Chạm để tắt
Chạm để tắt

Chồng tôi mất trí nhớ - 3

Cập nhật lúc: 2024-06-19 14:35:56
Lượt xem: 517

"Đúng, mấy cái video con heo ngắn, anh muốn xem sao?"

“...... của ai?”

“Anh và tôi!”

“Em, em, em, em...” Giang Hoài lắp bắp.

Một giây sau, nắm đ.ấ.m to như nồi đất, bốp một tiếng giòn tan, màn hình đen kịt.

Được rồi, chơi xong rồi.

Tôi xoa xoa huyệt thái dương, đang chuẩn bị từ chối tham dự hội nghị buổi chiều trở về trông chừng hắn thì hắn gọi điện thoại tới.

Thanh âm vừa hư ảo vừa mềm mại.

“Thật sao?”

Tôi: "Đương nhiên là giả!"

“Ồ!”

Cúp máy.

Tôi nhìn điện thoại cười ra tiếng, cười cười lại thở dài.

Mười năm không gặp Giang Hoài như thế này, nói thật, có chút hoài niệm.

Năm nhà Giang Hoài phá sản tôi vừa lên năm nhất.

Khi đó hắn và Hứa Du Du yêu nhau cuồng nhiệt được một năm.

Biến cố bất thình lình khiến tất cả mọi người trở tay không kịp.

Nhưng Hứa Du Du là người phản ứng nhanh nhất.

Cô ta chia tay Giang Hoài rất nhanh.

Từ đó về sau Giang Hoài liền thay đổi.

Càng ngày càng im lặng, càng ngày càng bình tĩnh.

Hắn thậm chí còn làm việc ca đêm tại một cửa hàng tiện lợi.

Khi tôi tìm thấy hắn, hắn đang ủ rũ dựa vào bàn hút thuốc, trông chán nản đến mức người ta muốn đánh hắn.

Tôi đã thấy Giang Hoài và Hứa Du Du trông hạnh phúc khi ở bên nhau.

Tôi cũng từng thấy hắn có vẻ chán nản vì Hứa Du Du đã rời đi.

Vì vậy, khi hắn hỏi tôi tại sao hắn lại chia tay Hứa Du Du, tôi im lặng.

Tôi không biết phải nói với hắn như thế nào.

Tôi muốn hắn trở lại là con người hai mươi tám tuổi của mình, nhưng tôi không muốn làm tổn thương hắn lần nữa.

Nhưng giấy rốt cuộc không thể gói được lửa.

Giang Hoài liên lạc với những người bạn cấp ba của mình và thông qua họ, hắn biết được Hứa Du Du sắp kết hôn.

"Tại sao em không nói với anh?"

Đôi mắt Giang Hoài như lửa đốt, đây là lần đầu tiên từ khi tỉnh lại, hắn thật sự tức giận với tôi.

Tôi chỉ cảm thấy cay đắng trong miệng: "Nói cho anh biết làm gì? Anh đi cướp hôn sao?"

Sắc mặt Giang Hoài lạnh lùng, đập điện thoại vào tường.

"Anh không biết vì sao hai mươi tám tuổi anh lại kết hôn với em, anh chỉ biết là mười tám tuổi anh thích Hứa Du Du. Anh thích cô ấy, anh đã tỏ tình với cô ấy, bọn anh đã ở bên nhau, cô ấy là bạn gái của anh. Nhưng bây giờ cô ấy lại muốn kết hôn với người khác, ngay cả nguyên nhân là gì anh cũng không biết, em có nghĩ đến cảm nhận của anh không?"

"Còn tôi thì sao? Giang Hoài, chúng ta đã kết hôn rồi."

Hắn đi ngang qua tôi mà không ngoảnh lại.

"Vậy thì ly hôn đi!"

Đầu óc tôi ong ong, không khí xung quanh như bị hút cạn ngay lập tức, một cảm giác ngột ngạt mãnh liệt đè nén trái tim tôi.

Tôi cảm thấy như mình sắp c..hết.

7

Giang Hoài đi rồi.

Không có cuộc gọi nào được trả lời, tin nhắn không được trả lời.

Tôi đã tìm kiếm khắp mọi nơi hắn có thể nhưng không tìm thấy.

Lúc đó, tôi đứng bên đường, bất lực.

Cho đến khi tôi nhận được cuộc gọi từ một người lạ.

"Alo, ai vậy?"

"Tôi là Hứa Du Du!"

Cuộc gọi đột ngột của Hứa Du Du vào lúc này khiến tôi im lặng, trong đầu tôi có những suy nghĩ không hay.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Tôi chưa kịp hỏi thì cô ta đã nói: “Cô biết tôi sắp kết hôn sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/chong-toi-mat-tri-nho/3.html.]

Tôi cau mày, không nói gì.

Cô ta nghiến răng nghiến lợi: "Tôi đây vất vả lắm mới tìm được một thiếu gia nhà giàu, nửa chân cũng bước vào hào môn rồi, có thể đừng quấy rối không? Tôi đã nói với chồng tôi rằng anh ta là mối tình đầu của tôi, kết quả người đàn ông của cô chạy tới hỏi tôi nguyên nhân chia tay. Làm gì vậy? Có phải hai người lại coi tôi là một phần của trò chơi không?"

Những suy nghĩ miên man của Hứa Du Du khiến tôi đau đầu.

"Bây giờ anh ấy ở đâu? Tôi sẽ đến đón."

"Không đúng!" Hứa Du Du hình như có cảm giác gì đó: "Không đúng! Giang Hoài phản ứng không đúng, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì mà tôi không biết?"

"Cô suy nghĩ quá nhiều rồi, cho tôi địa chỉ của cô đi."

"Nghe nói một tuần trước Giang Hoài gặp tai nạn giao thông, tai nạn giao thông... ồ, anh ta sẽ không mất trí nhớ chứ?!"

Giọng điệu hả hê của Hứa Du Du đã gióng lên hồi chuông cảnh báo trong lòng tôi.

"Ồ, anh ta thật sự mất trí nhớ!"

“Đừng chạm vào anh ấy.”

"Đừng quản tôi!"

"Hưa Du Du, nếu không muốn c..hết thì đừng chạm vào anh ấy."

"Tôi sợ cô à?!"

Nói xong cô ta cúp máy, khi tôi gọi lại thì bị chặn.

Lần này mặt tôi đen hẳn.

Cho nên tôi nói tôi ghét Hứa Du Du nhất.

Tôi đã không thích cô ta ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy cô ta.

Sự tính toán trong mắt đều sắp tràn ra, nhưng hết lần này tới lần khác Giang Hoài giống như kẻ ng..ốc, cái gì cũng không nhìn ra.

Còn không cho phép tôi nói Hứa Du Du không đúng, nói tôi ghen.

Tôi mà ghen với Hứa Du Du à?

Ha, buồn cười quá!

Cố gắng tìm Giang Hoài hiện tại cũng giống như mò kim đáy bể.

Nhưng rất dễ dàng tìm được Hứa Du Du.

Chồng sắp cưới của cô ta là người nhà họ Tô, mới vừa mua một căn biệt thự ở thành bắc làm nhà mới, Hứa Du Du sống ở đó.

Tôi phóng xe với tốc độ cao nhưng vì quá lo lắng nên cuối cùng tôi đã đ.â.m vào một đuôi chiếc xe.

Người đàn ông giận dữ bước ra khỏi xe, chửi bới qua cửa sổ và hỏi tôi có biết lái xe không.

Tôi ngồi thẫn thờ trong xe, đột nhiên không muốn đi tìm hắn nữa.

Quả thật trong tiềm thức Giang Hoài chưa từng buông tay Hứa Du Du

Nếu không vì sao ngay cả mất trí nhớ hắn cũng quên đi từng chút từng chút một những thứ liên quan đến tôi?

8

Hình ảnh Giang Hoài trong tôi luôn tràn đầy năng lượng.

Cho nên khi hắn vì phá sản, vì Hứa Du Du mà sa sút tinh thần, tôi đã rất tức giận.

Vì vậy tôi đã ném cho hắn một thẻ ngân hàng.

Không phải chỉ vì tiền thôi sao? Có cái gì không dậy nổi?

Kết quả hắn cầm thẻ ngân hàng, cười nhạt nói: "Có ý gì? Bao dưỡng tôi sao?”

Tam quan tôi thay đổi khi nghe điều này.

Mạch não hắn sao vậy?

Bao dưỡng?

Thế mà hắn nghĩ ra được

Nhưng trước khi tôi kịp phản bác, hắn đã gật đầu trước.

"Được, tôi đồng ý."

Cứ như thế, hắn lấy tiền của tôi và tôi trở thành ân nhân của hắn.

Khi đó hắn đang là sinh viên đại học và bắt đầu kinh doanh riêng.

Tôi không có nhiều cơ hội gặp hắn nhưng hắn làm tròn bổn phận của mình và thường xuyên xuất hiện để cùng tôi đi ăn tối và xem phim.

Hắn cho rằng đây là đạo đức nghề nghiệp của mình.

Tôi có thể từ chối nhưng tôi không thể cưỡng lại sự cám dỗ.

Tôi tận hưởng thời gian một mình với Giang Hoài.

Nhưng những ngày đó cũng thật mệt mỏi.

Bởi vì Giang Hoài đã thay đổi.

Hắn ngừng nói đùa và cười lớn.

 

Loading...