Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bàn tay vàng là “yêu từ cái nhìn đầu tiên” - Chương 88

Cập nhật lúc: 2024-08-18 00:31:24
Lượt xem: 12

"Cô không vui sao?" Hệ thống nghi ngờ hỏi, "Theo kinh nghiệm thu thập dữ liệu nhiều năm của tôi, đa số người chơi khi biết đến sự tồn tại của hệ thống, đều sẽ cảm thấy vui mừng."

 

Diệp Tương cắn môi, hỏi nó: "Tại sao nhất định phải vui mừng?"

 

Hệ thống nói: "Chúng tôi chọn người chơi để ràng buộc đều có tiêu chuẩn nhất định."

 

Là một thực thể dữ liệu không có cảm xúc, hệ thống có thể nói là EQ bằng 0 khi biểu đạt.

 

"Cô bình thường, tự ti, những người xung quanh thường xuyên bỏ qua cảm xúc của cô, với tính cách thích làm hài lòng người khác, cho dù người khác phạm sai lầm, cô cũng sẽ tự kiểm điểm bản thân xem mình có làm sai gì không, mới khiến mọi chuyện rối tung lên."

 

Bàn tay Diệp Tương đặt trên mép giường siết chặt, môi mấp máy, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn không ngắt lời hệ thống.

 

"Cô khao khát được yêu, nhưng lại cảm thấy mình không xứng đáng được yêu, cô cảm thấy mình không có gì ưu tú đến mức có thể khiến người khác nhìn cô bằng con mắt khác, chỉ khi cô cảm thấy người khác tiếp cận cô với mục đích nào đó, cô mới có thể chấp nhận thiện ý của họ."

 

"Đối với cô, tình yêu nhất định phải là trao đổi ngang giá, trong lòng cô, khi được nhận, thì nhất định phải đánh đổi, phải mất đi điều gì đó."

 

"Giống như Kình Vân Phi."

 

"Trong tiềm thức của cô, cô cho rằng anh ấy bị tổn thương, bị bỏ rơi, có lẽ anh ấy cần tình cảm mà cô bỏ ra để thay đổi hiện trạng, cô mới có dũng khí—"

 

Lời nói của hệ thống bị cắt ngang, giọng nói run rẩy thoát ra từ kẽ răng Diệp Tương, cô gần như hét lên.

 

"Đừng nói nữa... đừng nói nữa!"

 

Như thể bị người ta lột sạch quần áo ném vào giữa trời đông giá rét, suy nghĩ thầm kín nhất bị phơi bày trước thiên nhiên hoang dã.

 

Diệp Tương run rẩy toàn thân.

 

Cô che mặt, nước mắt trượt dài theo kẽ tay.

 

Đúng thì sao?

 

Sai thì sao?

 

Diệp Tương khóc không thành tiếng.

 

Hệ thống phát hiện cảm xúc của cô d.a.o động bất thường, liền dừng lại đúng lúc.

 

"Vì vậy, cô rất thích hợp để trở thành người chơi cung cấp dữ liệu cho chúng tôi."

 

"Cho dù là sắc đẹp và sự ngưỡng mộ, hay là tiền tài và địa vị—"

 

Giọng nói vô cảm của hệ thống lúc này biến thành lời thì thầm của ác quỷ, nó đang dụ dỗ cô.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ban-tay-vang-la-yeu-tu-cai-nhin-dau-tien/chuong-88.html.]

"Cô đều có thể dễ dàng có được."

 

Căn phòng im lặng, sau một lúc lâu, tiếng gõ cửa của mẹ Hà Mỹ Tâm vang lên từ bên ngoài.

 

"Tương Tương, ngủ sớm đi, bố mẹ đi ngủ trước, ngày mai muốn ăn gì nhớ nhắn cho mẹ."

 

Diệp Tương hít hít mũi, cố gắng để giọng mình bình thường, "Vâng, con ngủ ngay đây."

 

Cô tắt đèn.

 

Hà Mỹ Tâm nhìn thấy ánh sáng dưới khe cửa biến mất, cũng rời đi.

 

"Vậy nên, thái độ khác thường của Kình Vân Phi đối với tôi dạo trước, cũng là vì cái gọi là bàn tay vàng sao?" Diệp Tương hỏi.

 

Niềm vui của cô lúc đó, bây giờ nghĩ lại thật nực cười.

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Kình Vân Phi thời cấp ba và Kình Vân Phi thời đại học, lúc này lại chồng lên nhau trong đầu cô.

 

Sự thay đổi mà cô tưởng tượng, thực ra không hề có.

 

Rất lâu trước đây anh đã từ chối cô vì Lục Văn Quân.

 

Còn bây giờ...

 

Câu trả lời của hệ thống có chút nằm ngoài dự đoán của cô, "Quyền hạn không đủ, không thể tra cứu."

 

Diệp Tương đã có kết luận trong lòng, sau khi nghe hệ thống nói vậy, không tiếp tục truy hỏi nữa.

 

Ngược lại cô hỏi: "Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ là có thể tra cứu sao?"

 

Hệ thống đưa ra câu trả lời khẳng định.

 

Mở khóa điện thoại, Diệp Tương click vào khung chat với Kình Vân Phi.

 

Câu nói cuối cùng dừng lại ở việc cô đồng ý lời mời của anh.

 

"Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ tân thủ."

 

Diệp Tương không muốn trở thành Mary Sue, đối với những lợi ích mà hệ thống đưa ra, cô cũng không quan tâm lắm.

 

Cô chỉ muốn biết——

 

Chẳng lẽ không có hệ thống, cô thật sự không xứng đáng được đối xử tốt sao?

 

Loading...