Chạm để tắt
Chạm để tắt

Lạc Ngọc Vãn - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 13:55:16
Lượt xem: 961

12

Ta đã cướp đi tình yêu của Tạ Ngọc Cẩm, nàng ta hoảng sợ. Vì vậy, nàng ta đã dùng cách hèn hạ nhất để làm hại ta.

Khi nàng ta dẫn Tiêu Cảnh Lan đi bắt kẻ gian dâm, ta và Linh Nhi đang thêu đôi giày đầu hổ cho các tiểu hài tử.

Vị Ương Cung vốn dĩ rất yên bình nhưng nàng ta đã phá vỡ sự im lặng bằng sự hung hãn của mình. Tạ Ngọc Cẩm ra lệnh cho người phong tỏa tẩm cung của ta, nói rằng nàng ta sẽ lục tung để tìm ra kẻ thong dâm với ta.

Tiêu Cảnh Lan đứng sang một bên, vẻ mặt u ám đến mức sắp nhỏ giọt. Ta giả vờ hoảng hốt: “Trong cung có thích khách sao?”

"Ngươi đang giả vờ làm gì?" Tạ Ngọc Cẩm cười đắc ý: "Người của Vị Ương Cung báo cho ta ngươi dung túng gian phu, làm ô uế hậu cung."

Ta quỳ xuống kêu lên: “Tâu bệ hạ, thần thiếp không có.”

Nhưng Tiêu Cảnh Lan không hề lay chuyển. Tạ Ngọc Cẩm nhếch lên khóe miệng: "Tìm cho ta!"

"Chờ một chút!" Ta đứng lên, "Thần thiếp là phi tần của bệ hạ, tuy rằng không cao quý bằng hoàng hậu, nhưng là có liên quan đến danh dự của bệ hạ."

“Nếu không có thì sợ cái gì?” Tạ Ngọc Cẩm sờ sờ huyệt phượng trên thái dương: “Ngươi đang trì hoãn thời gian à?”

"Việc này liên quan đến phi tần và danh dự của bệ hạ, thần thiếp hy vọng bệ hạ sẽ quyết định." Ta quỳ xuống trước mặt Tiêu Cảnh Lan.

Nhưng hắn chỉ lạnh lùng nói: "Vậy thì tra xét đi. Nếu nàng vô tội, trẫm sẽ thay nàng quyết định."

Không phát hiện được gì, Tạ Ngọc Cẩm tức giận: "Không thể nào! Cẩn thận tìm cho ta, đừng bỏ sót ngóc ngách nào!"

Lục soát một lúc, Liên Hoa lắc đầu với nàng ta.

"Tỷ tỷ, ta chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với nàng, tại sao nàng lại vu khống ta?" Ta quỳ xuống nhìn Tiêu Cảnh Lan: "Cầu xin bệ hạ hãy quyết định thay cho thần thiếp!"

"Bệ hạ, xin hãy nghe thần thiếp giải thích..." Tạ Ngọc Cẩm đầy hoảng sợ.

Nhưng làm sao nàng ta có thể giải thích được? Nàng ta đã cài người vào Vị Ương Cung. Còn ta không phải người c--hết, nàng ta có thể cài cắm tỳ nữ trong Vị Ương Cung, ta không thể để một người chỉ điểm bên cạnh nàng ta sao?

Ngay từ đầu, ta đã có cái nhìn toàn cảnh về mọi hành động của Tạ Ngọc Cẩm, nhưng ta không vạch trần chỉ để giáng cho nàng ta một đòn chí mạng. Giờ đã đến lúc rồi.

Linh Chi muốn thanh minh, nàng cầm đôi giày đầu hổ thêu nửa quỳ xuống bên cạnh ta: “Xin bệ hạ hãy quyết định.

“Nương nương bị trầm cảm kể từ khi sảy thai và nhốt mình trong cung suốt ngày.

“Hàng ngày ngoại trừ nấu canh dâng cho bệ hạ, người và nô tỳ cùng nhau thêu giày đầu hổ, nói sẽ đưa đến Đại Tường Quốc Tự cầu nguyện cho tiểu hoàng tử chưa chào đời…”

"Đủ rồi." Ta trực tiếp ngắt lời nàng: "Ngươi đang làm gì với tất cả những điều này?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/lac-ngoc-van/8.html.]

Ta ngất đi vì khóc.

13

Tạ Ngọc Cẩm quá tham lam, muốn có quyền lực và tất cả tình yêu của Tiêu Cảnh Lan. Nhưng ta thì khác, ta chỉ muốn dùng hắn làm vũ khí trả thù của mình. Cho nên nếu cùng ta đánh nhau, Tạ Ngọc Cẩm nhất định sẽ thua.

Nàng ta ta dám dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy để hãm hại ta, nàng ta chắc chắn phải gánh lấy hậu quả.

Trong những ngày nàng ta lại bị thất sủng, Tiêu Cảnh Lan đã sủng ái một cung nữ họ Hà.

Cung nữ đó tú mỹ đến mức lần đầu tiên được được sủng ái đã được phong là mỹ nhân. Bụng nàng cũng sớm có long thai. Cùng lúc đó, ngoại tổ phụ của Tạ Ngọc Cẩm là Vương Thừa tướng bị buộc tội buôn quan bán chức.

Tiêu Cảnh Lan vô cùng tức giận và bắt giữ toàn bộ người của Vương thị.

[Bạn đang đọc truyện của Nhân Trí page đăng tại Monkeyd.vn]

Tạ Ngọc Cẩm hàng ngày đến ngự thư phòng tháo trâm của mình để nhận tội, và Hà Mỹ nhân cũng thổi gió trên gối mỗi ngày.

Tiêu Cảnh Lan có ham muốn cao trong chuyện chăn gối nhưng Tạ Ngọc Cẩm chỉ hỏi một câu vì sao không tha thứ cho ngoại tổ phụ của Hoàng hậu, Tiêu Cảnh Lan liền trả nàng ta trở về nguyên vẹn.

Ta không ngạc nhiên. Khi Tiêu Cảnh Lan trở thành vật chắn của Vương thị, Tạ thị cũng chưa từng thương xót hắn, thậm chí còn thay thế đích nữ đã đính hôn với hắn bằng một thứ nữ như ta.

Không có người nhắc tới, nhưng bây giờ Tạ Ngọc Cẩm mỗi ngày đều nhắc nhở hắn, hắn làm sao có thể vui vẻ được?

Hắn ra lệnh đưa Tạ Ngọc Cẩm trở lại Phượng Nghi Cung, đồng thời hạ lệnh rằng bất cứ ai cầu xin thay cho Vương thị cũng sẽ bị trừng phạt.

Lúc Vương Thừa tướng sắp c--hết, Tạ Ngọc Cẩm mang long thai. Đây là đích tử của Tiêu Cảnh Lan và hắn rất coi trọng. Hắn thậm chí còn hứa rằng nếu Tạ Ngọc Cẩm sinh ra hoàng tử, hắn ta sẽ ân xá cho thiên hạ. Tạ Ngọc Cẩm luôn may mắn như vậy.

Nhưng mang thai trong cung không phải là kỹ năng, có thể sinh hài tử và nuôi được hài tử mới là kỹ năng.

Trong dạ yến, Hà Mỹ nhân không muốn đồ ăn cay và uống liền ba bát canh mận chua. Hà Mỹ nhân không thể rời mắt khi nhìn thấy quả mận chua.

Nhìn thấy bộ dạng của nàng, Tiêu Cảnh Lan nói rằng nàng ngang ngược nhưng lại ra lệnh đưa hết mận chua về cung của Hà Mỹ nhân.

Tạ Ngọc Cẩm ở một bên cũng gọi một bát canh mận chua. Tiêu Cảnh Lan sau đó đã nhớ đến nàng ta và đưa cho nàng ta một nửa bát canh mận chua đã đưa cho Hà Mỹ nhân.

Ta nói đùa: “Bệ hạ thật là keo kiệt, canh đã đưa hết cho Hà muội, bây giờ lại muốn lấy lại một nửa.”

Tiêu Cảnh Lan nhìn ta rồi lại nhìn Hà Mỹ nhân: “Sao trẫm có thể keo kiệt như vậy? Trẫm thấy lần này cống phẩm có nhiều mận chua như vậy, còn tưởng rằng một mình Hà Mỹ nhân không thể ăn hết được, cho nên trẫm mới chia sẻ một ít cho Hoàng hậu."

Trước đây nếu có điều gì tốt đẹp, hắn luôn đưa cho Tạ Ngọc Cẩm, Tạ Ngọc Cẩm sẽ chọn ra những thứ mình muốn trước khi kịp đến lượt người khác.

Bây giờ bắt nàng ta nhặt những gì người khác để lại có lẽ còn khó chịu hơn việc g--iết nàng ta. Chắc chắn rồi, nàng ta không còn có thể giữ được mặt mũi nữa.

Mệnh phụ lớn tuổi chỉ vào Hà Mỹ nhân, nói bụng nàng nhọn, nhất định là hoàng tử.

Lời này truyền đến tai Tiêu Cảnh Lan, hắn lập tức phong cho Hà Mỹ Nhân làm Tiệp Dư (nữ quan thời xưa, là phi tần của vua chúa.)

Loading...