Chạm để tắt
Chạm để tắt

GIẤC MỘNG ĐEN TỐI - Chương 14

Cập nhật lúc: 2024-07-07 19:20:23
Lượt xem: 2,007

Tôi có một số lượng độc giả đông đảo đáng kinh ngạc, bọn họ thật lòng và nhiệt tình thưởng thức tác phẩm của tôi.

 

Chẳng qua so với Khương Nguyệt, những gì tôi đạt được dường như vẫn chẳng đáng để nhắc tới.

 

Giang Xuyên vì chị ta mà trở về nước sớm hơn dự định.

 

Với sự giúp đỡ toàn lực từ mối quan hệ của Giang gia, công ty chị ta thành lập nhanh chóng huy động được nhiều nguồn vốn và lên sàn niêm yết thành công.

 

Chỉ mới 23 tuổi, chị ta đã có giá trị tài sản hàng chục tỷ.

 

Mối quan hệ với Giang Xuyên cũng đi vào quỹ đạo.

 

Chiều hôm đó, khi tôi từ thư viện đi ra lại chạm mặt Chu Hoài.

 

Dù học cùng trường nhưng Đại học Bắc Kinh quá lớn.

 

Anh ta lại kiên trì theo đuổi Khương Nguyệt, chúng tôi thực sự rất ít khi gặp được nhau.

 

Vẻ mặt tôi vô cảm, đang định đi qua, nhưng anh ta gọi tôi lại.

 

“Tiểu Huỳnh, anh có chuyện muốn nói với em.”

 

Tôi cười mỉa mai: “Chúng ta có gì để nói?”

 

Kết quả anh ta lấy từ túi ra cuốn “Vũ trụ huyễn vựng” mà tôi viết, nói xin lỗi tôi, nói trước đây đã hiểu lầm tôi.

 

“Trong đó có một tình tiết mà em từng kể cho anh nghe từ lâu, đây là do em viết phải không?”

 

“Vậy, những tác phẩm trước đây bị phán là đạo văn và gian lận cũng là do em tự viết đúng không?”

 

“... Tại sao em không tự giải thích cho mình?”

 

Tôi khoanh tay trước ngực, nhìn hắn, chỉ cảm thấy cực kỳ buồn cười: “Tôi không giải thích sao?”

 

“Tôi đã nói với anh không biết bao nhiêu lần, là anh chưa bao giờ tin tôi. Chu Hoài, chữ thích của anh quá rẻ mạt.”

 

Anh ta sững sờ nhìn tôi, trong mắt lại một lần nữa hiện lên vẻ bối rối.

 

Nhưng tôi đã không còn thời gian để quan tâm.

 

Xe của Phương Gia Chú đang đậu ngoài cổng trường chờ tôi.

 

Hắn nói muốn đưa tôi đi gặp một người.

 

Vậy mà hắn lại đưa tôi đến Giang gia, cũng chính là nhà của Giang Xuyên.

 

“…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/giac-mong-den-toi/chuong-14.html.]

 

Tôi nhíu mày: “Đừng nói với tôi là anh cũng bị con ch.ó ngốc Giang Xuyên lôi kéo nhé.”

 

“Tên đó cũng xứng à?”

 

Hắn cười nhẹ: “Là độc giả của em muốn gặp em.”

 

Tôi đi theo sau lưng hắn lên cầu thang.

 

Nhìn thấy một người phụ nữ ngồi trên xe lăn, mỉm cười với tôi.

 

“Cô Khương Huỳnh, tôi là Giang Đài Tuyết, là chị cùng cha khác mẹ của Giang Xuyên.”

 

20.

 

“Em trai tôi là đứa con trai duy nhất trong thế hệ chúng tôi.”

 

“Bị người trong nhà nuông chiều đến hư hỏng.”

 

“Rõ ràng sinh ra đã ngậm thìa vàng, lại cố tình bày ra vẻ khinh thường không muốn liên quan đến hào môn, ngông nghênh khó ưa, khiến người ta ghét lắm phải không?”

 

Cô ấy nhấp một ngụm rượu vang, cười nói: “Là chị của nó, tôi nên dạy dỗ nó một chút, có đúng không?”

 

Tôi nhìn cô ấy.

 

Cố gắng tìm kiếm trong ký ức những thông tin về Giang Đài Tuyết trong giấc mơ.

 

Cuối cùng chỉ nhớ được một câu.

 

“Trong quá trình Giang Xuyên kế thừa Giang gia, chị cùng cha khác mẹ của cậu ta đã nhiều lần cản trở và hãm hại, cuối cùng bị tống vào tù vì tội kinh tế.”

 

……

 

Giang Đài Tuyết nói, trước đây Giang gia phát triển làm giàu từ thực nghiệp(*).

 

(*): Từ chung chỉ những công cuộc cần thiết cho sự sống của con người như công nghiệp, nông nghiệp, thương nghiệp.

 

Nhưng hiện tại, ngành công nghiệp thực suy yếu, cô ấy muốn tiến vào ngành giải trí và văn hóa.

 

“Cô Khương Huỳnh, tôi là độc giả của cô, cũng là một thương nhân.”

 

“Tôi nhờ người tìm cô là để bàn về bản quyền của ‘Vũ trụ huyễn vựng’ và ‘Tiết Khí’.”

 

“Tôi nghĩ, chắc cô cũng hiểu rõ tiềm năng của hai tác phẩm này đúng không?”

 

Cô ấy chân thành nhìn tôi: “Giao cho tôi, tôi có thể cam kết, giúp cô tạo dựng một đế chế tác phẩm thuộc về riêng cô.”

 

Loading...