Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cưới hai chồng - 1

Cập nhật lúc: 2024-07-15 12:46:29
Lượt xem: 596

Đêm đại hôn ta bị trả về nơi sản xuất, chỉ vì trót nhận lầm phò mã, bò lên nhầm giường.

 

Phò mã Tống Chân quỳ rạp trước ngự tiền, khóc như một cô nương.

 

Tống Thư không khóc không nháo, ngoan cố mặc lại bộ quần áo bị ta hùng hổ xé rách kia.

 

Cho dù phụ hoàng ta cả đời sáng suốt, cũng chẳng có cách nào phân định được vụ kiện quái gở, có một không hai này của ta.

 

Ta nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều, con đường đường là công chúa, vì sao không thể nạp hai phu quân?”

 

*(“Đồng Tước xuân thâm tỏa nhị Kiều”: Cảnh xuân thâm nghiêm của đài Đồng Tước nhốt chặt hai nàng Kiều)

 

Phụ hoàng tức giận đến run tay: “Cái đồ nghịch tử nhà ngươi. Mười tuổi đuổi đánh Thừa tướng, mười hai tuổi trộm hoàng lăng, bây giờ còn muốn náo loạn thế này. Ngươi có để cho hoàng gia gia ngươi được sống yên ổn không?”

 

1

 

Thực ra việc này cũng không thể trách ta được.

 

Hai người Tống Chân và Tống Thư kia, tuổi xấp xỉ như nhau, tướng mạo cũng có bảy tám phần giống nhau.

 

Đêm hôm đó trăng thanh gió mát, ta có uống vài chén rượu nhạt.

 

Thị nữ bên cạnh đi lấy nước, Tống Thư uống quá chén loạng choạng đi tới, vô tình ngã vào cửa viện ta. Ta tự coi hắn như phò mã, cẩn thận đỡ lên giường tân hôn.

 

Khuôn mặt môi đỏ răng trắng, giống hệt như một quả đào tiên quyến rũ lòng người.

 

Đào tiên còn giống như đã thành tinh, đưa tay ôm lấy cổ ta. Ta là một nữ tử đang tuổi thanh xuân tràn đầy sức sống, mười chín năm qua chưa từng nắm tay đụng chạm với một nam nhân nào, làm sao chịu đựng được loại kích thích như vậy?

 

Ta cũng không muốn khách khí với hắn, động thủ liền lột xiêm y hắn, thả màn đỏ rơi phủ đầy giường. Có điều hắn ăn mặc hơi nhiều một chút. Ta miệt mài lột hết lớp này đến lớp khác, lớp này đến lớp kia giống hệt như đang... bóc vỏ ngô.

 

Thật vất vả mới lột xong áo khoác, lại phát hiện thắt lưng quần của hắn có một nút thắt chết. Dù sao cũng không thể cởi nổi nút thắt c.h.ế.t kia, ta liền đưa miệng vào gỡ.

 

Đúng lúc này, Phò mã đi vào.

 

Có lẽ chưa bao giờ hắn phải trải qua sự việc kích thích nhường này, lập tức kêu ầm lên một tiếng và ngồi phịch xuống đất khóc kêu cha gọi mẹ.

 

Hai người bọn họ náo loạn tới ngự tiền. Một người khóc rên nghẹn ngào, người còn lại thì kìm nén uất ức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/cuoi-hai-chong/1.html.]

 

Phụ hoàng ta che mặt, tỏ vẻ không nhìn nổi ta.

 

Ta loay hoay tìm cách biện giải cho mình: “Sao nhà họ Tống lại có hai người giống nhau như đúc thế này?”

 

Phụ hoàng chợt nảy ra sáng kiến, cho người gọi Thừa tướng đến.

 

“Trẫm chỉ biết khanh có một nhi tử tên là Tống Chân, chứ chưa bao giờ nghe nói đến việc Tống gia có hai nhi từ là một đôi song sinh.”

 

“Chuyện xưa có kim ốc tàng kiều, làm sao khanh lại... phủ đệ tàng nhi tử như vậy?”

 

Thừa tướng toát mồ hôi lạnh, Phò mã gia cúi đầu không nói gì.

 

Phụ hoàng ta giận dữ, đập bàn quát: “Nói đi!”

 

Thừa tướng phu nhân đột nhiên kêu lên một tiếng, hai tay ôm lấy đầu khóc nức nở: “Lúc thần thiếp gả cho Tống Lang, không biết trước đó ngài ấy đã thành thân với nữ tử thanh lâu. Nữ tử thanh lâu kia tên gọi là Lâm Lang, nàng ta dám đốt trụi gian phòng phía tây của thần thiếp, hủy đi thanh danh hiền lương thục đức của thần thiếp. Rõ ràng nàng ta có thai muộn hơn thần thiếp một tháng nhưng lại sinh con trước thần thiếp. Thần thiếp đường đường là nữ nhi của Thừa tướng, sao có thể đành lòng chịu thua nữ tử thanh lâu kia chứ?”

 

Ồ, ta hiểu rồi. Cha chồng Tống Khâm của ta, hóa ra lại là một tên cặn bã. Khi còn trẻ, hắn bám vào hoa khôi thanh lâu Lâm Lang kia. Cô nương Lâm Lang ngày đêm bán nghệ bán danh, kiếm tiền trang trải cho Tống Khâm đèn sách.

 

Tống Khâm không phụ sự mong đợi, thi một lần đã đỗ đạt, nhưng trở mặt bám lấy Thừa tướng.

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

 

Tống Khâm vừa mới thành thân với thiên kim Lý thị nhà Thừa tướng thì cô nương Lâm Lang đã đến được kinh thành, tìm đến tận cửa.

 

Trong thanh lâu mỹ nhân nhiều vô số kể, có thể vững vàng giữ được danh hiệu hoa khôi trong một rừng mỹ nhân như vậy, đương nhiên Lâm Lang cô nương phải có ít nhiều tài năng.

 

Trước tiên nàng phóng một mồi lửa, đốt cháy hậu viện phủ Thừa tướng, làm cho ai cũng nghe được chuyện, cũng làm cho không người nào dám mưu tính ám hại nàng.

 

Thừa tướng muốn che chở nữ nhi, cũng không thể không coi trọng danh tiếng nên chỉ có thể rộng lượng, cho phép rể hiền của mình nâng nữ tử thanh lâu kia lên làm bình thê, ngang hàng với Lý thị.

 

Sau đó Lý thị có thai, cả phủ vui mừng.

 

Không đến một tháng sau, Lâm Lang cũng được chẩn đoán ra mang thai, nhưng lại mang tới mây đen bao phủ khắp nơi.

 

Lý thị ngày ngày cau mày, sợ Lâm Lang sinh ra là tiểu tử, lại sợ mình sinh ra là cô nương. Lâm Lang lại vô tâm vô tính, ngày ngày chuyện trò vui vẻ, đánh đàn, ca hát trước mặt Lý thị.

 

Lý thị nghĩ thầm, tốt xấu gì mình cũng mang thai trước, nếu có thể sinh được tiểu tử trước thì con mình chính là trưởng tử.

 

Không ngờ, Lâm Lang cô nương này thực sự là một người tàn nhẫn, ngày sinh của Lý thị sắp đến, nàng lại uống một chén thuốc kích thích chuyển dạ, mạnh mẽ sinh ra một đứa con trai, dành trước Lý thị.

Loading...