Chạm để tắt
Chạm để tắt

Kiêu ngạo - 1

Cập nhật lúc: 2024-07-13 14:44:53
Lượt xem: 811

Chồng sắp cưới Tạ Yến Từ của tôi cuồng nhiệt theo đuổi một nữ sinh đại học nghèo khó.

 

Nữ sinh đó trong trẻo nhưng lạnh lùng kiêu ngạo, không cam lòng bị những kẻ quyền quý đùa bỡn như chim hoàng yến trong tay họ.

 

Cô ta dừng xe của tôi dưới trời mưa lớn và nói với vẻ mặt bướng bỉnh: "Cô Lê, xin hãy chăm sóc cho chồng sắp cưới của cô. Tôi tuy nghèo nhưng tôi không phải là người có thể tùy ý hạ nhục."

 

Để không làm nhục cô ta, Tạ Yến Từ quay lưng hủy hôn ước với tôi, bỏ ra 200 triệu để cưới nữ sinh đó.

 

Ba năm sau, tôi lại đính hôn.

 

Tạ Yến Từ không mời mà đến, ở tiệc đính hôn của tôi uống đến xuất huyết dạ dày, được đưa đến bệnh viện cấp cứu.

 

Diệp Thanh Sương, người đã đã trở thành Tạ phu nhân xông vào phòng làm việc của tôi, nghiến răng nghiến lợi chất vấn: "Hiện tại mọi người đều biết cô là người trong mộng mà Tạ Yến Từ không quên được, tôi đã trở thành trò cười trong giới, Lê Mạn Thư hẳn là cô rất đắc ý?"

 

1

 

Xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh lại. Mọi người đều biết, lúc trước hai nhà Lê, Tạ bởi vì một nữ sinh đó mà cãi vã lớn, cuối cùng kết thúc khi cô ta được gả vào hào môn. Không nghĩ tới vở kịch hay này còn có tập tiếp theo.

 

Tôi nhịn không được hơi nhíu mày.

 

Diệp Thanh Sương làm phu nhân hào môn đã ba năm nhưng vẫn lỗ mãng như vậy sao. Vì vậy, tôi hờ hững nói: "Tạ phu nhân, tôi và cô cũng không quen thuộc đến mức có thể gọi thẳng tên, lần sau xin gọi tôi là tổng giám đốc Lê hoặc cô Lê, có việc tìm xin hẹn trước với thư ký của tôi.”

 

Sắc mặt Diệp Thanh Sương trắng bệch, có chút khó xử, còn tôi thì tâm tĩnh như nước, nhàn nhạt nhìn về phía cô ta.

 

Toàn thân Diệp Thanh Sương được bao phủ bởi những hàng hiệu xa xỉ, khác hoàn toàn với nữ sinh viên nghèo ba năm trước nhưng vẻ mặt vẫn lạnh lùng và bướng bỉnh như ngày nào.

 

Ba năm trước.

 

Tạ Yến Từ nói với tôi, anh ta bị thu hút bởi khí chất độc đáo của Diệp Thanh Sương, tuy nghèo khó nhưng cô ta có nhân cách, đó là điều mà những người như chúng tôi thiếu nhất.

 

Người trong giới này đều là lợi ích trên hết, ngay cả hôn nhân cũng có thể lợi dụng. Việc các cặp vợ chồng có niềm vui riêng là điều bình thường.

 

Cho nên có người nói cho tôi biết, lúc Tạ Yến Từ đang cuồng nhiệt theo đuổi một nữ sinh khoa tiếng Trung, tôi cũng không thèm để ý, lúc Diệp Thanh Sương tới tìm tôi, tôi cũng không thèm để ý. Nhưng tôi quả thật không nghĩ tới, Tạ Yến Từ lại vì cô ta mà từ hôn với tôi.

 

Tôi bình tĩnh hỏi anh ta: "Anh quyết định rồi sao? Tạ Yến Từ, thật ra anh ở bên ngoài như thế nào, tôi cũng sẽ không quản anh.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/kieu-ngao/1.html.]

Tạ Yến Từ nghe xong mặt tối sầm lại, anh ta trầm mặc một lúc lâu, nói: "Cô ấy không giống với những phụ nữ bên ngoài, cô ấy căn bản không cần tiền của tôi."

 

Tất nhiên là khác rồi, cô ta muốn có nhiều hơn những người phụ nữ ngoài kia. Tôi cảm thấy rất buồn cười, trong vũng lầy bẩn thỉu của một gia đình quý tộc, một người ngây thơ trong sáng như Tạ Yến Từ thực sự có thể được nuôi dưỡng.

 

Tôi đã đồng ý từ hôn.

 

Cái giá phải trả là nhà họ Tạ đem hạng mục hơn trăm triệu của Bình Kinh cho tôi.

 

Đạt được thỏa thuận, trước khi đi Tạ Yến Từ đột nhiên hỏi tôi: "Mạn Thư, em có từng yêu anh không?"

 

Lúc đó tôi cũng không trả lời, nhưng thật ra, tôi đã từng thích anh ta.

 

2

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

 

Cha mẹ tôi cũng có cuộc hôn nhân liên doanh. Mẹ tôi thật không may, trong cuộc hôn nhân tràn ngập lợi ích, bà đã yêu cha tôi. Nhưng cha tôi là một lãng tử, ông ấy ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, cuối cùng c..hết trên giường tình nhân.

 

Mẹ tôi không thể chấp nhận được, bà lâm bệnh nặng, sau khi khỏi bệnh, bà bắt đầu hết lòng phụng sự Phật và không quan tâm đến chuyện thế tục.

 

Đối với cái c..hết mất hết thể diện của cha tôi, ông nội tôi cảm thấy vô cùng thất vọng, ngay cả tôi ông cũng không muốn gặp. Tôi dần dần trở thành một nhân vật bị bỏ rơi và bị gạt ra ngoài lề xã hội.

 

Cho đến khi Tạ Yến Từ đến nhà làm khách, cho tôi một viên chocolate, chúng tôi dần dần chơi với nhau, như hình với bóng. Lúc này, ông nội tôi mới một lần nữa chú ý tới tôi.

 

Sau khi tôi tốt nghiệp đại học, ông nội phải chọn lại người thừa kế. Tôi không phải là người duy nhất, bởi vì ngoại trừ cha tôi ra, ông nội còn có hai người con gái và một người con riêng là Lê Hữu Nhiên.

 

Các cô của tôi chỉ muốn ngồi mát ăn bát vàng, đối với việc kế thừa gia nghiệp cũng không có hứng thú, thân là con riêng, Lê Hữu Nhiên trở thành đối thủ lớn nhất của tôi.

 

Mỗi ngày, tôi đều chịu áp lực rất lớn, phấn đấu đạt được một ít thành tích, chứng minh thực lực của mình.

 

Tôi cũng xem như không tệ, thành tích công ty tăng lên mấy lần, nhưng những thứ đó cũng không khiến ông nội đối xử với tôi khác đi.

 

Cho đến khi tôi đính hôn với Tạ Yến Từ.

 

Nhà họ Tạ là gia tộc lâu đời đủ để so sánh với Nhà họ Lê, hai nhà Tạ - Lê liên hôn, chắc canh ta sẽ làm cho đôi bên cùng có lợi.

 

Lúc này ông nội mới chính thức tuyên bố rằng tôi sẽ tiếp quản gia nghiệp nhà nhọ Lê, trở thành người thừa kế mới.

 

Tạ Yến Từ từng hai lần cứu tôi thoái khỏi rắc rối, cho nên tôi động tâm với anh ta là chuyện hết sức bình thường. Nhưng những nhịp tim tầm thường đó không còn quan trọng nữa sau khi Diệp Thanh Sương xuất hiện.

Loading...