Chạm để tắt
Chạm để tắt

Hoàng đế zô tri - 10

Cập nhật lúc: 2024-08-03 09:02:58
Lượt xem: 114

29

 

Thời tiết đang trở nên nóng hơn.

 

Mỗi ngày trở về Phượng Nghi Cung ta đều nóng lòng muốn cởi bỏ bộ y phục ướt đẫm mồ hôi.

 

Sau đó ta vặn nó để Hoàng hậu cảm nhận được mùi hương nam tính của ta.

 

Y phục của Hoàng hậu khá mỏng. Hậu cung không có phi tần, cũng không cần phải nạp, mỗi ngày nàng đều mặc y phục bình thường, mát hơn gấp trăm lần long bào ta mặc khi thiết triều hàng ngày.

 

Thật đáng ghen tị.

 

Hơn nữa, nàng sợ nóng và rất mỏng manh.

 

Nửa đêm, nàng liên tục đá chăn, đá muốn văng ra khỏi giường. Ta sợ nàng bị cảm và đau bụng nên phải đắp chăn cho nàng.

 

Ta trông giống như phụ thân của nàng vậy, bề ngoài là phu thê nhưng lại thầm muốn làm phụ thân.

 

Vừa đắp xong, nàng lại đá chăn ra. Ta quay lại nhìn nàng, nàng đang ngủ say, nếu có gây ra tiếng động gì cũng không thể tỉnh dậy được.

 

Kakaka, ta có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

 

Sáng hôm sau thức dậy, ta cảm thấy một ánh mắt bực bội đang nhìn chằm chằm vào mình.

 

Ta quay lại và thấy Hoàng hậu thức dậy sớm hơn ta.

 

"Chào buổi sáng, làm sao nàng tự trói mình được vậy?"

 

Chăn bông được nhét tứ phía dưới thân Hoàng hậu, tay chân bị bịt kín, trông giống như khối một hình chữ nhật.

 

Nàng đá chăn, vẻ mặt khó hiểu: “Nết ngủ của thần thiếp xấu như vậy sao?”

 

Ta không nhịn được cười nên phải đứng dậy mặc y phục để thiết triều.

 

Nghĩ tới dáng vẻ ỉu xìu của Hoàng hậu, dù các đại thần đang ồn ào ta cũng cảm thấy dễ nhìn hơn.

 

Liên tiếp mấy ngày, Hoàng hậu còn dậy sớm hơn ta, khi ta tỉnh dậy, ta cười và cởi trói cho nàng.

 

30

 

Đêm đó, ta vẫn dùng thủ đoạn tương tự, ấn chiếc chăn bông mà nàng vừa tung lên dưới người hỗn loạn.

 

Ta ngước lên và bắt gặp đôi mắt mở to của nàng.

 

Thánh thần ơi, nàng làm ta sợ quá!

 

Nhưng ta là ai mà dễ dàng sợ hãi đến vậy?

 

"Hoàng hậu, sao nàng vẫn chưa ngủ? Để trẫm đắp chăn cho nàng." Ta nói với giọng điệu quyến rũ.

 

Buồn cười quá, nếu bây giờ ta không bỏ cuộc thì đến bao giờ mới bỏ cuộc? Hay là chờ Hoàng hậu tới g--iết mình?

 

31

 

Ừm, may quá, ta vẫn còn sống.

 

Ta quay lại nhìn Hoàng hậu với lương tâm cắn rứt.

 

Phát hiện nàng cũng đã tỉnh.

 

Ý ta là, các thành viên trong hoàng thất thật đáng xấu hổ, liệu bây giờ ta đưa cho nàng một cây búa thì nàng có quên chuyện tối qua không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/hoang-de-zo-tri/10.html.]

 

Nàng ngồi ở mép giường, uể oải duỗi người, không làm gì cả.

 

Lúc Trương ma ma tới hầu hạ nàng, nàng nói: “Bệ hạ, từ nay về sau đừng vén chăn của thần thiếp vào lúc nửa đêm.”

 

Giọng nàng không lớn cũng không nhỏ nên mọi người trong tẩm cung đều có thể nghe thấy.

 

! ! ! Đại tiểu thư, nàng không cần nói điều vô nghĩa này đâu.

 

Trương ma ma liếc nhìn ta, ánh mắt của nàng giống hệt như ánh mắt của Thừa tướng lúc đó, như muốn nói ta là sinh vật lạ!

 

Trong lòng ta cảm thấy cay đắng không thể diễn tả thành lời. Cho nên khi thiết triều, các đại thần mấy ngày nay ồn ào nhất đã được phái đi nơi khác để sửa cầu.

 

Hoàng hậu là người cẩn thận. Thực sự, ta có thể gây rối với bất cứ ai ngoại từ nàng. Đây là điều ta rút ra được từ trải nghiệm bị Lý Công công lôi ra khỏi chăn suốt một tuần liên tiếp.

 

32

 

Trong ngự thư phòng, áp suất không khí rất thấp, đống tấu chương trước mắt khiến ta đau đầu. Ta chửi rủa và ném cây bút của mình đi.

 

"Lý Công công, ngày hôm qua trẫm không có đi gặp Hoàng hậu, nàng có nói gì không?"

 

"Không."

 

Ta quay lại nhìn Lý Công công, xem tiếp theo hắn sẽ làm gì nhưng hắn phớt lờ ta. Điên rồi, sớm muộn gì ta cũng sẽ c--hặt đầu lão nô này.

 

"Hoàng hậu không mất bình tĩnh sao?"

 

"Bệ hạ, Hoàng hậu không phải là bệ hạ."

 

Ta……

 

Ra nguyền rủa hắn và cầm bút lên và tiếp tục phê duyệt, tại sao lại có nhiều tấu chương như vậy?

 

Tên đại thần nào đã đệ trình những tấu chương này ngày mai sẽ được đưa đến sa mạc làm ruộng.

 

33

 

Quay lại chuyện ngày hôm qua.

 

"Hoàng hậu, gần đây các đại thần đã yêu cầu trẫm tuyển tú."

 

Ta nghĩ đến việc trước tiên hãy để Hoàng hậu cảm thấy buồn về việc ta tuyển tú, sau đó nói cho nàng biết quyết định không lập phi tần của ta. Hoàng hậu nhất định sẽ cảm động mà lao vào vòng tay của ta, biết đâu tình huynh đệ của chúng ta có thể trở thành tình phu thê.

 

Ta âm thầm mong đợi! !

 

"Ồ."

 

Hoàng hậu đang cúi đầu xem thoại bản mà không thèm ngẩng đầu lên.

 

? ? ?

 

Ta vẫn chưa nói chuyện quan trọng phải không?

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Hoàng hậu!” Ta cầm lấy thoại bản của nàng: “Ta muốn tuyển tú, từ nay trở đi sẽ nàng sẽ không còn là người duy nhất ở hậu cung nữa.”

 

"Ồ, chọn mấy nữ nhân thanh tú vào chơi mạt chược với thần thiếp đi."

 

Cái gì cơ, đã có Trương ma ma, ta và Lý Công công cùng nàng chơi mạt chược còn chưa đủ, nàng còn cần thêm muội muội sao?

 

"Những nữ nhân đó có thể cạnh tranh với nàng để giành ân sủng!"

 

Loading...