Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hoàng đế zô tri - 4

Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:00:28
Lượt xem: 150

14

 

Tại bàn tròn, dường như mỗi người đều có suy nghĩ riêng.

 

Phu nhân Thừa tướng và Thừa tướng nháy mắt với nhau, dường như đang âm mưu gì đó. Có lẽ hắn đang nghĩ cách đối phó với tình lang của Hoàng hậu.

 

Hoàng hậu nở một nụ cười trên môi.

 

Không được, chính ta là người đích thân đưa nàng về gặp tình lang của mình.

 

Ta lặng lẽ húp bát canh trên tay, cứ xem như mình đã húp canh Mạnh Bà và quên đi chuyện xảy ra ngày hôm nay đi.

 

Đột nhiên nha hoàn chạy tới báo rằng đại thiếu gia đã về.

 

Ừm? Đại thiếu gia ?

 

Chẳng lẽ người ôm Hoàng hậu hôm nay là đại ca của nàng? Nghĩ tới đây, ta cảm thấy đĩa rau xanh trên bàn thích mắt hơn rất nhiều.

 

Người bước vào đúng là đại ca của Hoàng hậu. Hắn cúi chào và ngồi xuống.

 

Nhưng ta cảm thấy rau xanh trong bát rất chói mắt. Người này không phải là người đã ôm Hoàng hậu.

 

"Bệ hạ, ăn nhiều một chút."

 

Hoàng hậu gắp cho ta một đũa rau xanh nữa. Ta có cảm giác hẳn là nàng đang ám chỉ ta.

 

15

 

Sau khi dùng bữa, lẽ ra ta nên trở về hoàng cung, nhưng ta nghĩ trời đã tối rồi nên ở lại thêm một đêm nữa thôi.

 

Chủ yếu là vì ta chưa nhìn thấy người đó trông như thế nào. Cái tên mà Hoàng hậu thích đó... hắn trông như thế nào?

 

C--hết tiệt... ta thở dài.

 

C--hết tiệt, bên cạnh cũng có tiếng thở dài.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Ta quay lại và thấy Hoàng hậu đang ngồi xổm cạnh ta.

 

"Hoàng thượng, sao chàng lại ngồi xổm ở đây?"

 

"Trẫm……"

 

Ta không muốn nói với nàng. Ta, vị vua oai phong của một nước, ngồi xổm bên rừng trúc để bắt gian phu dâm phụ. Nhưng nàng ở đây, tình lang của nàng đã đi đâu?

 

Giọng nói của đại ca vang lên từ phía trước, người đang đi cùng hắn là tên thị vệ mà ta nhìn thấy lúc sáng.

 

Hai người họ nắm tay, à là nắm kiểu đan xen ngón tay với nhau í. Cảm giác này, bầu không khí này.

 

"Trông họ thật sự yêu nhau."

 

Đúng, yêu nhau.

 

Ơ, nhưng sao Hoàng hậu lại không buồn? Vị đại ca này này có tài giỏi không? !

 

"Hoàng hậu, đại ca nàng, hắn có thích nam nhân à?"

 

"Không!!."

 

“Nói nhỏ một chút, vậy thì hắn…”

 

"Bệ hạ." Giọng nói của đại ca nàng từ phía sau vọng tới.

 

Ta đứng dậy và nhìn hắn đầy khó hiểu. Hoàng hậu cũng nhìn họ và mỉm cười.

 

Dưới làn gió nhẹ nhàng, bên cạnh rừng trúc tươi tốt là cánh đồng lúa. Ta và Hoàng hậu đứng một bên, còn đại ca nàng và tên thị vệ đứng một bên.

 

"Đại ca, cuối cùng ca và Như Hoa cũng ở bên nhau."

 

Như Hoa, là tên của tên thị vệ này phải không?

 

Ta nghĩ chắc hẳn người ở kèo dưới là đại ca. Khóe miệng hắn nhếch lên hai lần, trong mắt có chút đồng cảm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/hoang-de-zo-tri/4.html.]

 

Tên thị vệ chạy tới nắm lấy tay Hoàng hậu. Ta nhất thời không biết nên gọi hắn là trà xanh hay trà đen. Ta không biết nên an ủi đại ca hay Hoàng hậu trước.

 

Tên thị vệ chào ta: “Bệ hạ.”

 

Giọng nói này, là nữ nhi! ?

 

16

 

Nến được thắp rực rỡ khắp sảnh và ta cảm thấy ngượng ngùng.

 

“Bệ hạ, uống nhiều nước trước khi đi ngủ không tốt đâu.”

 

Ta nghe lời Hoàng hậu và đặt tách trà xuống để che giấu sự ngượng ngùng của mình.

 

Phu nhân Thừa tướng lại ném cho ta một cái nhìn khó hiểu. Có vẻ là thông cảm nhỉ?

 

Đại ca nàng và thị vệ đang đứng ở đó, ta nhận ra rằng thị vệ kia mặc dù ăn mặc như nam giới nhưng trông nàng rất thanh tú.

 

Một nữ nhi thanh tú lại ăn mặc như nam nhân, suýt chút nữa ta đã hiểu lầm.

 

Quên đi, hiểu lầm thì cũng đã hiểu lầm rồi.

 

"Bệ hạ, đây là thị nữ của ta, Như Hoa."

 

"Thị nữ? Không phải thị vệ?"

 

“Nàng đã thích kiếm từ khi còn nhỏ. Để thuận tiện, nàng luôn mặc y phục nam nhân.”

 

"……Ồ"

 

Ta nhìn hai người đang đứng,

 

Trên mặt bọn họ đều có chút ửng đỏ, thỉnh thoảng lại nhìn nhau.

 

Cái thứ c--hết tiệt này đập vào mặt ta, ta còn không hiểu gì nữa?

 

17

 

Hoàng hậu và ta nghỉ ngơi trong khuê phòng của nàng. Ta cảm thấy tâm trạng của mình hôm nay thực sự thăng trầm.

 

Ta đang buồn ngủ cố ngủ thì cơ thể đột nhiên nóng bừng. Ta ngồi dậy và uống một cốc nước lạnh. Vẫn cảm thấy hơi nóng.

 

"Bệ hạ, chàng không đi ngủ sao?"

 

“Nàng đi ngủ trước đi, trẫm thấy hơi nóng.”

 

Sau khi Hoàng hậu ngủ say, ta cảm thấy bên ngoài có tiếng xào xạc. Lúc đầu ta tưởng là gió. Sau đó ta cảm thấy một âm thanh nhỏ.

 

"Tại sao không có động tĩnh gì?"

 

"Phu nhân, quay lại đi."

 

"Không được, chuyện này có liên quan đến hạnh phúc cả đời của nữ nhi nhà chúng ta."

 

 

Ta mở cửa, Thừa tướng và phu nhân của hắn ngã chổng vó trước mặt ta.

 

"Nhạc phụ, nhạc mẫu?"

 

"A... ha ha... thật trùng hợp, Băng Hạ và Bệ hạ vẫn còn chưa ngủ, ta và phụ thân con đi ra..." Phu nhân của Thừa tướng nói chưa hết câu đã vội vã dùng tay đẩy Thừa tướng đi.

 

"Thổi không khí đi."

 

Ta thấy vẻ mặt phu nhân Thừa tướng càng ngượng ngùng hơn.

 

"À à, đi ngủ và đi ngủ thôi."

 

Nói xong họ rời đi.

 

Loading...