Chạm để tắt
Chạm để tắt

Không cam lòng - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-08 20:28:48
Lượt xem: 838

Tôi tắt điện thoại và đi làm việc riêng của mình.

Có lẽ vì tôi không trả lời tin nhắn của Thẩm Dục nên một lúc sau, anh chụp ảnh màn hình và gửi cho tôi, đó là một bình luận trong vòng bạn bè của anh.

Một người bạn tốt nhận xét: [Tớ biết ngay 2 người các cậu quanh đi quẩn lại vẫn sẽ ở bên nhau. Trên đời này không có ai đẹp đôi hơn các cậu.]

Tôi bật cười.

 Thẩm Dục và tôi quả thực rất hợp nhau.

Anh đã quen với việc được mọi người xung quanh khen ngợi. Anh có vẻ là người dễ tính nhưng thực ra lại cực kỳ kén chọn.

Tôi từng hỏi Thẩm Dục tại sao anh lại muốn ở bên tôi.

Anh lơ đễnh nhìn tôi và nói với giọng thản nhiên: “Bởi vì em là người giỏi nhất trong đám đông.”

Tôi bật cười. Từ lúc sinh ra Thẩm Dục đã có đồ ăn ngon nhất, quần áo đẹp nhất, nên khi tìm bạn gái, anh cũng nên tìm người đẹp nhất trong đám đông.

Trước khi Thẩm Dục thay đổi ý định và yêu người khác, trong mắt mọi người, chúng tôi là cặp đôi phù hợp nhất.

Khi học cùng nhau ở trường cấp 3, chúng tôi được đánh giá là người hợp nhau nhất trường trong hai năm liên tiếp. Thẩm Dục là người đẹp trai nhất toàn trường, là một người đàn ông kiêu hãnh, học giỏi và gia cảnh tốt.

Tất nhiên tôi cũng không tệ. Tôi rất xinh đẹp. Tôi không chỉ học giỏi mà còn thường xuyên xuất hiện trên sân khấu vào các buổi tối ở trường, dẫn chương trình, chơi piano và nhảy solo.. .

Khi ở bên nhau, chúng tôi được mọi người yêu quý, là mối tình đầu của nhau.

Cho nên tôi làm sao cũng không nghĩ tới, lúc học đại học ở nơi khác, anh có thể thay lòng đổi dạ yêu người khác nhanh như vậy.

4.

Đó là tháng đầu tiên sau khi mất liên lạc với Thẩm Dục, tôi bị ngã cầu thang.

Cuối cùng tôi cũng tìm được lý do để liên lạc với Thẩm Dục và gửi cho anh một bức ảnh.

Hình ảnh mắt cá chân của tôi bị bó bột.

Tôi đã giả lơ ngay từ khi gửi nó, cố tình kiềm chế bản thân không nhìn vào WeChat.

Nhiều bạn bè và bạn cùng lớp đã đến gặp tôi, tôi đã đối phó một cách hoàn hảo. Tôi cố tình giữ cho mình bận rộn cho đến khi bạn cùng lớp đều rời đi và phòng y tế dần trở nên yên tĩnh.

Tôi giả vờ không quan tâm và nhấc điện thoại lên và mở WeChat.

Thẩm Dục trả lời tin nhắn WeChat của tôi ba phút trước, bốn chữ ngắn gọn: [Nghỉ ngơi thật tốt.]

Tôi đọc đi đọc lại bốn từ này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/khong-cam-long/3.html.]

Lúc đầu trong lòng tôi dâng trào một niềm vui, Thẩm Dục trả lời tôi.

Sau đó là một khoảng thời gian dài mất mát. Thẩm Dục  không hỏi tôi chuyện gì đang xảy ra, cũng không nói sẽ đến gặp tôi. Anh nói một cách lịch sự nhưng xa cách: [Nghỉ ngơi thật tốt.] như một người bạn bình thường, người đã lâu không liên lạc.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi thở dài và không trả lời Thẩm Dục.

Cho đến khi tôi có thể đi lại bình thường, anh không gửi cho tôi một tin nhắn nào.

Tôi đến gặp Thẩm Dụcvào ngày thứ 42 sau khi chúng tôi mất liên lạc. Đêm hôm trước, Thẩm Dục đã đăng một bài hiếm hoi trên vòng bạn bè.

Là bầu trời đêm tối và pháo hoa rực rỡ.

Không có dòng chữ nào kèm theo.

Nhưng tôi đã xem rất lâu, tôi nhớ rằng một tuần trước khi chúng tôi chia tay, tôi từng nói với Thẩm Dục rằng chúng tôi sẽ cùng nhau xem pháo hoa vào ngày sinh nhật của anh.

Tôi không biết vòng bạn bè của Thẩm Dục có ý nghĩa gì.

Nhưng tôi nhìn đi nhìn lại, trong lòng cảm thấy vui mừng. Tôi nghĩ đây có lẽ là điều anh thầm gửi cho tôi.

Thẩm Dục vốn là người hiếm khi đăng bài lên vòng bạn bè.

Không biết tại sao nếu thích một người, bạn không khỏi trở nên tầm thường, lo được lo mất.

Từ khi còn nhỏ, tôi luôn là một người xuất sắc, có mục tiêu rõ ràng và thái độ trưởng thành. Tôi chỉ không ngừng làm điều tầm thường này là để phân tích động thái của một người và cố gắng tìm ra mối liên hệ với tôi, tôi chỉ làm điều này với Thẩm Dục.

Lý trí mách bảo tôi rằng nếu một người đàn ông không đến với bạn nghĩa là anh ta không muốn tìm thấy bạn, nếu anh ta không gửi tin nhắn cho bạn thì anh ta không muốn gửi tin nhắn cho bạn và nếu anh ta không giữ bạn lại nghĩa là anh ta không sợ mất bạn.

Nhưng lý trí chỉ có thể giúp tôi phân tích chứ không thể kiểm soát hay ảnh hưởng đến cảm xúc của tôi.

Bạn nhớ một người, chỉ có thể nhớ.

Bạn yêu một người, chỉ có thể yêu.

Nếu không đập đầu vào bức tường phía nam và chảy máu, bạn sẽ không thể tỉnh lại hoàn toàn.

Vì vậy, sau khi nhìn thấy vòng bạn bè của Thẩm Dục, như thể đã tìm ra lý do cho mình, tôi đã lấy máy chơi game của Thẩm Dục và món quà chuẩn bị cho anh, gạt bỏ lòng tự trọng của mình, lấy hết dũng khí cuối cùng để chúc mừng sinh nhật anh vào ngày hôm đó.  Tôi đã đến trường của anh để tìm anh.

Tôi đợi dưới tòa nhà giảng dạy của anh hơn bốn tiếng đồng hồ và không thấy anh về cho đến tối.

Anh không ở một mình, đi cùng với một cô gái nhỏ nhắn dễ thương, mặc váy bám vào người anh, tay cầm kẹo táo, vừa nhảy vừa nói chuyện với anh.

Đó là cô nữ sinh đã chơi cùng anh trong bữa tiệc kỷ niệm của trường.

Thẩm Dục cầm trong tay túi gấu nhỏ của cô ấy, trên mặt mang theo nụ cười, nghiêng đầu chăm chú nhìn cô ấy, trong khi vẫn đang quan sát đường đi cho cô ấy.

Tôi đi theo họ và nhìn Thẩm Dục đưa cô gái xuống cuối tòa nhà ký túc xá của cô ấy.

Loading...