cậu ta không ngờ cô có thể vì Hứa Đinh Bạch mà làm đến mức này.

 

“Đới Dung, em muốn làm gì?” Úc Gia Hữu kéo cô ta lại.

 

Yên Đới Dung đẩy cậu ta ra, cô ta nhìn chằm chằm Hứa Đinh Bạch tự nhiên để cho Lâm Thanh Nhạc kéo ống tay áo của anh, cô ta ghen ghét đến cùng cực.

 

Vốn dĩ cô ta muốn duy trì hình tượng dịu dàng, nhưng đến giờ phút này, cô ta không thể kiềm chế được nữa. Nội tâm cô ta cảm thấy mất sạch mặt mũi, cảm thấy hít thở không thông!

Loading...