Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lôi Kéo - Chương 124

Cập nhật lúc: 2024-08-19 22:05:53
Lượt xem: 30

"Vậy bây giờ cũng như vậy." Trên mặt Hứa Đinh Bạch không có cảm xúc, nhưng từng câu từng chữ nói ra đều mang theo hơi nóng: "Bây giờ là do chính tôi muốn đưa cậu về, chính tôi muốn che mưa cho cậu, chính tôi muốn giúp cậu thôi."

 

Lâm Thanh Nhạc khẽ run lên, chỉ thấy anh đang tiến thêm một bước về phía cô.

 

"Lâm Thanh Nhạc, lần uống rượu lúc đi công tác chắc cậu không quên."

 

Lâm Thanh Nhạc nhanh chóng ngước mắt lên, hoảng loạn muốn giải thích, nhưng anh cũng không để cô nói: "Nếu như cậu thật sự đã quên cũng không sao, tôi có thể nói lại một lần nữa."

 

Cô nhìn anh, cổ họng như bị chặn lại.

 

Hứa Đinh Bạch nói: "Tất cả những cố gắng của tôi là chỉ để gặp lại cậu, chăm sóc cậu. Tôi biết, Lâm Thanh Nhạc năm mười sáu tuổi bây giờ đã trưởng thành, cô ấy rất ưu tú, không cần người khác chăm sóc. Nhưng tôi muốn cô ấy cho tôi một cơ hội, tôi muốn cô ấy có thể ở bên cạnh tôi giống như trước kia."

 

Chỉ mấy câu đơn giản nhưng lại khiến Lâm Thanh Nhạc ngây người không biết làm sao, chỉ cảm thấy tai mình càng ngày càng nóng, m.á.u trong người cũng thay đổi.

 

Không có những lời nói hoa mỹ, cũng không phải những lời nói ngọt ngào, thế nhưng cô biết anh đang nói gì.

 

"Tớ..."

 

“Tôi không cần cậu lập tức trả lời tôi." Hứa Đinh Bạch nhìn vành tai đỏ ửng của cô, nói: "Cậu cứ suy nghĩ đi, tôi chờ câu trả lời của cậu."

 

Hứa Đinh Bạch rời đi khi nào, cô đóng cửa thế nào, cuối cùng cô về phòng như thế nào, cô đều không nhớ.

 

Đoạn ký ức ngắn đó bị anh làm cho biến mất không còn một mảnh, Lâm Thanh Nhạc chôn mặt trong chăn, trong đầu chỉ còn ánh mắt chăm chú trước khi đi của anh.

 

Anh... mới tỏ tình với cô sao?

 

Lúc học đại học, Lâm Thanh Nhạc cũng không ít lần được tỏ tình, nhưng cô không như hiện tại bao giờ, đã nghe xong lâu như vậy mà vẫn cảm thấy tim mình một giây sau có thể nhảy ra khỏi lồng ngực.

 

Ở bên cạnh anh... ở bên cạnh anh...

 

Anh muốn ở bên cạnh cô sao.

 

Nhưng họ mới gặp lại nhau chưa được bao lâu, anh nói muốn như trước kia... Đây không phải là từ lúc đó đã thích cô rồi?

 

Cũng giống như cô sao.

 

Lâm Thanh Nhạc ý thức được điều đó liền kêu lên một tiếng, nhấc chăn ở bên cạnh lên quấn chặt mình vào bên trong.

 

Sau khi gặp lại, cô không nghĩ hai người sẽ xảy ra chuyện gì, nhưng thật không ngờ.

 

Cô cho rằng mình sẽ giận anh, sẽ nhớ tính xấu của anh, sẽ giữ mối quan hệ bạn bè với anh, sẽ không có suy nghĩ khác đối với anh.

 

Nhưng hiện tại nghe nhịp tim không bình thường của mình, cô mới hiểu được... có một số chuyện, cô không thể kiểm soát được.

 

Trải qua một đêm ngắn ngủi bị Hứa Đinh Bạch oanh tạc, Lâm Thanh Nhạc trong lòng loạn hết cả lên, ngày hôm sau cô còn không muốn đến công ty.

 

Nhưng người nào đó đến một chút ý định để cho cô thích ứng cũng không có, trước giờ trưa cô liền nhận được tin nhắn của anh.

 

[Mấy giờ đi ăn cơm?]

 

Bây giờ Lâm Thanh Nhạc chỉ cần nhìn thấy tin nhắn của anh là tim cũng đập rộn lên: [Bây giờ…]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/loi-keo/chuong-124.html.]

Hứa Đinh Bạch: [Cùng ăn với nhau ở nhà ăn đi.]

 

Lâm Thanh Nhạc sững sờ, chuyện tối qua cô còn chưa nghĩ xong đâu, bây giờ liền muốn ăn cơm cùng nhau luôn rồi? Lại còn ở nhà ăn công ty... Lần trước ăn cùng một chỗ đã bị người khác nhìn, cô không muốn!

 

[Chuyện đó, đột nhiên tổng giám có việc, chắc phải một lúc nữa tớ mới ăn trưa, cậu ăn trước đi.]

 

Hứa Đinh Bạch chưa trả lời.

 

Lâm Thanh Nhạc nghĩ chắc anh sẽ không muốn ăn trưa cùng cô nữa. Thế là cô để điện thoại xuống, vỗ vỗ mặt mình, ôi... Tự nhiên cảm thấy thật khẩn trương.

 

"Thanh Nhạc." Không lâu sau, tổng giám Thành đi tới.

 

Lâm Thanh Nhạc: "Tổng giám."

 

Tổng giám Thành: "Kế hoạch lần trước của chúng ta có liên quan đến đĩa nhạc tuyên truyền du lịch, cô đưa qua cho Hứa tổng xem một chút đi."

 

Lâm Thanh Nhạc: "Hả? Bây giờ sao?"

 

Tổng giám Thành: "Bây giờ, vất vả cho cô quá, cô trực tiếp tới phòng làm việc nhé."

 

Có thể... trùng hợp như vậy sao?

 

"Tôi, tôi gửi mail cho Hứa tổng được không?"

 

"Không được, Hứa tổng vừa mới gọi cho tôi nói muốn chúng ta giải thích kĩ một chút, muốn chúng ta nói trước mặt anh ta."

 

Lâm Thanh Nhạc: "..."

 

"Cô đi chút đi, Hứa tổng tập kích bất ngờ, cô đừng thắc mắc."

 

"Sẽ không..."

 

"Được, vậy mau đi đi."

 

"... Được."

 

Tổng giám Thành đi rồi, Lâm Thanh Nhạc yên lặng đóng máy tính lại, sau đó từ từ đứng lên...

 

Chính là trùng hợp như vậy đó.

 

Lâm Thanh Nhạc đi thang máy lên tầng cao nhất của tổng giám đốc.

 

Sau khi đến ngoài phòng làm việc, Jason còn khách khí mở cửa cho cô: "Buổi trưa tốt lành, phó giám đốc Lâm."

 

"Buổi trưa tốt lành."

 

"Đồ ăn đều đã chuẩn bị xong, tôi còn mua bánh gato vị cô thích nữa, là vị vani đó."

 

Lâm Thanh Nhạc: "... Cảm ơn."

 

Lâm Thanh Nhạc đi vào, Jason lại giúp cô đóng cửa lại.

 

"Đến đây." Hứa Đinh Bạch ngồi trên ghế sô pha, trên bàn đã bày sẵn đồ ăn trưa, anh thấy cô không nhúc nhích, quay lại nhìn cô: "Máy tính đâu, không mang sao?"

Loading...