Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chồng tôi mất trí nhớ - 8

Cập nhật lúc: 2024-06-19 14:37:27
Lượt xem: 704

Vì có một số việc cần phải làm rõ nên phải giải quyết một lần.

Tôi đồng ý với đề nghị của Giang Hoài.

Hắn gửi tin nhắn cho Hứa Du Du, hẹn gặp nhau vào lúc mười giờ sáng mai.

Sau khi làm tất cả những điều này, chúng tôi đã chuẩn bị nghỉ ngơi.

"Anh có thể quay lại phòng ngủ chính được không?" Giang Hoài hỏi.

Tôi nhìn hắn cười nửa miệng: "Không phải là do anh tự mình muốn chuyển đi sao? Tôi nghĩ anh đang sống tốt, vì vậy hãy tiếp tục sống ở đó."

14

Bởi vì trong khoảng thời gian này tâm tình không thoải mái, cũng bởi vì hiếm khi nhìn thấy bí mật của Giang Hoài, tâm tình của tôi thật tốt.

Cả đêm này tôi ngủ không ngon.

Cuối cùng, tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa.

Người gõ cửa là Hứa Du Du.

Cô ta giận dữ bước vào, chỉ vào Giang Hoài và tôi rồi bắt đầu mắng: “Hai người có bệnh sao? Không phải hai người hẹn mười giờ sao? Các người nhìn xem hiện tại mấy giờ rồi? Mười hai giờ, các người đến muộn hai tiếng. Tôi uống một bụng cà phê, các người thì tốt rồi, ngủ ngon chứ? Điện thoại không tiếp, tin nhắn không trả lời, ngay cả cánh cửa này tôi cũng phải gõ tận năm phút. Tôi sắp c..hết thật đấy!”

Điều này khá xấu hổ.

Để xoa dịu cơn giận của Hứa Du Du, tôi vừa châm trà vừa rót nước.

Cuối cùng, cô ta cầm một nắm hạt và nhướng mày: "Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?"

Giang Hoài nói: “Gửi video trên tay cô cho Ôn Thiển..”

Hứa Du Du cười nói: “Lúc trước muốn c..hết muốn sống, bây giờ anh không thấy mất mặt sao?"

Giang Hoài nhìn tôi một cái, vẻ mặt lạnh lùng nói: “Sắp mất vợ rồi, có mất mặt hay không quan trọng sao?"

Hứa Du Du nghe được điều này càng vui hơn.

"Chậc chậc chậc, nói như thế nào đây, anh tài thật đấy, một chuyện đơn giản mười mấy năm cũng chưa nghĩ ra, cuối cùng phải nhờ vào tôi. Chẳng lẽ hai người là chú rể câm và tân nương câm trong truyền thuyết sao?"

Tôi:"……"

Giang Hoài: "..."

Mặc dù Hứa Du Du đang phàn nàn nhưng động tác trên tay cô ta vẫn không dừng lại.

Cô ta lấy điện thoại ra, lục lọi vài lần rồi ném trước mặt tôi.

"Xem đi."

Trên giao diện điện thoại là một đoạn video, tôi vừa mới mở ra đã nghe thấy tiếng gào khóc khó nghe, trông như khóc tang.

Sau đó hình ảnh dừng lại, tôi nhìn thấy Giang Hoài.

Hắn ngồi phịch xuống đất, hai mắt trống rỗng, vỗ chân tự chửi: “Tôi là một tên ng..ốc sao? Có phải tôi chính là một tên ng..ốc không? Nếu tôi đi tìm Ôn Thiển sớm một chút đã không xuất hiện chuyện như thế này. Bây giờ thì tốt rồi, Ôn Thiển đã ở bên người khác. Bây giờ thì mất vợ rồi!"

"Anh có thể tôn trọng tôi được không? Hiện tại tôi vẫn là bạn gái của anh. Trước mặt tôi mà anh gọi người khác là vợ người khác có thích hợp không? Hơn nữa, cô ấy trở thành vợ anh khi nào? Cô ấy có đồng ý chưa?"

Đó là tiếng Hứa Du Du nghiến răng nghiến lợi.

Giang Hoài nghe vậy, càng buồn bực hơn, lại bắt đầu la hét.

Khóc hồi lâu, hắn khàn giọng hỏi: "Cô nói xem tôi g..iết Kỷ Lê bằng cách nào đây?”

Hứa Du Du cười lạnh: "Ý kiến hay, hoàn hảo. Tôi ủng hộ anh. Mau đi, không hẹn gặp lại, cao nhất là tử hình, anh xứng đáng có được.”

Giang Hoài không nói nên lời, nghẹn ngào nói: "Câm miệng đi, cô như vậy một chút cũng không trà xanh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chong-toi-mat-tri-nho/8.html.]

Hứa Du Du: "...Cút ra ngoài!"

“Không, cô đang chụp ảnh gì thế?”

"Không phải chụp ảnh. Anh đã nhìn nhầm."

“Không đúng, cô đang chụp tôi.”

"Tôi không."

"Mang nó tới đây."

"Cút!"

Video kết thúc ở đây.

Mặt Giang Hoài lạnh như băng điêu, Hứa Du Du dương dương tự đắc.

Toàn thân tôi tê dại.

"Hai người......"

"Chúng tôi……"

Hứa Du Du ngắt lời Giang Hoài: "Để tôi nói cho!"

Cô ta cong môi nói: “Thật đáng ghét, lúc trước anh ta theo đuổi tôi khắp nơi, chính anh ta là người đã nói yêu tôi đến c..hết đi được. Kết quả vừa ở bên nhau anh ta không có cảm giác, nắm tay không được, ôm không được, chớ đừng nói chi là hôn môi, cứ như tôi muốn cưỡng đoạt dân nữ vậy. Kể ra thì chúng tôi cũng quen nhau ba tháng, sau đó tôi yêu cầu không công khai tin tức chia tay, vì khi đó có một tên côn đồ luôn dây dưa với tôi, rất phiền phức. Cho đến đến một năm sau cô ở bên Kỷ Lê.”

Giang Hoài cau mày: “Cô ấy không ở bên Kỷ Lê.”

Hứa Du Du trợn mắt: "Đồ c..hó. Anh nên cảm thấy may mắn vì tôi chỉ muốn tiền của anh, cũng không thích anh lắm, nếu không anh sẽ tạo nghiệp chướng lớn.”

Nghe vậy, tôi không khỏi áy náy với Hứa Du Du.

Kết quả là cô ta duỗi lưng một cái: "Tôi cũng không lỗ, phí chia tay là hai trăm vạn, đáng giá!"

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Được rồi!

"Vậy khoảng thời gian trước anh ấy chuyển cho cô tám mươi tám vạn là sao...?"

Hứa Du Du hùng hồn: "Sao vậy? Tôi kết hôn chỉ lấy một ít tiền thì có sao đâu?"

“Không phải còn chưa kết hôn sao?”

Hơn nữa, ai tốt đến mức mừng cưới tám mươi tám vạn tệ?

Hứa Du Du khịt mũi: "Đợi đến lúc cái túi số lượng có hạn kia bán ra.”

Tuyệt vời!

Rất Hứa Du Du!

Nói xong những điều cần nói, Hứa Du Du duyên dáng bước đi, không mang theo một gợn mây.

Trước khi đi tôi đã thêm bạn, nói nhỏ với cô ta vài câu.

Vừa quay người lại, Giang Hoài vẻ mặt cảnh giác: “Em đã nói gì với cô ta?”

Tôi cong môi và nói, "Anh quản được sao?"

Tôi chỉ bảo cô ta gửi video cho tôi thôi.

Hắn kéo tôi lại với vẻ thất vọng và bất bình: “Bây giờ mọi chuyện đã giải quyết, chúng ta sẽ không ly hôn phải không?”

Tôi chần chừ một chút.

"Để suy nghĩ đã."

Loading...