Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lấy phải cô vợ lăng loàn - 2

Cập nhật lúc: 2024-07-09 20:47:17
Lượt xem: 570

3

Tôi thực sự không ngủ được nên phải đi tìm Lý Dương, ở thành phố Thượng Hải này, nếu có ai tôi tin tưởng thì chỉ còn lại một mình hắn.

Lý Dương là tuýp đàn ông chơi bời, tiền kiếm được hàng tháng bao nhiêu tiêu bấy nhiêu và thay bạn gái như thay áo.

 

Lý Dương hỏi tôi có muốn đến hộp đêm uống rượu không.

 

Tôi thực sự muốn từ chối, nhưng khi nghĩ đến sự thờ ơ của Hoàng Ly, tôi cảm thấy tức giận trong lòng và tôi đồng ý ngay lập tức.

 

Ngay khi tôi và Lý Dương chuẩn bị ra ngoài, tôi vô tình nhìn thấy một bật lửa Zippo phía sau TV của hắn.

 

4

 

Toàn thân tôi như bị điện giật, chẳng lẽ người đàn ông đó là Lý Dương?

Nhưng tôi tự trấn an rằng mình đã quá lo lắng rồi, Lý Dương là người anh em tốt nhất của tôi, làm sao hắn có thể lừa dối tôi?

 

Khi chán nản, con người sẽ muốn uống nhiều rượu. Lúc tôi say, Lý Dương hỏi tôi: " Em trai, anh có muốn tìm một cô gái không?"

 

"Quên đi, tôi không cần." Tôi từ chối.

 

Hoàng Ly có phản bội tôi hay không chưa nói, hiện tại vợ còn đang mang thai, tôi lại đi tìm người phụ nữ khác sau lưng cô ta, tôi đáng mặt đàn ông sao?

 

5

 

Sau đó tôi đã ném hết mớ bòng bong xuống sông Hoàng Phố và hoàn toàn say khướt.

 

Khi tôi tỉnh dậy, tôi đã ở trong khách sạn và có một người phụ nữ nằm bên cạnh tôi...

 

6

 

Lúc này, cửa phòng đột nhiên bị gõ mở, sau đó là một tiếng hét, tôi sững người một chút, hóa ra là tiếng hét của Hoàng Ly.

 

Hoàng Ly ngã ở cửa, khuôn mặt tái nhợt, và điều khiến tôi sốc nhất là cha mẹ tôi cũng ở đó.

 

Nhìn cha mẹ mình mà đầu óc tôi trống rỗng, tôi quay lại nhìn cô gái kia, cô ta đã kéo quần áo ra mặc vào rồi hốt hoảng nhìn tôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lay-phai-co-vo-lang-loan/2.html.]

 

Không khí đông cứng lại ngay lập tức, tôi có hơi choáng ngợp.

 

Mẹ tôi lao đến tát tôi một cái thật mạnh, bà chỉ vào tôi, tay run run, nét mặt méo xệch, đôi mắt đỏ hoe cứ nhìn tôi chằm chằm.

 

Tôi muốn giải thích rõ ràng, nhưng tôi không thể nói, bất lực không thể giải thích, sự thật đang phơi bày trước mặt,  tôi còn có thể giải thích cái gì?

 

Tôi thấy nóng bừng cả mặt, hàng vạn mũi kim đ.â.m vào tim, đau đến không thở nổi, nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của cha mẹ mình, tim tôi càng đau nhói.

 

Lúc này, Hoàng Ly đột nhiên hét lên một tiếng, tôi vội nhìn sang, chỉ thấy trên mặt đất có một vũng máu.

 

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

Cô ta đang mang thai, tôi vội chạy đến đỡ cô ta nhưng Hoàng Ly đã đẩy tôi ra.

 

Nhìn ánh mắt tuyệt vọng của Hoàng Ly, tôi biết cô ta đang trách tôi, chắc chắn cô ta hận tôi c//hết đi được, tôi không nói được lời nào, chỉ còn biết gọi xe cấp cứu.

 

Sau đó tôi không biết làm thế nào mà tôi đến được bệnh viện, bố tôi không nói nhiều, cánh tay của ông ấy run rẩy, rõ ràng là ông ấy đang giận tôi.

 

Sau đó, cha mẹ của Hoàng Ly cũng đến, mẹ vợ xông vào đánh tôi. Cha mẹ vợ nhất trí cho rằng chúng tôi phải ly hôn. Cha mẹ tôi cũng lại nghiêm khắc chỉ trích tôi, nhưng họ cầu xin chúng tôi đừng ly hôn.

 

Cha mẹ tôi chịu lép vế, nhún nhường trước mặt cha mẹ Hoàng Ly, điều đó khiến tôi cảm thấy rất khó chịu, lỗi là của tôi.

 

Không lâu sau, Hoàng Ly đã kiểm tra xong. Mặc dù cô ta không sao nhưng đứa trẻ đã không còn nữa. Đây chắc chắn là một đòn giáng mạnh xuống tôi và cha mẹ hai bên. Cha mẹ tôi chỉ có thể một lần nữa cầu xin chúng tôi đừng ly hôn, thậm chí bố tôi suýt nữa quỳ xuống trước xin lỗi cha mẹ cô ta.

 

Tôi không chịu được cảnh này nên vội chạy lên sân thượng, nhìn Thượng Hải về đêm tấp nập, cảm giác tội lỗi trong lòng dâng lên tột độ, thậm chí tôi còn có ý định nhảy lầu tự tử.

7

 

Sau khi cha mẹ tôi năn nỉ mãi, Hoàng Ly cuối cùng cũng đồng ý không ly hôn với tôi, nhưng cô ta có một điều kiện.

 

Rất đơn giản, nếu sau này tôi lại phạm sai lầm, tôi sẽ phải ra khỏi nhà.

 

Tôi cứ tưởng cô ta chỉ nói suông thôi, ai ngờ cô ta lại đưa ra một tờ giấy thỏa thuận, một khi tôi ký vào đó, nó sẽ chính thức có hiệu lực.

 

Sau khi xuất viện, Hoàng Ly vẫn ngủ ở phòng ngủ phụ mỗi ngày, tôi yêu cầu cô ta chuyển về phòng ngủ chính, nhưng cô ta nói rằng đó là hình phạt dành cho tôi, khi tâm trạng tốt hơn, cô ta sẽ tự nhiên chuyển về.

Tôi đã cố gắng tiếp xúc với cô ta, nhưng lần nào Hoàng Ly cũng từ chối với lý do cô ta vẫn chưa vượt qua được rào cản trong lòng.

 

Nhưng tôi luôn cảm thấy rằng Hoàng Ly dường như cố ý làm điều đó, cô ta không tiếp xúc với tôi, dường như là để trốn tránh điều gì đó.

 

Loading...